Vô Thượng Thần Đế

Chương 2705: Tiện nhân

- Đến lúc đó, rời khỏi Quảng Bình đường, tiến vào trong gia tộc, trở thành hộ vệ, lại tìm cơ hội, chạy trốn.
- Chạy trốn?
Tạ Thanh bất mãn nói:
- Nếu ta tiến vào Lư gia, ta mới không chạy trốn! Hai tỷ muội kia, khổ sở chờ đợi, trong lòng khó chịu biết bao.
- Tiện nhân.
- Ngươi nói gì?
- Không có gì, hảo hảo chuẩn bị đi.
Mục Vân quay người rời đi, thật sự không muốn nói nhiều với Tạ Thanh. Tên này, trong đầu những suy nghĩ không đứng đắn kia, lại bắt đầu tản mát...
Mặt trời lên cao, Khô Dụ đến đón hai người rời đi.
Trên đường, lại đụng phải Phó Trầm kia.
Giữa hai người, tự nhiên không tránh khỏi một trận châm chọc khiêu khích.
Mà hiện tại, Mục Vân có thể rõ ràng cảm giác được Khô Dụ khẩn trương.
Sớm biết như thế, nên tống tiền Khô Dụ thêm một khoản.
Mục Vân cũng không quên, lúc trước ở Nam Hải sâm lâm bị bắt, cùng với sau đó ở trong viện một tháng, bộ dáng mỗi ngày mệt chết mệt sống, năm trăm thần tinh, căn bản không đủ bồi thường.
Bất quá theo thực lực cảnh giới tăng lên, Mục Vân cũng biết, ở thần giới, cuộc sống của ai cũng không dễ chịu, cá lớn ăn cá nhỏ, cá nhỏ ăn tôm.
Một đoạn thời gian này trải qua, cũng làm cho hắn hiểu được, mặc dù hắn là đại nhân ở Tiên giới, không người nào có thể địch lại, đến thần giới, bất quá là cóc.
- Trần Nguyên người này, luyện võ, công kích đặc biệt bá đạo, căn bản không chú ý phòng ngự.
- Mà Thạch Uyên thì phòng ngự vô địch, quả thực khủng bố.
Khô Dụ đi trên đường không ngừng giới thiệu:
- Hai người các ngươi, ai đối phó với ai?
- Đều được.
Tạ Thanh khoát tay nói:
- Khô tiên sinh, ngươi đừng kích động như vậy, nếu không yên tâm, lại cho ta một ngàn thần tinh, ta cam đoan, đánh toàn bộ tất cả mọi người trên giác đấu trường nằm sấp xuống cho ngươi.
Nghe được lời này, vẻ mặt Khô Dụ cổ quái nhìn Tạ Thanh.
- Ngươi đã đạt tới cảnh giới Hư Thần trung kỳ?
- Đúng vậy.
- Hảo hảo hảo.
Một trái tim đang treo lơ lửng của Khô Dụ chậm rãi buông xuống.
Tạ Thanh đề thăng, cho hắn sự tự tin cực lớn.
- Thiếu đường chủ.
Nhìn thấy Lục Bình, Khô Dụ cung kính hành lễ.
- Ừm.
Mục Vân phát hiện, lần gặp mặt Lục Bình, không tự tin, hăng hái như lần trước, giữa hai hàng lông mày, mang theo vẻ buồn rầu.
Lục Bình nhìn Mục Vân và Tạ Thanh, nói:
- Lần tỷ thí này, ta dùng ba trận giao chiến.
- Trận thứ nhất, ngươi cùng Tạ Thanh đối chiến Trần Nguyên cùng Thạch Uyên, trận thứ hai, ngươi cùng Tạ Thanh, đối chiến La Nguyên và Thủy Vân Binh hai người, trận thứ ba, ta sẽ căn cứ vào biểu hiện của hai người các ngươi, chọn ra một người, giao thủ cùng Lữ Khí.
Lục Bình nghiêm túc nói:
- Ba trận, các ngươi đều thắng, mới có thể cam đoan bị Lư gia tiểu thư nhìn trúng, nếu bại, vậy không hề có hy vọng.
- Nhưng ta cần phải nói cho các ngươi biết, nếu bại, ta khổ sở, các ngươi, buồn hơn.
- Không thành vấn đề.
- Yên tâm đi!
Tạ Thanh lại mở lời:
- Lục Bình thiếu gia, nếu là ngươi lo lắng, lại cho ta một vạn thần tinh, ta cam đoan, đánh bọn hắn đến cha mẹ cũng không nhìn ra.
Khô Dụ vội vàng giữ chặt Tạ Thanh, run rẩy nói:
- Thiếu đường chủ đừng để ý, người này, chính là tùy tiện nói một chút.
Trong lòng hắn bị dọa muốn tan vỡ.
Tạ Thanh này, như thế nào cũng dám nói?
Lục Bình hiện tại cười ha ha, nói:
- Nếu ngươi có thể bị Lư gia tiểu thư nhìn trúng, đừng nói một vạn, mỗi người một vạn, ta đều có thể cho.
- Một lời đã định, cũng không nên giống như Khô Dụ, nói mà không tin.
- Ngươi......
- Ha ha...
Lục Bình cười ha ha, phất phất tay, xoay người rời đi.
- Tiểu tử thúi, ta đều cho ngươi năm trăm viên thần tinh rồi, ngươi còn không hài lòng?
- Khô tiên sinh, ta nói là lần trước.
Tạ Thanh mỉm cười.
Mục Vân hiện tại lắc đầu, tên này, luôn như thế.
Bất quá để cho Khô Dụ chịu chút khổ sở, hắn rất vui vẻ nhìn thấy.
Mà hiện tại, trong đấu trường, người đến người đi.
Tỷ muội nhà họ Lư, lần nữa đến.
Lục Bình hiện tại nghênh đón hai vị, cười nhạt nói:
- Hai vị tiểu thư, lần này an bài ba trận đấu, ta nghĩ hai vị tiểu thư sẽ cảm thấy hứng thú.
- Ồ?
Lư Ngọc Tuyết giơ cái cổ trắng như tuyết lên, nói:
- Lục Bình, La Nguyên, Lữ Khí, Thủy Vân Binh ba người quả thật không tệ, nhưng tiềm lực có hạn, hy vọng lần này, ngươi đừng để ta thất vọng.
- Không, sẽ không.
- Ừm.
Lư Ngọc Tuyết một lần nữa nói:
- Ta cần nói cho ngươi, lần này nếu không hợp tâm ý, ta sợ một đoạn thời gian tiếp theo sẽ không đến Quảng Bình đường.
- Ta đã thông qua khảo hạch của Kiếm Thần tông.
Kiếm Thần tông.
Nghe được lời này, ánh mắt của Lục Bình xuất hiện vẻ rung động.
- Chúc mừng Lư đại tiểu thư, chúc mừng Lư đại tiểu thư.
Nam Trác vực, thập bát châu quận chỉ là một mảnh địa phương nhỏ, mà Kiếm Thần tông, đó chính là bá chủ của Nam Trác vực.
Nghe đồn bên trong Kiếm Thần Tông, trước kia xuất hiện một kiếm thần khiếp sợ thế nhân, cuối cùng người nọ, biến mất không thấy, nghe nói là được một đại cổ tộc của thập đại thần tộc mời, gia nhập cổ tộc, tiến vào bí giới.
Kiếm Thần Tông, là cấp bậc bá chủ ở Nam Trác Vực.
Thập bát châu quận so với thế lực như Kiếm Thần Tông, quả thực là không đáng nhắc tới.
Lư Ngọc Tuyết cư nhiên là bị người của Kiếm Thần tông coi trọng.
Toàn bộ Lư gia, tương lai chỉ sợ đều phải thăng hoa.
Kết cấu năm đại gia tộc ở quận Quảng Bình, tất sẽ sinh ra biến hóa.
Lục Bình giờ khắc này, trong lòng quả thực khiếp sợ.
- Được rồi, lần này ta lựa chọn hai người, nếu không có tư cách, thì thôi.
- Nhất định sẽ có!
Lục Bình gật gật đầu, khom người rời đi.
Mà hiện tại, từng đạo thân ảnh lúc này cũng dần dần tiến vào bên trong giác đấu trường.
Lần này, đệ tử mấy đại gia tộc, ngược lại cũng không có tới, chỉ có Cổ Thanh Hà của Cổ gia, cùng với Lâm gia Lâm Phong Vân hai người tới, mà Hạ gia cùng Tiêu gia, trong phòng trống không một bóng người.
Ngay cả khi họ không đến, Quảng Bình đường sẽ giữ phòng riêng của họ.
- Hoan nghênh các vị.
Hiện tại, trên lôi đài, một đạo thân ảnh đi tới, nói:
- Hôm nay mọi người đến nơi này, có thể nhìn thấy giác đấu đặc sắc nhất.
- Lần thi đấu này, không giống như trước kia, không phải tiến hành một mình, mà là hai người.
- Hai người chống lại hai người, không quấy nhiễu lẫn nhau, đồng thời tiến hành.
Trọng tài kia không có miêu tả quá nhiều, cười nói:
- Tiếp theo, bốn vị giác đấu sĩ tham gia trận tỷ thí đầu tiên hôm nay.
Nhất thời, bốn thân ảnh đi lên lôi đài.
Mục Vân và Tạ Thanh đi cùng một chỗ, mà bên kia, Trần Nguyên cùng Thạch Uyên hai người đứng thành một đội.
- Như mọi người có thể thấy, tỷ thí lần này, chính là hai vị giác đấu sĩ này, Tạ Thanh cùng Mục Vân, đối đầu với Trần Nguyên và Thạch Uyên hai người, cứ như vậy, kết quả tỷ thí sẽ có ba loại, Mục Vân cùng Tạ Thanh một phương, hai trận hai thắng, hoặc là một thắng một thua, hoặc là hai trận hai thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận