Vô Thượng Thần Đế

Chương 2795: Huynh đệ tương tranh

- Mục tiên sinh, ngươi tới rồi.
Nhìn thấy Mục Vân, sắc mặt Thiên Đế Tinh đỏ bừng, trầm thấp nói:
- Bây giờ ta cảm giác trong thân thể nóng lạnh xen kẽ, tràn ngập lực lượng, thậm chí có dấu hiệu đột phá, chẳng lẽ xảy ra biến cố gì, ta tốt rồi?
- Thừa dịp cỗ lực lượng này, ta đột phá tới cảnh giới Chân Thần hậu kỳ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
- Nếu ngươi không muốn chết, hiện tại tốt nhất đừng nhúc nhích.
Mục Vân hét to một tiếng, đi tới, một tay ra hỏa, một tay ra thủy, thiên hỏa cùng dị thủy vào hiện tại, luân phiên dâng tới trước người Thiên Đế Tinh.
Thiên Hỏa cùng Dị Thủy hóa thành hai luồng hình rồng, chui vào trong cơ thể Thiên Đế Tinh.
- Ngươi đây không phải là tốt, mà là nghiêm trọng, tương tự như hồi quang phản chiếu, hiểu không?
Ngữ khí Mục Vân cũng không tốt, nói chuyện cũng rất nghiêm túc, nói:
- Ngươi xem kỹ.
Hắn dứt lời, bên trong thân thể, một cỗ lực lượng chen chúc, gào thét mà ra.
Bên trong thân thể Thiên Đế Tinh giờ khắc này, hàn độc cùng viêm độc đồng thời bộc phát, không có bạo thể mà chết đã xem như không tệ.
Mà hắn còn tưởng rằng thân thể mình rất tốt, muốn đột phá.
Chỉ cần hiện tại Thiên Đế tinh có một tia ý nghĩ tinh luyện thần lực trong cơ thể mình dùng để đột phá, Mục Vân có thể xác định, lão già này, sẽ bạo thể mà chết.
- Bây giờ ta chữa thương cho ngươi, ngươi chớ dùng một tia thần lực, nếu không, một khi nổ tung ra, toàn bộ Thiên Trường môn đều sẽ bị ngươi nổ tung một tia không còn sót lại.
- Nhớ kỹ lời ta nói, ngươi cái gì cũng không cần làm, chỉ cần an an ổn ổn ổn định thần nguyên của mình là được.
Dứt lời, Mục Vân bắt đầu động thủ.
Một đạo sinh tử ám ấn, vào hiện tại ngưng tụ, đánh vào trong đầu Thiên Đế tinh, nhất thời, giữa hắn cùng Thiên Đế Tinh, ngưng kết ra một cỗ khí tức độc đáo.
Trong khoảnh khắc, hắn nhìn thấy hết thảy trong cơ thể Thiên Đế Tinh.
- Thật đúng là phiền toái.
Mục Vân nhíu nhíu mày, không nói nhiều nữa, bắt đầu lấy thiên hỏa cùng dị thủy, bận rộn ở trong cơ thể Thiên Đế Tinh.
Hiện tại, thiên hỏa cùng dị thủy giống như lưỡi đao trong tay bác sĩ, cắt bộ phận dư thừa trong cơ thể Thiên Đế tinh, hàn độc lấy thiên hỏa trục xuất, viêm độc lấy dị thủy tiêu diệt.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, dần dần, trong cơ thể Thiên Đế Tinh, từng cỗ hàn độc cùng viêm độc ngưng tụ thành một đoàn, bị Mục Vân xen lẫn, mang theo vào trong thân thể mình.
Đổi lại đan sư khác làm như vậy, không khác gì mang nguy hiểm của người khác đến trên người mình.
Nhưng đối với Mục Vân mà nói, đây cũng không phải nguy hiểm, mà là lực lượng.
Cuối cùng, từ từ thở phào nhẹ nhõm, Mục Vân nhìn Thiên Đế Tinh trước người, nói:
- Được rồi, ngươi hiện tại một lần nữa thu hồi lực lượng bên trong thân thể mình, dẫn động Cửu Thiên Viêm Long Quyết.
- Ừm.
Thiên Đế Tinh mở hai mắt, gật đầu.
Hắn đã lâu không cảm giác được thư thái như vậy.
Khí tức cực nóng trong cơ thể tiêu tán, ở trong gian phòng băng hàn này, hắn cảm giác được ý lạnh.
Lạnh.
Đã nhiều năm qua, hắn không có cảm nhận được tư vị lạnh như băng, thủy chung là hơi thở nóng bỏng, quanh quẩn ở ngực.
Mà bây giờ, loại cảm giác quen thuộc này xuất hiện, làm cho thân thể đều cảm giác rất thoải mái.
Mục Vân hiện tại cũng vội vàng khoanh chân ngồi xuống đất.
Viêm độc tụ tập trong cơ thể Thiên Đế Tinh, hấp thu hàn khí tích lũy từng ngày cũng ngưng tụ ra hàn độc, hai thứ tác dụng lẫn nhau, thủy chung vẫn đang xé rách thân thể Thiên Đế Tinh.
Nhưng hiện tại, hai loại lực lượng này bị hắn hấp thu, thân thể Thiên Đế Tinh, dễ chịu rất nhiều.
Kể từ đó, lực lượng bên trong thân thể hắn tụ tập lại.
Thiên Hỏa cùng Dị Thủy hiện tại từ từ dẫn động lực lượng trong thân thể Mục Vân.
Từng tầng lực lượng tăng lên, khiến cho Mục Vân cảm giác được thân thể biến hóa.
Mục Vân dẫn một cỗ lực lượng này vào ấn ngân bên trong Thần Nguyên của mình.
Hắn chuẩn bị dựa vào cỗ lực lượng này, trùng kích ngưng tụ ra đạo ấn ngân thứ hai, đi đến cảnh giới Chân Thần sơ kỳ đỉnh phong.
Hạ quyết tâm, Mục Vân bắt tay chuẩn bị.
......
Cùng lúc đó, bên trong Thiên Trường Môn.
Lão đại Thiên Hữu Chí cùng lão nhị Thiên Đấu Thành huynh đệ hai người, hiện tại chém giết lẫn nhau ở trong Thiên Trường Môn,.
Các thành chủ đến từ các thành trì phân biệt duy trì hai huynh đệ.
Chỉ có trợ giúp chủ tử của mình chém giết, thắng chiến đấu, mới có thể trở thành chủ nhân của cả Thiên Trường quận.
- Thiên Đấu Thành.
Thiên Hữu Chí quát:
- Dựa theo đích trưởng tôn ti có trật tự, vị trí môn chủ này, cũng nên là ta làm, nhi tử ngươi giết Thiên Kinh Vũ con ta, ta giết hai người bọn họ, đó là lẽ đương nhiên, ngươi để cho ta tuyệt hậu, ta cũng để cho ngươi tuyệt hậu.
- Nhưng vị trí môn chủ này vốn nên là của ta.
- Phi!
Thiên Đấu Thành quát:
- Thiên Hữu Chí, ngươi coi Thiên Trường Môn là cái gì? Trở thành hoàng tộc thế gian? Cái gì phân biệt lớn tuổi, phụ thân bây giờ không lập được, ngươi cũng không phải môn chủ, nhi tử ngươi chết, đó là tự mình uất ức.
- Bị đan sư mà tiểu tử Thiên Mạc Hàn kia mời tới mấy phen nhục nhã, con ta chẳng qua tăng thêm lý do tử vong cho tên ngu xuẩn kia mà thôi.
- Nói bậy nói bạ.
Thiên Hữu Chí giận không kềm được.
- Cho dù là phụ thân, cũng sẽ lập ta làm môn chủ, Thiên Đấu Thành, ngươi đừng vô sỉ như vậy.
Nhìn Thiên Đấu Thành, tức giận trong lòng Thiên Hữu Chí càng sâu.
Mà hiện tại, một ít thành chủ thành trì khác, trong lòng cũng không khỏi cảm thán.
Vị trí Môn chủ của Thiên Trường môn, làm cho hai đại công tử Thiên Trường môn đánh vỡ đầu chảy máu.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cho dù bọn họ, cũng sẽ như thế, cái gọi là tình huynh đệ, ở trước mặt địa vị quyền lực tuyệt đối, không đáng nhắc tới.
- Nếu ngươi chưa từ bỏ ý định, vậy chúng bây giờ ta đi hỏi phụ thân, rốt cuộc sẽ lập ai làm Môn chủ, ngươi có nguyện ý không?
Thiên Đấu Thành quát.
- Có gì không dám?
- Tốt!
Hai người nhất thời mang theo rất nhiều nhân mã, đi về phía đình viện phía sau Thiên Trường Môn.
- Thống lĩnh.
Mà hiện tại, trong hậu viện Thiên Trường Môn, mấy trăm vệ binh Thiên Trường Môn hiện tại nghiêm chỉnh chờ đợi, cẩn thận nhìn bốn phía.
- Thống lĩnh đại nhân.
Một gã hộ vệ cung kính nói:
- Thiên Hữu Chí cùng Thiên Đấu Thành hai người, mang theo rất nhiều nhân mã, đi tới chúng ta bên này.
Nghe được lời này, ánh mắt Thiên Càn hiện ra một tia tức giận.
- Hừ, hai người bọn họ đấu thì đấu, hiện tại đi tới chỗ phụ thân làm cái gì?
- Vệ binh nghe lệnh, tuyệt đối không thể để cho bất kỳ một người nào, thông qua nơi này, ai dám vượt qua, giết không tha.
- Vâng.
Nhất thời, mọi người hiện tại sát khí ngút trời, bày trận bố binh, nhìn về phía trước.
Tiếng ầm ầm vang lên, không bao lâu sau, mấy ngàn binh lính hiện tại vọt tới trước đình viện.
- Thiên Kiền, tránh ra.
Thiên Hữu Chí quát:
- Chúng ta phải gặp phụ thân, ngươi, tốt nhất tránh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận