Vô Thượng Thần Đế

Chương 2771: Nhóm lửa thùng thuốc nổ

Nghe được lời này, Triệu Không nhíu mày càng sâu.
- Triệu Phi là cháu trai Triệu Cực Tùng lão gia tử thích nhất, lại là nhi tử của Triệu Thiên Tiếu, hắn xảy ra chuyện, Triệu gia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, mà Giang gia cùng Tam Nguyên bang, khẳng định cũng sẽ không bình ổn lửa giận.
- Chuyện này, lớn rồi.
Nhìn thấy cảnh này, Triệu Nham Minh trầm mặc không nói.
Hắn chỉ là người Triệu gia hạ giới phi thăng mà đến, cũng không phải con cháu dòng chính Triệu gia hiện giờ, cho nên tư cách nói chuyện, thân phận địa vị, cũng không có.
Chẳng qua, hiện tại nghĩ lại, Triệu Nham Minh biết rõ, tất cả đều do ai gây ra.
Ngoại trừ Mục Vân và Tạ Thanh, còn có ai?
Triệu Nham Minh hiện tại không thể không bội phục.
Tứ Tượng Hiên tuy không cường đại như tam đại bang phái, nhưng dù sao vẫn có mấy vị hảo thủ Hư Thần viên mãn.
Mà Dưới tình huống kia, Tạ Thanh có thể thần không biết quỷ không hay, giải quyết chuyện này, đủ để nhìn ra thực lực của hắn.
Về phần Mục Vân...
Triệu Nham Minh có khả năng tưởng tượng được, chỉ có càng mạnh hơn so với Tạ Thanh, càng sâu không lường được.
Lần lựa chọn này, đúng hay sai, hắn không biết. Nhưng hắn không muốn phai mờ trong đám người, bởi vì máu chảy trên người hắn không cho phép hắn ở nơi này yên lặng vô danh.
Chuyện của Tứ Tượng Hiên dần dần khuếch tán ra, thiên hạ không có tường nào không thông gió, chuyện này truyền ra trong Viêm Châu, toàn bộ mọi người Viêm Châu đều kinh hồn bạc vía.
Triệu gia, Giang gia, Tam Nguyên bang, ba thế lực đại môn phái này đều người đứng đầu một quận, địa đầu xà, lần này tới tranh đoạt Viêm Châu, sao có thể nguyện ý bị người khác khi dễ?
Mọi người cẩn thận phát hiện, bên trong Viêm Châu, phương hướng tứ thành môn, thế lực của tam đại tông môn đều bắt đầu tăng thêm nhân thủ.
Từ lúc ban đầu chỉ có bốn năm trăm người, đến bây giờ, đã tiếp cận hơn hai ngàn người.
Khoảng cách chuyện của Tứ Tượng Hiên đã qua ước chừng mười ngày, trong thành Viêm Châu, đệ tử của ba thế lực lớn tới lui, đều vẻ mặt đề phòng, trấn thủ địa bàn của mình.
Nhưng điều này dường như chỉ là sự bình tĩnh bề ngoài, cơn bão thực sự, vẫn chưa đến.
Mười ngày này, Mục Vân, Tạ Thanh, Sở Hàm cùng Liễu Thân bốn người đều ở trong phòng tu luyện.
Mục Vân càng dựa vào Phục Long Nguyên Đỉnh mình lấy được, bắt đầu tìm hiểu luyện chế Chân Nguyên Thần Đan.
Trong lúc đó, hắn đúng bệnh hốt thuốc cho Sở Hàm cùng Liễu Thân, luyện chế mấy môn đan dược, để cho hai người vững vàng đột phá Hư Thần hậu kỳ, đạt tới cảnh giới Hư Thần đỉnh phong.
Trong lòng Mục Vân cũng có chút hài lòng.
- Chân Nguyên thần đan, khác biệt lớn nhất với Hư Thần đan, chính là dung nạp bản nguyên thiên địa, võ giả Chân Thần cảnh giới, tu luyện ra thần nguyên, là thần nguyên thuộc về mình, hấp thu thiên địa thần lực, chuyển hóa thành thần nguyên lực.
- Thật ra, Địa Thần cảnh, Thiên Thần cảnh, cũng là như thế.
- Địa thần cảnh, câu thông đại địa chi hồn, thiên thần cảnh, câu thông thương thiên chi hồn, hai đại cảnh giới chính là câu thông cùng thiên địa, khiến cho võ giả tự mình trở thành một phần tử của thiên địa, mà thần đan tương ứng xưng là Địa Nguyên thần đan, Thiên Linh thần đan.
- Hai loại thần đan đẳng cấp này, càng thêm cao cấp, Thần đan sư luyện chế, cần phải dung hợp cùng thiên địa thần lực, đạt tới một loại trạng thái minh ngộ, mới có thể luyện chế thành công.
Trong phòng, Mục Phong Tiếu giải thích cho Mục Vân.
- Chân Nguyên Thần Đan, là võ giả sơ bộ dựa vào bản thân quy nạp minh ngộ thiên địa thần lực, điểm này, thật ra vẫn rất đơn giản.
Đơn giản?
Mục Vân cười chua xót.
Mình tìm hiểu nhiều ngày như vậy, căn bản không hề có đầu mối.
- Cha!
Mục Phong Trần nói:
- Vân nhi cũng không phải ngài, là cửu tinh thần đan sư, hắn hiện tại vừa mới tiếp xúc, ngài cũng đừng đả kích hắn.
- Câm miệng lại.
- Được rồi.
- ......
Mục Phong Tiếu lần nữa nói:
- Cửu tinh Thần Đan Sư, tương ứng với cảnh giới cửu đại võ giả Thần giới, thượng trung hạ ba phẩm, tương ứng với lục đại cảnh giới của mỗi một cảnh giới, đây là vô số tiền nhân tổng kết ra từ khi thiên địa quy tắc sinh ra tới nay.
- Hư Thần đan, Chân Nguyên thần đan, Địa Nguyên Thần Đan, Thiên Linh Thần Đan bốn loại thần đan, đúng là thứ thần đan sư lúc đầu nên hiểu rõ, cho nên ngươi có thể thấy được, trong thần giới, thần đan sư từ một sao đến bốn sao không ít, nhưng là thần đan sư từ bốn sao trở lên, rất ít.
- Thần giới cửu đại cảnh giới, Hư Thần, Chân Thần, Địa Thần, Thiên Thần, Thái gia gia, năm đại cảnh giới phía sau thì sao?
- Ngươi hiện tại biết cũng vô dụng, ngược lại làm cho trong lòng ngươi tạp niệm càng nhiều, không có lợi cho ngươi tu hành.
Mục Phong Tiếu thẳng thắn nói:
- Tương lai ngươi tu luyện huyết mạch lực có thành tựu, sẽ dần dần dung hợp khối thánh bia thứ ba, cho đến khối thánh bia thứ sáu, thất thế tổ, lục thế tổ, ngũ thế tổ, tứ thế tổ, đều là đại nhân vật thông thiên triệt địa, bọn họ có thể dạy ngươi càng nhiều.
- Ừm.
- Lục thế tổ Mục Vấn Thiên của ngươi, lại càng là một thiên tài thương thuật xuất sắc, năm đó một tay thương thuật, uy chấn Thần giới, bất quá nghe gia gia ngươi nói, thương thuật thần thông của ngươi không kém lục thế tổ ngươi bao nhiêu, đáng tiếc hiện tại ngươi không cách nào bảo tồn ký ức của kiếp thứ nhất...
- Không có vấn đề gì!
Mục Vân cười nhạt nói:
- Năm đó ta chỉ là một luồng tàn hồn của đời thứ nhất, phụ thân làm ta sống lại, đưa đến tiểu thế giới, trong thần giới, thần thể cùng thần hồn của ta, hẳn là rải rác khắp nơi, một ngày nào đó, ta sẽ tụ tập lại tất cả, dung hợp toàn bộ thế thứ nhất, hơn nữa đời này, đó chính là ta hoàn chỉnh, thương thuật của ta, cũng sẽ trở về.
- Không sai, đây mới là trọng tôn của ta.
Mục Phong Tiếu ha ha cười ha ha nói:
- Được rồi, tiếp tục đi, ngươi cần lĩnh ngộ chân lý của Chân Nguyên Thần Đan, chính là đến từ...
- Sói con, sói con.
Mà đúng lúc này, Tạ Thanh đẩy cửa vào, Mục Vân không thể không dừng lại từ trong tu luyện.
- Làm sao vậy?
- Chúng ta đã chờ mười ngày rồi.
Tạ Thanh không kiên nhẫn nói:
- Trong mười ngày, ba thế lực lớn từ trong đại bản doanh của mình điều hơn một ngàn người, nhưng ba bên phân biệt chiếm cứ địa bàn lúc đầu của mình, cũng không đánh nhau, làm sao bây giờ?
- Mười ngày rồi, nếu là muốn đánh, cũng nên đánh nhau.
Mục Vân nhíu nhíu mày, nói:
- Xem ra, ba bên đều đang chờ.
- Chờ?
- Đúng vậy, chờ đợi một lý do động thủ.
Mục Vân cười nói:
- Xem ra, cần hai huynh đệ chúng ta bận rộn.
Vừa nghe lời này, Tạ Thanh nhất thời cười hắc hắc, hắn biết Mục Vân là có ý gì.
Ban đêm, trong thành Viêm Châu, đèn đuốc sáng trưng, hộ vệ đến từ tam đại châu quận, đều nghiêm trận chờ đợi.
Hiện tại là thời kỳ phi thường, nếu xảy ra một tia phiền toái, vậy hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận