Vô Thượng Thần Đế

Chương 2615: Tại sao ngươi lại giết ta?

- Nói mạnh miệng, ai không biết?
Linh Minh Tuyên hiện tại lại nhạo báng không thôi.
Những người bên cạnh hắn, rất nhiều đạt tới cảnh giới Tiên Vương nhất lưu, đối mặt với Mục Vân, căn bản không e ngại.
- Xem ra ngươi không tin?
Mục Vân tiến lên, tới gần đoàn người Linh Minh Tuyên.
- Ngươi đừng đến đây.
Linh Minh Tuyên hiện tại mở miệng quát:
- Lại đây, ta sẽ không khách khí.
- Ta muốn xem, ngươi làm thế nào không khách khí.
- Lên.
Linh Minh Tuyên nhìn hai gã hộ vệ bên cạnh, mở miệng hạ lệnh.
Hai gã hộ vệ kia giờ khắc này cười lạnh một tiếng, xông về phía Mục Vân.
- Muốn chết!
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân mắng nhẹ một tiếng, bàn tay vung lên, một đạo khí tức bàng bạc nhất thời lao ra.
Một bộ phận thân thể của hắn lĩnh ngộ kết hợp cùng ý niệm, hoàn toàn không phải cấp độ Tiên Vương có thể so sánh, trực tiếp khống chế hai đại Tiên Vương.
Hai tay đồng loạt đánh ra, một quyền một tên, tiếng nổ tung vang lên.
Một người bên trái kia, tương đối thê thảm, nửa người trên cùng nửa người dưới sụp đổ, một người bên phải, tốt hơn một chút, ngực xuất hiện một cái động máu.
Một màn này nhất thời khiến cho tất cả mọi người ở đây hoàn toàn trợn tròn mắt.
Linh Minh Tuyên hiện tại quả thật không dám tin vào hai mắt của mình.
Người này... Còn là Mục Vân?
Tin tức hắn nhận được, Mục Vân là Tiên Vương nhị lưu, hơn nữa quả thật có thể chống cự Tiên Vương nhất lưu, thậm chí chém giết Tiên Vương nhất lưu.
Nhưng đó là khi Mục Vân mượn tiên khí Đế cấp.
Nhưng bây giờ... Mục Vân căn bản không có dùng cái gì.
Hai đạo thân ảnh bị Mục Vân gắt gao khống chế, căn bản không thể nhúc nhích, cuối cùng khí tức dần dần tiêu tán, từng tia từng chút bị Mục Vân hao tổn đến chết.
Nhìn thấy cảnh này, Linh Minh Tuyên biết, thực lực Mục Vân, cũng tăng lên.
- Rút lui!
Linh Minh Tuyên thân là Thiếu các chủ Linh các, tự nhiên là sẽ không đem tính mạng của mình ra đùa giỡn.
- Rút lui? Ngươi đi đâu? Con trai ngươi đang ở dưới lòng đất chờ ngươi đây.
Mục Vân hừ một tiếng, vung tay lên, mở miệng quát:
- Huyết Vệ, trảm!
Bá bá bá tiếng xé gió, lập tức vang lên.
Ba trăm Huyết Vệ giờ khắc này giết ra.
Ba trăm Huyết Vệ ngăn cản đám người Linh Minh Tuyên lui về phía sau.
Mà hiện tại, bàn tay Mục Vân vung lên, ba kiện tiên bút cùng ba thanh đế cấp tiên khí xuất hiện trước người.
- Man Uyên, Man Thiên, sáu người các ngươi, mang theo sáu kiện Đế khí này giết cho ta, một tên cũng không để lại.
Hắn lúc trước lấy được sáu kiện Đế cấp tiên khí, đặt ở trong tay mình cũng là đặt, chi bằng cho sáu người Man Uyên, phát huy ra giá trị lớn nhất.
Giờ khắc này, trong lòng Mục Vân tràn ngập sát khí.
Linh Minh Tuyên lộ vẻ mặt tuyệt vọng.
- Mục Vân, ngươi vì sao phải giết ta?
Linh Minh Tuyên mở miệng quát:
- Ngươi đừng quên, muội muội ta chính là sư tôn của ngươi, muội muội ta thích ngươi như vậy, vì ngươi yên lặng chống đỡ Vân Minh, ngươi giết ta, có xứng đáng với nàng không?
- Ngươi còn có mặt mũi nhắc tới sư tôn ta?
Mục Vân quát:
- Linh Tử Mặc biến thành Mạnh Tử Mặc, trong đó cay đắng, ai biết? Năm đó, là Linh Các các ngươi, Linh gia các ngươi, đuổi sư tôn ta ra ngoài, hiện tại, lại bắt đầu kết nối quan hệ với ta?
- Linh Minh Tuyên, Linh gia các ngươi, năm đó ta nên giết một lần, nhưng nghĩ lại dù sao các ngươi cũng là người nhà của sư tôn ta, nhưng hôm nay, nếu ta lại nhịn, ta cũng không phải Mục Vân Mục Tiên Vương.
Nghe được lời này, thân thể Linh Minh Tuyên càng ngẩn ra.
Mục Vân rốt cuộc vì cái gì, đối với hắn tràn ngập oán khí?
Điều này rõ ràng không đúng.
- Đó cũng là phụ thân ta và gia gia bọn họ làm, không liên quan gì đến ta, chuyện này, ngươi không thể tính toán đến trên đầu ta!
Linh Minh Tuyên lần thứ hai quát.
Hắn thực sự sợ hãi.
Ba trăm Huyết Vệ bên cạnh Mục Vân, huyết khí đầy trời, thật sự quá khủng bố.
- Linh Minh Tuyên, nhạc phụ tốt của ta, ngươi còn nhớ ta không?
Mà đúng lúc này, hai mắt Diệp Thu bịt vải đen, hiện tại, dưới sự dẫn dắt của Linh Nguyệt Huyền, đi ra.
- Diệp Thu!
Nhìn thấy Diệp Thu, cả người Linh Minh Tuyên nhất thời ngây dại.
- Nguyệt Huyền. Con gái của ta, ngươi mau giúp phụ thân.
- Làm thế nào ta có thể giúp ngươi?
Linh Nguyệt Huyền hận sắt không thành thép nói:
- Lúc trước, ta đau khổ cầu xin ngươi buông tha cho phu quân, nhưng ngươi nói như thế nào? Vì muội muội rời khỏi Linh vực, đi tới Yêu vực, lúc trước ngươi, chỉ nghĩ đến Huyết vực, chỉ muốn liên hợp, muốn tự tay giết con rể của ngươi.
- Phu quân ở Linh gia mấy trăm năm, trung thành tận tâm, tận tâm tận chức, nhưng ngươi đối với hắn như thế nào? Phụ thân, ngươi đã làm điều sai trái, phải trả giá đắc.
- Tiện nhân.
Linh Minh Tuyên hiện tại thẹn quá hóa giận, quát:
- Lúc trước nên nhốt ngươi cùng tên mù này cùng một chỗ, để cho các ngươi làm một đôi uyên ương khổ mệnh.
Nghe được lời này, Linh Nguyệt Huyền ngẩn ra.
- Linh Minh Tuyên, tình nghĩ cha con giữa ngươi và ta, từ hôm nay, ân đoạn nghĩa tuyệt.
Trong mắt Linh Nguyệt Huyền xuất hiện một tia căm hận, nói:
- Hôm nay, ngươi chết trong tay Mục Tiên Vương, hết thảy đều ngươi là gieo gió gặt bão.
Nghe được lời này, trong mắt Linh Minh Tuyên chỉ còn lại một tia không cam lòng.
Hắn không cam lòng cứ như vậy mà chết.
- Các chiến sĩ Linh các nghe lệnh, Linh vực chúng ta cùng Huyết vực liên hợp, Mục Vân hiện tại chỉ là châu chấu nhảy nhót, sớm muộn gì cũng sẽ chết, hôm nay, liều chết đánh một trận, ngày sau Linh Minh Tuyên ta sẽ báo thù cho các ngươi.
- Buồn cười.
Nghe được lời này, bàn tay Mục Vân vung lên.
Ba trăm Huyết Vệ giết ra, Man Uyên sáu người, càng là mỗi người cầm trong tay Đế cấp tiên khí, lao ra.
Trên đường phố, nhất thời biến thành tiếng chém giết.
Mà giờ khắc này, Linh Minh Tuyên hoàn toàn trợn tròn mắt.
Những Huyết Vệ này, công kích mạnh mẽ, sát phạt quyết đoán, thật sự là khó có thể đối phó.
Những người bên cạnh hắn đã dần dần chống đỡ không nổi.
Lần này tiến vào trong cự tượng, những võ giả xung quanh hắn đều được tăng lên thật lớn, lúc đầu hắn còn nghĩ, lần này sau khi rời khỏi cự tượng bí cảnh, thực lực của toàn bộ Linh các tuyệt đối sẽ tăng lên một tầng.
Nhưng bây giờ thì tốt, mới đối mặt với Huyết Vệ của Mục Vân, cả đám đều không chống đỡ nổi.
- Mục Vân, coi như ngươi tàn nhẫn.
Trong mắt Linh Minh Tuyên hiện tại chỉ còn lại phẫn hận cùng sợ hãi.
Hắn bây giờ, nhất định phải chạy.
Chạy ngay lập tức.
Nếu không chạy, sẽ không kịp.
- Ngươi muốn đi đâu?
Mục Vân hiện tại nhìn Linh Minh Tuyên, thản nhiên nói.
Thân ảnh của hắn, không biết từ khi nào, quỷ dị xuất hiện trước người Linh Minh Tuyên.
Một màn này làm cho tâm can Linh Minh Tuyên đều sợ hãi.
- Ngươi...... Ngươi không thể giết ta.
Linh Minh Tuyên hiện tại nuốt nước miếng, trên trán tràn đầy mồ hôi.
- Vì sao không thể giết ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận