Vô Thượng Thần Đế

Chương 2607: Chiến Ma Vương (2)

Mục Vân, tựa hồ đang bày ra nanh vuốt của hắn.
Nhưng hiện tại bọn họ dù sao sáu người ở đây, hơn nữa Mục Vân còn muốn một mình đánh một đám bọn hắn, bọn họ không có lý do sợ hãi.
- Giết!
Lời nói dứt, sáu đạo thân ảnh nhất thời lúc này lao ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, sáu đạo thân ảnh hiện tại, tiến lên, các phương hướng, đánh về phía Mục Vân.
- Cút!
Một tiếng quát nặng nề, Mục Vân giết ra một kiếm.
Cuồng phong gào thét, kiếm khí vào hiện tại bộc phát, tiếng ầm ầm làm cho lỗ tai ông ông rung động.
Một kiếm, chín đạo kiếm khí, lao ra.
Sáu đại ma vương hiện tại mỗi người xuất ra phòng ngự của mình, thân thể cường hoành của bọn họ chính là phòng ngự lớn nhất của bọn họ.
Sáu đạo thân ảnh dừng ở phía trước, ngạnh kháng công kích của Mục Vân.
- Phòng ngự như vậy? Chết đi!
Trong tay Mục Vân nắm giữ cửu đạo Phần Thiên kiếm, là một thanh Đế cấp tiên khí, kiếm, là vương giả trong các vũ khí.
Luận lực sát thương, cũng không kém so với đao.
Sáu người là xem thường kiếm, hay là xem thường hắn?
- Trảm!
Lần thứ hai vung ra một kiếm, lần này, kiếm của Mục Vân mang theo uy áp cường đại của kiếm khí.
Phốc phốc phốc...
Đột nhiên, từng tiếng xé rách vang lên, trước người Mục Vân, kiếm khí tung hoành, trường kiếm giết ra, từng đạo ánh sáng, giống như sóng biển, kín không kẽ hở, lao ra.
Tiếng xé rách kia chính là vết thương xuất hiện trên thân thể của lục đại ma vương.
Từng đạo vết máu, thoạt nhìn rất khủng bố.
Mục Vân nhìn mọi người, trong mắt lộ ra vẻ khinh miệt.
Hắn hiện tại, cũng không phải hắn trước kia.
Những người này cho rằng, hắn không bằng kiếp trước, nhưng trên thực tế, hiện tại hắn, ở một mức độ nhất định, mạnh hơn so với kiếp trước rất nhiều.
Huyết mạch lực, uy lực đế khí, đây là kiếp trước hắn không có.
- Tư vị thế nào?
Mục Vân nhìn sáu người, thản nhiên nói.
Man Thiên, Chúc Ngọc, Tuyết Lưu Vân, Hốt Tất Nguyên, Không Thiên Ngộ, Phòng Phiến sáu người, nhìn Mục Vân, trong mắt ngưng kết ra một tia ngưng trọng.
Bọn họ hiểu được, Mục Vân hiện tại, chính là muốn giết bọn họ.
Tên này mới mặc kệ đạo lý gì, kiếp này trở lại, chính là vì báo thù.
- Chuẩn bị xong chưa?-
Man Thiên hiện tại đột nhiên quát.
- Ừm.
Chúc Ngọc cũng gật gật đầu, nói:
- Đều bị người cưỡi lên đầu, không thể cứ như vậy nhận chết chứ?
- Cái này cũng đúng!
Hốt Tất Nguyên phun ra một hơi, nói:
- Ta đã chuẩn bị xong.
- Tốt!
Sáu người hiện tại nhìn nhau, trong mắt đều mang theo tia điên cuồng.
- Ma tướng lực, mở.
Một tiếng quát vang lên, trong phút chốc, phía sau sáu người xuất hiện sáu đạo hư ảnh.
Sáu đạo hư ảnh, rất khổng lồ, thân hình không giống nhau, thoạt nhìn rất cao lớn.
Nhìn sáu người đứng giữa tượng đá, khí tức giữa hai bên đều không giống nhau, khóe miệng Mục Vân lộ ra một nụ cười.
- Điện chủ cẩn thận, đây là ma tướng lực của Ma tộc...
- Ta biết!
Mục Vân xoay người cười nói:
- Ta còn tưởng rằng, bọn họ ngay cả chút dũng khí này cũng không còn, ít nhất còn dám mở ra ma tướng lực cùng ta giao thủ.
Mục Vân dứt lời, thân thể phiêu phù giữa không trung.
Cái gọi là ma tướng lực, chính là chúng sinh ma tộc lấy niệm lực cường đại của mình ngưng tụ ở trong cơ thể một pho tượng ma cực lớn mà ngưng kết ra lực lượng.
Lực lượng thật lớn, ngưng tụ thành hình, khiến cho mọi người cảm giác được lực lượng cường hoành.
Hơn nữa, người ma tộc, ở cách xa thiên nhai hay trong gang tấc, đều có thể hấp thu lực lượng từ trong ma tượng, tăng lên thực lực của mình trong một đoạn thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng cần hy sinh khí huyết thật lớn.
Hy sinh bận này, trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục, thậm chí sẽ tạo thành ảnh hưởng thật lớn đối với tuổi thọ cùng tu luyện ngày sau.
Nhìn thấy sáu người liều mạng, trên mặt Mục Vân xuất hiện một nụ cười nhạo.
- Ma tướng lực, ta ngược lại đã lĩnh giáo qua, nhưng đó là Ma Thiên Tử, năm đó bất quá khó khăn lắm mới chống đỡ được ta, hiện tại sáu người các ngươi, tính là cái gì?
Khóe miệng Mục Vân mang theo một nụ cười nhạo.
Sáu đạo thân ảnh, giờ khắc này, lần thứ hai đứng thành một hàng, khí tức lẫn nhau, đều cất cao.
Mục Vân mỉm cười, đứng tại chỗ, bên trong thân thể, một cỗ khí tức hoàn toàn không giống, bắt đầu cao lên.
Lực lượng phát tiết ra, trong cơ thể hắn, máu tươi sôi trào.
Lần này, cho sáu người đủ tôn trọng, thử xem huyết mạch lực cường hóa của mình hiện giờ.
Huyết mạch ngũ đạo, trực tiếp không giới hạn, toàn thân cao thấp của Mục Vân, lực lượng ngưng tụ từng một chút.
Huyết hạch trong cơ thể hắn lúc này sôi trào, khiến cho tay trái cùng trái tim và mắt trái của hắn đều trở nên hoàn toàn không giống.
Giờ khắc này, trong lúc giật mình, mọi người cư nhiên sinh ra một loại ảo giác, đứng ở trước mặt bọn họ không còn là Mục Vân, mà là một tôn thần, một người siêu thoát thiên địa.
Tiếng ầm ầm vang lên, trong thiên địa, một tiếng vang truyền đến, Mục Vân bước ra, thiên địa run rẩy.
Mặt nạ mắt trên mắt trái của hắn, lúc này vỡ ra, mắt trái đỏ như máu, xung quanh phủ đầy vết máu.
Nhìn kỹ lại, con mắt này giống như đến từ địa ngục, dính máu tươi của vô tận sinh mệnh.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều tâm thần lay động.
- Mắt trái của điện chủ...
Man Uyên hiện tại chỉ cảm thấy trái tim như muốn nhảy ra ngoài.
- Không ngại, chỉ là xảy ra một ít biến hóa mà thôi.
Diệp Tuyết Kỳ gật đầu nói.
Giờ khắc này, trong lòng nàng cũng rất kinh ngạc.
Sự thay đổi của Mục Vân, quá bất ngờ.
Nàng cũng không nghĩ tới lại kinh thiên động địa như vậy.
- Đáng chết!
Hốt Tất Nguyên mở miệng quát:
- Tên này, quả thực dẫn động lực lượng còn mạnh mẽ hơn so với chúng ta.
- Đây là lực lượng gì, quỷ dị như thế?
- Quỷ mới biết.
Sáu người hiện tại chỉ cảm giác, Mục Vân đã triệt để áp chế bọn họ.
Loại cảm giác này, rất khó chịu.
- Mối thù mối hận ức hiếp Vân Minh ta, hôm nay tất báo.
Một tiếng quát khẽ vang lên, Mục Vân bước ra, trong mắt trái, một tia máu chảy xuống hai má, một chùm ánh sáng bắn ra.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, sáu đại Tiên Vương, trực tiếp vỡ ra.
Tiếng ầm ầm, liên tiếp truyền ra.
Sáu đạo thân ảnh, bất đắc dĩ chạy ra.
Mục Vân hiện tại, đuổi kịp một người trong đó, chính là Hốt Tất Nguyên.
Tay giơ lên, kiếm rơi xuống, tốc độ Mục Vân cực nhanh, lực lượng toàn thân tăng vọt.
- Không...
Một tiếng kiếm kêu vang lên, nương theo tiếng bạo liệt truyền đến, tiếng lốp bốp liên tiếp vang lên.
Hốt Tất Nguyên thậm chí còn chưa cảm giác được đau đớn, chỉ nhìn thấy cánh tay trái của mình phun ra máu tươi, giống như nước chảy.
Không nói hai lời, tốc độ của hắn tăng nhanh, chạy về phía bên kia.
Tiếng lốp bốp vang lên, toàn bộ thân thể hắn, không ngờ từ chỗ miệng vết thương, không ngừng truyền ra, từng khối thịt vụn, hóa thành mảnh vụn, hiện tại tan thành mây khói.
Làm thế nào có thể xảy ra?
Lúc này Hốt Tất Nguyên hoảng sợ.
- Cứu ta.
Nhìn năm vị Ma Vương khác, Hốt Tất Nguyên mở miệng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận