Vô Thượng Thần Đế

Chương 2794: Ban đêm nội loạn (2)

Thiên Mạc Hàn sốt ruột nói:
- Hôm nay Thiên Kinh Vũ đến gây sự, bị thuộc hạ ngươi đánh bị thương, trên đường trở về, đụng phải hai huynh đệ Thiên Mạnh Phi và Thiên Tác Nghĩa, ba người một lời không hợp, đánh nhau, kết quả Thiên Kinh Vũ... Bị giết.
Chết rồi à?
Mục Vân sửng sốt.
- Hiện tại, Thiên Hữu Chí điên rồi, điều tập nhân thủ trong quận thành, giết Thiên Mạnh Phi cùng Thiên Tác Nghĩa, Thiên Đấu Thành biết việc này, cũng điên rồi, hai người hiện tại điều tập quân đội, bắt đầu chém giết trong thành.
- Tại sao ta phải đi?
Mục Vân lạnh nhạt nói.
- Mục tiên sinh, Thiên Kinh Vũ bị người ta giết chết, nhưng ngươi trước đó đã làm hắn bị thương, Thiên Hữu Chí nổi điên, có lẽ đã giận chó đánh mèo với ngươi.
- Ta cũng không thể đi.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Bệnh của gia gia ngươi còn chưa tốt.
- Nhưng mà...
- Được rồi, không sao đâu, ngươi đi tìm ngươi gia gia đi, lỡ như Thiên Hữu Chí cùng Thiên Đấu Thành huynh đệ hai người đột nhiên điên rồi, giết chết gia gia ngươi, vậy liền loạn.
- Nhưng...
- Không có nhưng nhị gì hết, đi đi.
Mục Vân thúc giục nói.
Thiên Mạc Hàn thật sự sốt ruột, nhưng nghĩ đến bên cạnh Mục Vân dù sao cũng có một vị Chân Thần tồn tại, liền rời đi.
- Đóng cửa lại.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Tối nay, đến một người, giết một người, đến một trăm người, giết một trăm người.
- Vâng!
Triệu Nham Minh, Sở Hàm, Liễu Thân ba người, nghiêm trận chờ đợi.
Tiếng chém giết tràn đầy khắp Thiên Trường Môn, mùi máu tươi càng ngày càng nồng đậm.
Mà hiện tại, ngoài cửa tiểu viện, một tiếng quát, đột nhiên vang lên.
- Giết!
Nương theo một tiếng ra lệnh, tiểu đội trăm người đột nhiên vọt vào trong tiểu viện.
Tiểu đội trăm người kia, cả đám đều là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong, viên mãn, cầm đầu hai người, dáng người gầy gò, thân mang chiến giáp, càng là khí tức Chân Thần.
- Phụng mệnh lệnh của đại nhân, chém giết Mục Vân này, báo thù cho thiếu công tử.
Nhất thời, trăm người giết ra.
Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Mục Vân hiện lên nụ cười.
- Vừa hay gần đây không có hoạt động tốt, thư giãn gân cốt!
Dứt lời, Mục Vân cúi người lao xuống.
Một tiếng vang lên, cửa tiểu viện ầm ầm đóng lại.
Mục Vân hạ thân xuống, đánh ra một quyền.
Cảnh giới Chân Thần sơ kỳ, trong cơ thể có được ba mươi long lực, nhưng Mục Vân bây giờ đã sớm đột phá cực hạn này. Hiện giờ, lực một quyền đã có năm mươi long lực.
Năm mươi long lực, có thể so với võ giả Chân Thần trung kỳ. Mục Vân hiện tại, đánh ra một quyền, năm thân ảnh trước người, ầm ầm, bị quyền kình xuyên thấu, chết.
- Chính là hắn, làm thịt hắn.
Hai thống lĩnh Chân Thần sơ kỳ, hiện tại đánh về phía Mục Vân. Nhìn thấy hai người giết tới, khóe miệng Mục Vân lộ ra cười nhạo.
Quyền kình ngưng tụ, hiện tại, hắn căn bản không thi triển bất kỳ quyền pháp nào, chỉ là lực lượng nắm tay đơn thuần.
Phanh...
Hai người hợp hai thành một, muốn ngăn cản Mục Vân, thế nhưng, căn bản không cách nào chống cự uy lực một quyền của Mục Vân.
Hai đạo thân ảnh chỉ cảm giác, Mục Vân đứng trước mặt mình là một ngọn núi cao, núi cao này, bọn họ căn bản không cách nào vượt qua.
- Là Thiên Hữu Chí bảo các ngươi đến giết ta?
Mục Vân hừ.
- Vậy các ngươi thật đúng là xem thường ta, trừ phi hắn tự mình động thủ, ngược lại rất có thể so với ta hai chiêu.
- Làm càn, đồ cuồng vọng.
Một người trong đó quát:
- Chỉ bằng ngươi, cũng xứng với lão gia chúng ta giao thủ? Không biết sống chết.
- Không biết sống chết chính là hai người các ngươi.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, bước ra, hai tay nắm lấy.
Mà hiện tại, ấn ngân trong thần nguyên hắn, điên cuồng lóe ra, bên trong đạo ấn vết đầu tiên bị lấp đầy, thần lực điên cuồng trào đãng, lấp đầy hai tay Mục Vân.
Ken két.
Hai tiếng vang lên, hai người hiện tại, mất mạng.
Nhìn thấy cảnh này, đám người còn lại, đều trợn tròn mắt.
Mục Vân... Quá mạnh.
Sở Hàm và Liễu Thân hiện tại chỉ có thán phục.
Bọn họ thường xuyên đi theo Mục Vân, thế nhưng, Mục Vân tiến bộ quá nhanh.
Lúc này mới bao lâu, chém giết cảnh giới Chân Thần sơ kỳ, đã đơn giản như cắt dưa chém rau.
Đợi đến khi Mục Vân thật sự trưởng thành, vậy chỉ sợ bọn họ đừng nói là bảo vệ, ngay cả tư cách ngưỡng vọng cũng không có.
Thực sự là chưa đủ nghiền, Mục Vân ở trong đám người, xông giết qua lại, cảm giác nóng bỏng, nhưng trong tiểu viện, trăm người hộ vệ hiện tại, đã chỉ còn lại có lác đác mấy người.
Nhìn thấy một màn này, Sở Hàm cùng Liễu Thân hoàn toàn choáng váng.
Quá nhanh.
Nhanh hơn cắt dưa thái rau.
Không có bất kỳ hoa chiêu nào đáng nói, Mục Vân chính là chém giết, xông giết, bất luận kẻ nào, cũng không có cơ hội phản kháng.
Triệu Nham Minh hiện tại đi tới, đưa một cái khăn mặt.
- Ném những thi thể này ra ngoài đi, nhìn không thoải mái.
- Vâng.
Chi nha một tiếng, hiện tại vang lên, ngoài cửa, mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
- Mục tiên sinh, ta...
Thiên Mạc Hàn hiện tại xuất hiện, vừa định mở miệng, nhưng nhìn thấy cảnh tượng trong viện, lại hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hiện tại thi thể trong viện một đống, bốn đạo thân ảnh đứng vững, bốn người hiện tại thoạt nhìn, tựa hồ không có một tia thương tổn.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người trợn tròn mắt.
- Mục tiên sinh, ngài không sao chứ?
Nhìn Mục Vân, Thiên Mạc Hàn vội vàng nói:
- Thật sự xin lỗi, ta suy nghĩ không chu đáo, vừa đến bên phụ thân, phụ thân liền khiển trách ta.
- Khiển trách?
- Đúng vậy, phụ thân dẫn thân vệ bảo hộ gia gia, ngài bên này không có người bảo hộ, là ta sơ suất.
Thiên Mạc Hàn nghiêm túc nói:
- Bây giờ ta đến, chính là dẫn tiên sinh rời khỏi nơi này.
- Gia gia ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?
Mục Vân cười nhạt nói.
- Đúng vậy.
Thiên Mạc Hàn cẩn thận nói:
- Tuy rằng không biết tiên sinh cùng gia gia ta đã giao dịch cái gì, nhưng ta biết, gia gia đã hạ quyết tâm rồi.
- Hôm nay đại bá cùng nhị thúc đánh nhau, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của gia gia, lần này gia gia hạ quyết tâm, diệt trừ.
- Diệt trừ?
Mục Vân hơi sửng sốt.
Thiên Đế Tinh, đủ tàn nhẫn.
- Dẫn ta đi!
Mục Vân thản nhiên nói.
Đám người rời khỏi tiểu viện, đi về phía bên trong Thiên Trường môn.
Mà hiện tại, bên trong Thiên Trường Môn, khắp nơi đều là tiếng chém giết, thậm chí từ trong thành, không ngừng tràn vào càng nhiều hộ vệ, chia làm hai phái, không ngừng chém giết.
Dọc đường đi, đám người Mục Vân càng gặp phải không ít.
Bất quá hiển nhiên, Thiên Mạc Hàn mang đến hộ vệ, mỗi người đều là hảo thủ, một đám sát phạt quyết đoán, ra tay tàn nhẫn, mang theo bốn người Mục Vân, giết ra trùng vây, đi tới đình viện phía sau Thiên Trường Môn.
- Mục tiên sinh, mời vào.
- Ừm.
Mục Vân nhất thời tiến vào hậu viện, đi tới trước mật thất Băng Hàn. Ngoài cửa là hai gã hộ vệ Chân Thần sơ kỳ, vẫn đứng tại chỗ, hiện tại Thiên Càn cũng đứng ở ngoài cửa.
- Mục tiên sinh.
Thiên Kiền khách khí nói:
- Phụ thân đã ở bên trong chờ Mục tiên sinh rồi.
- Ừm.
Mục Vân đẩy cửa đi vào, nhất thời cảm giác được, một cỗ nóng rực lúc này khuếch tán ra, khí tức nóng rực xen lẫn khí tức băng hàn, làm cho người ta có một loại cảm giác hỗn hợp trùng kích đang đến trước mặt.
Mục Vân biến sắc, vội vàng vọt vào trong phòng.
Băng nhiệt giao nhau, Mục Vân biết, Thiên Đế tinh hiện tại xảy ra phiền toái lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận