Vô Thượng Thần Đế

Chương 2766: Gặp lại Triệu Nham Minh

Nguyên San San thở phì phò đi sang một bên, Nguyên Thanh đuổi theo, tốt xấu gì cũng khuyên giải.
- Vậy Thân Công Thính Phong là ai?
Mà hiện tại, một cái bàn trong hoa viên, mấy đạo thân ảnh đứng cùng một chỗ.
Trong chén rượu trong tay Mục Vân, rượu quả đỏ tươi tản ra hương thơm nhàn nhạt.
- Nhi tử của tam tiểu thư Giang gia Giang Tâm Xảo và Thân Công Bác.
Sở Hàm thấp giọng nói:
- Người này, nghe đồn là cực kỳ chán ghé nam nhân, ngay cả cha hắn cũng chán ghét, chỉ thích nữ nhân, đối với nữ nhân đó là... Si mê đến phát điên, quả thực là một tên kỳ lạ.
- Ồ?
Mục Vân cũng có chút kinh ngạc.
- Còn có người Triệu gia đến đây?
- Ừm.
- Triệu gia công tử đến.
Mục Vân vừa dứt lời, ngoài cửa vang lên tiếng.
Nhất thời, lối vào, hai đạo thân ảnh bước nhanh đến.
Cầm đầu một người, hai gò má màu cổ đồng, hơi có chút cường tráng, mà một đôi mắt, lấp lánh hữu thần, làm cho người ta có cảm giác, vừa trầm ổn, vừa bá đạo.
- Người này chính là đại công tử Triệu gia Triệu Phi!
Sở Hàm vội vàng giới thiệu.
- Mà người này...
Sở Hàm nhìn một đạo thân ảnh bên cạnh Triệu Phi, nhíu mày.
- Là hắn.
- Cư nhiên là hắn.
Mục Vân cùng Tạ Thanh hai người, hiện tại đều ngẩn ra.
Hắn?
Sở Hàm cùng Liễu Kha hai người nhìn thấy cảnh này, đều sửng sốt.
Mục Vân cùng Tạ Thanh tựa hồ, rất quen thuộc đối với một người trước mắt này.
- Triệu Phi công tử, hoan nghênh hoan nghênh.
Hiên Ninh Vũ hiện tại lại xuất hiện, nhìn thấy Triệu Phi, nhất thời chắp tay cười nói:
- Đã lâu lắm rồi, Triệu Phi công tử nhìn, một ít tiểu gia tộc, thống lĩnh thế lực nhỏ lui tới, đều vì gặp ngài mà đến.
- Hiên Ninh Vũ, miệng ngươi thật ngọt, khó trách Tứ Tượng Hiên của ngươi có thể sống sót đến bây giờ còn chưa chết.
Triệu Phi nói chuyện rất không khách khí, nhưng Hiên Ninh Vũ cũng không thèm để ý, vẫn tươi cười nghênh đón.
Chư vị đi tới nơi này, đều là con cháu quyền quý của ba thế lực lớn hiện giờ tiến vào trong thành Viêm Châu, đắc tội bọn họ, ngày sau không thể lăn lộn ở Viêm Châu.
Hôm nay, chính là muốn hầu hạ thoải mái bọn họ.
- Triệu Phi công tử, đêm nay ở trong Tứ Tượng Hiên chúng ta, lầu ba, đã an bài xong rồi.
- Tốt a.
Hiên Ninh Vũ khom người rời đi, phân phó thủ hạ.
- Nhớ kỹ, đêm nay trong phòng xa hoa bốn mặt lầu ba, bốn phương đều bịt kín, mang theo công tử ca của ba phương, dẫn lên từ mỗi hướng, đừng để bọn họ gặp mặt.
- Vâng.
Mà lúc này, trong hoa viên, ước chừng có hai ba trăm người lui tới, những người này, toàn bộ đều vây quanh Triệu Phi, Thân Công Thính Phong, Nguyên Thanh ba người, nhiệt tình mời rượu nói chuyện với nhau.
Hiện giờ, tình thế bên trong Viêm Châu còn chưa rõ ràng, bọn họ cũng không có khả năng hạ quyết tâm, rốt cuộc đi theo bên nào, cho nên ba bên đều phải chiếu cố đúng chỗ.
Nếu không đắc tội một phương, ngày sau nói không chừng liền bước đi khó khăn ở trong Viêm Châu.
Mục Vân cùng Tạ Thanh nhấm nháp rượu ngon, hiện tại lạnh nhạt nhìn những người đó.
- Sở Hàm.
Mục Vân phân phó nói:
- Nhớ kỹ bộ dáng của những tên này, chờ ngày sau Viêm Châu về chúng ta, bọn họ ai dám không đến, xoát nhà cho ta.
- Vâng.
Tạ Thanh cũng thản nhiên cười nói:
- Sói con, tâm trở nên tàn nhẫn?
- Không ngoan độc được sao?
Mục Vân không thèm để ý.
Mà hiện tại, rượu qua ba tuần, mọi người cũng bắt đầu tự mình trò chuyện.
Đột nhiên, không biết là ai ồn ào, để cho Nguyên Thanh của Tam Nguyên bang lúc này biểu diễn.
Nguyên Thanh không từ chối, bắt đầu đi lên võ trường giữa hoa viên.
Trong tay hắn nhất thời xuất hiện một thanh trường thương, ngân quang toàn thân trường thương chợt hiện, nhìn kỹ, là hư thần khí không tầm thường.
Nguyên Thanh không nói nhiều, bắt đầu diễn luyện trong võ trường. Mọi người xung quanh nhất thời cổ vũ.
Đánh xong một bộ thương thuật, Nguyên Thanh thở ra một hơi, đi xuống võ trường, trong mắt hiện lên mỉm cười.
- Đây là Tam Nguyên Thương Quyết nổi tiếng của Tam Nguyên bang? Ta thấy không gì hơn cái này.
Đột nhiên, một giọng nói chói tai vang lên.
Ánh mắt mọi người nhất thời tụ tập qua.
- Triệu Phi, ngươi nói lời này có ý gì?
Nguyên San San hiện tại không vui.
Nàng và Nguyên Thanh có thể nói là thanh mai trúc mã, thích Nguyên Thanh hơn thích mình.
Nghe được có người nói Nguyên Thanh không tốt, tự nhiên không vui.
- Ta có nói sai à?
- Thương pháp đúng là bình thường?
Triệu Phi cười nhạt nói:
- Như thế nào, không phục? Bằng không, Nguyên San San, chúng ta tỷ thí tỷ thí? Bất quá nếu không địch lại, lúc đánh nhau, đụng phải chỗ không nên đụng, cũng đừng nói ta chiếm tiện nghi ngươi.
- Ngươi......
- Triệu Phi, ngươi đừng quá đáng.
Nguyên Thanh còn chưa mở miệng, Thân Công Thính Phong ở một bên lại bất mãn nói:
- Nguyên San San tiểu thư sinh ra thủy linh linh, ngươi nhìn mặt này, dáng người này, làm sao có thể cùng nữ tử yếu đuối người ta tỷ thí đây? Tỷ thí, ngươi cũng nên tỷ thí với Nguyên Thanh mới đúng.
- Hừ!
Nguyên Thanh hiện tại hừ nói:
- Hai vị, không khỏi quá không để Nguyên Thhắn ta ở trong mắt rồi? Triệu Phi, Thân Công Thính Phong, có cái gì bất mãn, lên đài.
Nguyên Thanh không nói nhảm nhiều, leo lên võ trường.
Hiên Ninh Vũ nhìn chuyện không đúng, muốn ngăn cản, nhưng làm sao có thể ngăn cản.
Mà hiện tại, mấy người Mục Vân nhìn thấy chuyện, tựa hồ phát triển rất thú vị.
- Đến thì đến, sợ ngươi hay sao?
Triệu Phi hiện tại một bước xông lên lôi đài, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay.
Hai người nhất thời giao thủ.
Hai người đều cảnh giới Hư Thần đỉnh phong, ở thế hệ trẻ, thuộc về người nổi bật.
Giao thủ trên võ trường, nhất thời tiếng gió phần phật, đào nguyên trong hoa viên, hiện tại ngã xuống từng mảnh.
- Không có gì đẹp mắt, gà và gà mỗ lẫn nhau.
Mục Vân bĩu môi nói.
Bốn người ngồi xuống, cũng không thèm để ý.
- Xin hỏi, ta có thể ngồi ở đây không?
Chỉ là lúc này, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Sở Hàm cùng Liễu Thân nhất thời khẩn trương hẳn lên.
- Ngồi đi.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Hoảng cái gì? Triệu công tử muốn ngồi, liền ngồi xuống là được.
- Đa tạ!
Nam tử ngồi xuống, nhìn Mục Vân.
Mục Vân cũng đánh giá người trước mặt.
- Triệu Nham Minh, đã lâu không gặp.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Xem ra đến thần giới, ngươi rất thoải mái? Có nhớ ta không?
Nhìn thấy Mục Vân cười như không cười hỏi, thân thể Triệu Nham Minh chậm lại.
Trong nháy mắt hắn vừa tiến vào liền nhìn thấy Mục Vân, hắn không nghĩ tới, Mục Vân lại lớn mật như vậy, dám tới nơi này.
Hiện tại trong Viêm Châu, người của ba thế lực lớn cũng không có động tác, chính là đang chờ Mục Vân.
Chờ giết Mục Vân, sau đó lại bắt đầu tranh đoạt.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân hiện tại tự mình xông tới.
- Ngươi thật đúng là dám đến.
Triệu Nham Minh thấp giọng nói:
- Lần này Triệu gia Đại thống lĩnh Triệu Không, Giang Gia Giang Hàn cùng với tam bang chủ Nguyên Hoán của Tam Nguyên bang, đều cao thủ cấp bậc Chân Thần sơ kỳ, ba người bọn họ chờ huynh đệ các ngươi tự chui đầu vào lưới, các ngươi hiện tại xuất hiện, nếu bị bọn họ phát hiện, chỉ sợ...
- Chỉ sợ bọn họ sẽ chết càng khó coi.
Tạ Thanh tiếp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận