Vô Thượng Thần Đế

Chương 2582: Không nhớ thì không cần nghĩ

Minh Nguyệt Tâm một lần nữa nói:
- Chẳng qua, chàng vẫn nên suy nghĩ nhiều hơn, chờ chàng đến thần giới, làm sao không bị người nhận ra.
- Nhận ra?
Mục Vân ngạc nhiên nói:
- Cửu Mệnh Thiên tử, đúng là làm cho mọi người thần giới hoảng sợ, nhưng hồn tức hồn ấn của ta đều đã thay đổi, bọn họ làm sao có thể nhận ra ta?
- Chàng thật đơn thuần.
Minh Nguyệt Tâm cười khanh khách.
Nhìn thấy cảnh này, mặt Mục Vân đen một trận.
Minh Nguyệt Tâm, luôn coi hắn như hậu sinh vãn bối tiểu hài tử mà đối đãi, thái độ như vậy, làm cho hắn rất khó chịu.
- Nói vậy chàng cũng biết, Giáo chủ Huyết Sát thần giáo tiên giới Huyết Vân không đơn giản? Chàng thực sự nghĩ rằng, kế hoạch của phụ thân chàng, trên trời dưới đất, không ai biết?
Minh Nguyệt Tâm cũng không vạch trần, cười nói:
- Thiếu tộc trưởng, cũng đừng đơn thuần như thế.
- Ta biết!
Mục Vân hừ hừ nói.
- Đúng rồi, còn có một chuyện.
Minh Nguyệt Tâm hiện tại đột nhiên dựa tới, khuôn mặt hai người kề sát vào.
Nhìn Minh Nguyệt Tâm ở cự ly gần như thế, Mục Vân phát hiện, Minh Nguyệt Tâm không hổ là thủy thần chuyển thế, làn da nhẵn nhụi bóng loáng, hai mắt trống rỗng, làm cho người ta có một loại cảm giác đắm chìm trong đó.
- Không nghĩ tới, tinh nguyên của Mục thiếu tộc trưởng diệu dụng vô cùng, khó trách ta phát hiện Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã mấy nữ, thực lực tăng lên nhanh chóng, thiên phú cũng đang đề cao, xem ra, đồn đãi về Cửu Mệnh Thiên Tử, quả nhiên danh bất hư truyền a, đám lão quái vật thần giới, nắm lấy ngươi không buông, cũng là chuyện nên làm.
- Xem Thủy Thần xoay người, cũng rất kích thích đấy? Chàng có muốn không, làm lại lần nữa?
Mục Vân ôm minh nguyệt tâm vào lòng.
- Tốt thôi.
Toàn bộ thân thể Minh Nguyệt Tâm áp lại, thì thầm vào tai.
- Bất quá chàng thật sự xác định sao? Mấy người vợ kia của chàng, nhưng... trở về rồi.
Minh Nguyệt vừa dứt lời, bên ngoài cửa phòng, quả nhiên truyền đến từng tiếng cười giống như chuông bạc.
- Minh Nguyệt Tâm, nàng chơi ta, ta sẽ nhớ kỹ, hy vọng lần sau gặp mặt, thực lực nàng ngàn vạn cao hơn ta, nếu không...
Mục Vân bỏ lại lời này, vội vàng mặc quần áo, đi ra ngoài cửa.
Minh Nguyệt Tâm nhàn nhạt nằm trong thùng gỗ, nhắm hai mắt lại.
Mục Vân, Cửu Mệnh Thiên Tử, Thiếu tộc trưởng Mục Tộc. Thật sự thú vị...
Lời nói nhàn nhạt truyền ra. từ trong miệng Minh Nguyệt Tâm
Mà hiện tại, Mục Vân đẩy cửa ra, vừa rồi đụng phải Vương Tâm Nhã, Tiêu Doãn Nhi, Diệp Tuyết Kỳ, Cửu Nhi cùng Diệu Tiên Ngữ năm người, còn có Tần Mộng Dao đi cùng.
- Vân Lang, hàng làm sao theo....
Tiêu Doãn Nhi kinh ngạc nói.
- Ồ, ta vào nhầm phòng.
Mục Vân lắc đầu nói:
- Mấy ngày nay, choáng váng rồi.
Tiêu Doãn Nhi đau lòng nói:
- Chờ nghỉ ngơi xong, ta xoa bóp cho.
- Tốt.
- Duẫn nhi ngươi chính là quá mềm lòng!
Cửu Nhi cười nhạt nói:
- Tên này giả bộ đáng thương là rất có một tay.
Nghe được lời này, Mục Vân lúng túng.
- Xem ra Cửu nhi rất hiểu rõ lý lẽ!
Diệp Tuyết Kỳ cũng không quên bổ thêm một đao.
Chỉ là Mục Vân biết, mấy nữ bất quá chỉ là uy hiếp miệng lưỡi mà thôi, chân chính đến trên giường...
Ai nấy đều phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Đương nhiên, chút ý nghĩ này, cũng chỉ có thể xoay chuyển ở trong đầu.
Mục Vân nhìn thấy Tần Mộng Dao, cười nói:
- Tần tông chủ có chuyện gì sao?
Tần Mộng Dao hiện tại nhìn Mục Vân, gật gật đầu.
- Là về Tà Vân cốc!
Tần Mộng Dao thản nhiên nói.
Tà Vân cốc?
Nghe được chỗ này, Mục Vân nhất thời có tinh thần.
Tà Vân cốc, chính là khu vực Đông Bắc. nơi mà Tà Phong các thống trị.
Mà nơi Tà Phong các ở, chính là Tà Phong cốc.
Tà Phong cốc và Tà Vân cốc, có thể nói là hai địa phương nổi danh nhất khu vực Đông Bắc.
Tà Phong cốc, có một thế lực lớn là Tà Phong các.
Mà Tà Vân cốc lại là bí tàng của Vô Thượng Tiên Đế Cực Động Thương ngày xưa lưu lại, sau đó bị mọi người phát hiện.
Chỉ bất quá, cần ba kiện Đế khí mở ra, nhưng lần trước mọi người muốn cường ngạnh lấy được ba kiện đế khí từ trên tay Gia Cát Văn, tính toán thất bại, chuyện này, trước mắt, cũng không giải quyết được.
Hiện tại Tần Mộng Dao lại nhắc tới việc này, quả nhiên có chút huyền bí.
- Tà Vân cốc làm sao vậy?
Mục Vân không khỏi mở miệng hỏi.
- Ta cũng giải thích không rõ ràng lắm, chỉ là ngươi bận qua khoảng thời gian này liền đi Tà Vân cốc xem một chút đi.
Tần Mộng Dao nghiêm túc nói:
- Có lẽ bởi vì Vân Tông chúng ta cùng Tà Phong Các đại chiến, dẫn phát một ít biến hóa quỷ dị giữa Tà Phong cốc, từ đó dẫn đến một ít biến hóa quỷ dị bên trong Tà Vân cốc.
- Nhưng cụ thể, ta cũng không cách nào phán đoán, bất quá ta đã mời Gia Cát Văn tiền bối đi xem xét.
- Tốt.
Mục Vân gật đầu nói:
- Bên này xử lý xong chuyện, ta sẽ đi.
- Ừm.
- Đã như vậy, không quấy rầy thời gian của Mục Thánh Chủ cùng mấy vị phu nhân, cáo từ.
Tần Mộng Dao dứt lời, xoay người rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Dao nhi, vẫn không nhớ được hắn.
- Còn sững sờ làm gì chứ.
Diệp Tuyết Kỳ hiện tại lại đẩy Đẩy Mục Vân.
- A?
- Đuổi theo đi.
Diệp Tuyết Kỳ nói:
- Tần Mộng Dao tuy rằng không nhớ được ngươi, nhưng ngươi lại đuổi kịp nàng không phải là được rồi sao? Mệt cho ngươi bộ dáng này, thật không biết các nàng như thế nào coi trọng ngươi.
Nghe được lời này, Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã, Cửu Nhi, Diệu Tiên Ngữ bốn người lại hé miệng nở nụ cười.
- Các ngươi cười cái gì?
- Tuyết Kỳ tỷ tỷ, lúc ngươi nói như vậy, trước kia nghĩ tới, ngươi coi trọng Vân lang như thế nào không?
Tiêu Doãn Nhi cười nói.
- Tốt, Duẫn nhi, ngươi đã bị Mục Vân dạy hỏng, lại dám trêu chọc ta.
Diệp Tuyết Kỳ nhất thời không chịu buông tha, mấy nữ nhân đùa giỡn một đoàn, Mục Vân hiện tại cười khổ một tiếng, nhất thời cất bước, đuổi kịp Tần Mộng Dao.
- Tần tông chủ.
Mục Vân đuổi theo ra tiền viện, nhìn thấy Tần Mộng Dao, cười nhạt nói:
- Ta tiễn ngươi rời đi.
- Có lòng rồi.
Tần Mộng Dao cười nói.
Hai người sóng vai đi trong Luân Hồi điện.
- Luân Hồi Thánh Chủ. Cái tên này, thật đúng là đặc biệt!
Tần Mộng Dao dẫn đầu mở lời.
- Ồ? Nó đặc biệt ở đâu?
- Hai chữ Luân Hồi vốn là ý của vô hạn tuần hoàn, Mục điện chủ dùng để đặt tên cho thế lực mình kiến tạo, chỉ sợ cũng là kiếp trước kiếp này mình trải qua biến hóa, tâm cảnh không giống.
- Quả thật như thế.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Vậy Tần tông chủ thế nào lấy Vân Tông đặt tên cho thế lực mà mình sáng tạo ra đây?
- Vân Tông sao...
Tần Mộng Dao lắc đầu, nói:
- Lúc trước tựa hồ rất xác định lấy Vân Tông làm tên, nhưng hiện tại, hoàn toàn không nhớ ra là vì sao.
- Nhớ không ra thì không cần nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận