Vô Thượng Thần Đế

Chương 2748: Rốt cục xảy ra chuyện gì

- Viêm Hoàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Khổng Phàm Vu nhìn thấy Viêm Hoàng, kinh ngạc nói.
Viêm Hoàng này chính là một trong những trưởng lão thủ hộ của Viêm Đan các, cảnh giới Hư Thần viên mãn, dung hợp thần thể, thần hồn, thần mạch, chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể đạt tới Chân Thần cảnh.
- Viêm phủ bị thiêu, Viêm lão thái gia bị giết! Bị giết bởi một thanh niên tên Mục Vân.
- Cái gì!
Khổng Phàm Vu hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Đừng sửng sốt, mau chuẩn bị, chúng bây giờ ta rút khỏi Viêm Đan Các.
- Được được được.
Khổng Phàm Vu bắt đầu chuẩn bị.
Tài lực của Viêm gia, một bộ phận lớn trong Viêm phủ, nhưng bên trong Viêm Đan các, vẫn có một bộ phận rất lớn.
Bây giờ không lấy đi, sẽ không có cơ hội nào để đi nữa.
Chạy lên lầu ba, Khổng Phàm Vu được Viêm Hoàng cùng một gã hộ vệ trưởng lão khác đi cùng, lấy ra từng viên thần đan, bao bọc xong từng kiện thần khí.
- Mau đi!
Viêm Hoàng thúc giục nói.
- Đa tạ.
Nhưng hiện tại, ngoài cửa phòng, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
- Là ngươi!
Nhìn thấy người tới, Khổng Phàm Vu sửng sốt.
- Là ta.
Mục Vân khẽ cười nói, vẫy vẫy tay.
- Chín khỏa Chân Nguyên thần đan, mười chín thanh tiên thiên thần khí, cho ta đi.
- Nằm mơ!
Thấy Mục Vân càn rỡ như thế, hai vị thủ hộ tộc lão nhất thời xông lên.
- Muốn chết.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, bàn tay vung lên, nhất thời, hai gã thủ hộ tộc lão căn bản không cách nào chống lại, ngã xuống đất, miệng phun máu tươi.
Nhưng hai người vẫn chưa từ bỏ ý định, quát Khổng Phàm Vu:
- Khổng chấp sự, ngươi mau đi, những bảo bối này, tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Mục Vân này.
Khổng Phàm Vu vu cũng biết mức độ nghiêm trọng của chuyện, không nói hai lời, xông xuống dưới lầu.
Mục Vân cũng không sốt ruột, đối mặt với hai người.
- Toàn bộ Viêm phủ, đều bị ta tiêu diệt, Viêm lão thái gia đều đã chết, các ngươi còn ở chỗ này làm được gì?
Bách Lý Khinh Phong Kiếm giết ra, kiếm quang lóe ra, bên trong lầu ba, nhất thời nổ tung ra.
Từ từ, một đạo thân ảnh đi xuống từ lầu ba, chính là Mục Vân.
Mà lúc này, trong lầu ba, chỉ có hai cỗ thi thể.
Mà trong viêm đan các lầu một, một đạo thân ảnh lại lộ ra vẻ chua xót, đứng ở trong đại điện, hiện tại, xung quanh đều là Huyết Vệ, Khổng Phàm Vu căn bản chạy không thoát.
- Khổng chấp sự.
Mục Vân vung tay, nói:
- Ngươi giao đồ cho ta, ta tha ngươi không chết.
Khổng Phàm Vu hiện tại chỉ có thể cười khổ, hắn căn bản không có quyền lựa chọn.
Bàn tay vung ra, chín khỏa Chân Nguyên thần đan cùng mười chín thanh tiên thiên thần khí lúc này xuất hiện, Mục Vân thu vào trong túi.
- Khổng Phàm Vu đúng không?
Mục Vân lại nói:
- Ta nói rồi, không giết ngươi, chính là không giết ngươi, nói cho Viêm Thông Thiên, Viêm Như Phong cùng Viêm Động ba người, đồ đạc ta mang đi, lần sau, nếu bọn họ còn muốn giết ta, cứ việc đến.
Dứt lời, Mục Vân rời đi...
Một trận cướp sạch trùng trùng điệp điệp, đến bây giờ hạ màn kết thúc.
Mục Vân nhìn Viêm Châu, ánh lửa Viêm phủ đã bị xua tan, cả Viêm Châu, mọi người đã giống như chim sợ cành cong, một số gia tộc hiện tại đều lộ vẻ hoảng sợ, căn bản không dám điều tra rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
- Tổng cộng có hai trăm vạn hạ phẩm thần tinh, mười chín thanh tiên thiên thần khí, chín khỏa Chân Nguyên thần đan, những cái khác như dược tài luyện đan, quáng thạch rất nhiều, Viêm gia, không hổ là bá chủ Viêm Châu.
Mục Vân mỉm cười, rời khỏi Viêm Châu.
Mục đích chuyến đi này của hắn đã đến, kiếm được một khoản tiền lớn, bây giờ là nên rời đi.
Nghĩ đến đây, trên mặt Mục Vân tràn đầy tươi cười.
Cảm giác rút củi dưới đáy nồi, đâm dao sau lưng... Không tệ lắm.
Chỉ là không biết, hiện tại trong Lăng Vân thành, rốt cuộc thế nào.
Nghĩ đến đây, Mục Vân tăng nhanh tốc độ, hướng Lăng Vân thành chạy tới.
Cảnh giới Hư Thần đỉnh phong, tốc độ của bản thân hắn nhanh hơn võ giả cảnh giới Hư Thần đỉnh phong bình thường, hiện tại toàn lực đi tới, chỉ tốn hơn nửa ngày, đã đến Lăng Vân thành.
Mà lúc này, sắc trời đã sáng ngời.
Nhìn một đội nhân mã trước cửa thành, Mục Vân biết, người Viêm gia, quả nhiên đã chiếm lĩnh Lăng Vân thành.
Chỉ là không biết, Tạ Thanh bọn họ có dựa theo kế hoạch làm việc hay không.
Nghĩ đến đây, Mục Vân vòng qua cửa thành, đi vào trong một khu rừng núi cách Lăng Vân thành ba mươi dặm.
- Mục thống lĩnh.
Vừa đến bên ngoài núi rừng, một đạo thân ảnh liền xuất hiện.
- Liễu Thân.
- Mục thống lĩnh, quả nhiên là ngài.
Liễu Thân nhìn thấy Mục Vân, nhất thời chắp tay nói:
- Chúng ta phụng mệnh ở đây chờ Mục thống lĩnh đã nửa ngày.
- Thế nào rồi?
- Khởi bẩm Mục thống lĩnh, Tạ Thống lĩnh mang theo đám người Sở Hàm, chạy về quận Quảng Bình.
- Ừ?
Mục Vân nhíu mày, kế hoạch của bọn họ vốn không phải như vậy.
- Mục thống lĩnh, ba gã cường giả cảnh giới Chân Thần sơ kỳ Viêm Thông Thiên, mang theo cao thủ trong Viêm phủ đi tới Lăng Vân thành, chúng ta chỉ là tượng trưng chống cự, liền rút lui.
- Nhưng viêm phủ lần này hiển nhiên không chỉ muốn Lăng Vân thành, bọn họ nhìn thấy thủ vệ trong Lăng Vân thành lơi lỏng, hơn nữa biết Viêm Như Ngọc chết, ở Lăng Vân thành chỉnh đốn một lát, liền đi tới Quảng Bình quận, tựa hồ chuẩn bị giết về phía Lư gia.
- Giết về phía Lư gia?
Mục Vân cười lạnh nói:
- Quả nhiên là đủ quyết đoán.
- Mục tiêu của bọn họ, có thể là Lư gia.
- Mục tiêu của bọn họ, cũng chỉ có thể là Lư gia.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Viêm lão thái gia trong Viêm phủ đã bị ta giết, bọn họ không có biện pháp nào khác, tiến công Lư gia, ngược lại là con đường duy nhất.
Bị diệt?
Liễu Thân nhìn Mục Vân, chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mục Vân cư nhiên tiêu diệt đại bản doanh Viêm gia.
- Đã như vậy, vậy chúng ta cũng chạy về quân Quảng Bình thôi.
Mục Vân lãnh đạm nói:
- Bất quá trong Lăng Vân thành này, có bao nhiêu người?
- Ba trăm người! Trong đó là Tứ gia Viêm gia tên Viêm Động ở lại nơi này, làm liên lạc.
- Cảnh giới Chân Thần...
Mục Vân cười cười, nói:
- Như thế rất tốt, đã như vậy, chúng ta trước tiên tiêu diệt cứ điểm lăng Vân thành này, chiếm làm của riêng.
- Tốt!
Tiếp theo, Mục Vân bắt đầu bố trí.
Viêm Như Ngọc chết ở chỗ này, Viêm tứ gia Viêm Động, cũng không ngoại lệ.
Hạ quyết tâm, Mục Vân tiến vào trong thành.
......
- Cái gì?
Mà hiện tại, trong Lăng Vân thành, phủ thành chủ, trong đại sảnh.
Viêm Động dáng người to con, tướng mạo hiền lành, nhưng hiện tại, vẻ mặt lại chấn động.
- Ngươi nói Viêm phủ bị diệt? Ai đã bị diệt? Lão thái gia thủ hộ, ai dám diệt Viêm Châu Viêm gia ta?
Viêm Động tức giận không thôi.
- Tứ gia, truyền thư vừa mới nhận được, là một người tên Mục Vân, mang theo khôi lỗi, Mục Vân kia giết lão thái gia, một ngọn lửa thiếu Viêm phủ chúng ta, ngay cả...
- Ngay cả cái gì? Nói đi.
- Ngay cả Viêm Đan các cũng là một ngọn đuốc.
Nghe được lời này, cả người Viêm Động đều không ngừng run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận