Vô Thượng Thần Đế

Chương 2816: Huyền Thiên Môn

Hiện tại mặc dù biết khả năng còn có thể đánh, nhưng trước khi đánh, thăm dò bí cảnh, đó tuyệt đối là thời cơ tốt để tăng cường thực lực bản thân.
Tiếng ầm ầm vang lên, mặt đất nứt ra từng tấc từng tấc, bản đồ càng ngày càng khuếch tán, cuối cùng, ước chừng chiếm cứ vị trí phạm vi gần trăm dặm.
Mặt đất nứt ra từng tấc từng tấc, đá vụn ngã xuống, đất đai vỡ ra.
Tiếng ầm ầm vang lên.
Trong nháy mắt này, mọi người nhìn thấy, mặt đất, lúc này vỡ tan, một vệt máu đỏ, đột nhiên xuất hiện.
Ngay sau đó, trên mặt đất, huyết hồng càng ngày càng nhiều, giống như máu tươi, ánh mặt trời lóe lên, ánh sáng huyết hồng rạng rỡ sinh huy, tất cả mọi người lúc này mới thấy rõ, đó đâu phải huyết hồng gì mà là ngói lưu ly màu đỏ.
Ngói lưu ly màu đỏ, dưới ánh sáng rực rỡ chói mắt, làm cho người ta hoa mắt thần mê.
Mà lúc này, từng đạo ánh sáng cũng phóng lên trời, mặt đất, chính là từng viên gạch màu vàng kim trải ra, sau khi mặt đất nứt ra, xuất hiện từng dãy cung điện.
Từng dãy cung điện, giờ khắc này thoạt nhìn, thật sự sặc sỡ loá mắt, làm cho người ta có cảm giác, càng giống như quần thể cung điện của siêu cấp tông môn.
Nhưng hiện tại, từ xung quanh nhìn lại, phía trên, đại điện bị từng đạo ánh sáng bảy màu vây quanh, căn bản không cách nào tiến vào.
Chỉ có thông qua cửa chính phía trước mới có thể tiến vào trong đó.
- Huyền Thiên Môn.
Nhìn thấy ba chữ to phía trước đại môn, mọi người hiện tại đều ngẩn ra.
Tên này, có thể nói là rất khí phách.
Bất quá ở trong mười tám châu quận, khí phách hơn nữa, cũng bất quá chỉ là một nơi, không lên được mặt bàn.
- Chư vị, dừng lại ở đây xem náo nhiệt, chi bằng tiến vào xem xét, Huyền Thiên môn, cái tên này, tựa hồ có chút quen thuộc.
Vân Lang cười ha ha, thân ảnh chợt lóe, tiến vào trong cung điện từ đại môn mở rộng.
Người của tứ đại gia tộc Thanh Châu, U Châu cũng đi theo.
Mục Vân nhìn bốn phía, nói:
- Nơi này chính là cường giả Thần Quân cảnh lưu lại, Thần Quân cảnh, có thể so với cấp bậc tông chủ của tứ đại tông môn bá chủ Nam Trác vực, mọi người nhớ kỹ cẩn thận.
- Vâng.
Nhất thời, đại bộ đội chậm rãi tiến vào trong thành.
Cũng may, một mảnh cung điện này, đại môn không chỉ có một tòa, mọi người có trật tự tiến vào bên trong.
Ai cũng biết, sau khi tiến vào trong đó, nhất định sẽ có một phen chém giết thảm thiết.
Chẳng qua, tương đương với chuyển chiến trường từ quận Sơn Dương đến nơi này.
Nhất thời, hơn trăm người theo Mục Vân tiến vào trong một đại môn. Nhưng vừa tiến vào, Mục Vân đột nhiên cảm giác được một cỗ cảm giác thời gian không gian hỗn loạn, từng đạo lực lượng hỗn loạn tràn ngập.
- Sao?
Mục Vân hiện tại nhìn về phía bốn phía, lại phát hiện, không có một đạo thân ảnh, chỉ có chính hắn.
Nhưng trước mặt, vẫn là một đại điện mà lúc trước nhìn thấy.
Điều này thực sự quá lạ.
- Không gian vặn vẹo sao?
Mục Vân nhìn bốn phía, cẩn thận.
Cất bước mà ra, Hư Linh kiếm trong tay, Mục Vân nhìn đại đạo trống trải phía trước, không đi được bao xa, liền xoay người tiến vào trong một đại điện.
Đại điện này liền kề đại đạo, thoạt nhìn rất rộng rãi, chi nha một tiếng vang lên, Mục Vân đẩy cửa mà vào.
Bên trong đại điện, một cỗ khí tức giết chóc, nhất thời xuất hiện.
Bá bá bá......
Ngay sau đó, mười tám thân ảnh từ trong đại điện lao ra, tàn ảnh hiện lên, mười tám người cầm trường kiếm trong tay, đánh về phía Mục Vân.
Khanh...
Hư Linh kiếm lúc này xuất hiện, Mục Vân không chút lưu tình, một kiếm chém ra.
Nhưng ngay lúc này, trong nháy mắt Hư Linh kiếm xuất hiện, mười tám đạo hư ảnh, hiện tại trợn tròn mắt.
Mười tám thân ảnh kia nhất thời sững sờ tại chỗ.
Nhưng ngây người chỉ trong nháy mắt, mười tám thân ảnh lúc này, lần thứ hai giết ra.
Mục Vân hiện tại mới thấy rõ ràng, mười tám người này, mỗi người mặc huyết y, toàn thân cao thấp, khí tức cường hoành, giống như hắn, đều là cảnh giới Chân Thần trung kỳ.
Đối mặt với cảnh giới Chân Thần trung kỳ, Mục Vân tự nhiên sẽ không kinh khủng, Hư Linh kiếm giết ra, kiếm pháp sắc bén uy mãnh.
Mà hiện tại, mười tám hắc y nhân, áo choàng màu đen tùy tiện rung động, tiếng xuy xuy, không ngừng vang lên.
Oanh oanh...
Nhất thời, trong đại điện, giao thủ trở nên nóng bỏng.
Mục Vân dựa vào kiếm thuật của mình, có thể dễ dàng ứng phó, nhưng mười tám người này, cũng là một đám kiếm pháp sắc bén, không phải hạng người đơn giản chút nào.
- Cháu trai tốt, gia gia truyền thụ cho ngươi một môn kiếm quyết.
Mục Phong Trần hiện tại mở lời:
- Kiếm quyết này, chính là nhị phẩm thần quyết, uy lực bá đạo, tên là Đãng Kiếm Thiên Quyết! Ba chiêu, tên là Chấn Kiếm, Phi Kiếm, Đãng Kiếm, ba chiêu tổng cộng chia làm sáu thức, uy lực bá đạo, chú ý chính là kiếm thuật công kích.
- Ngài thật đúng là thân gia gia của ta.
Mục Vân im lặng nói:
- Ngài nhìn tư thế hiện tại của ta, có thời gian học kiếm thuật sao?
- Không không không!
Mục Phong Trần lại mở lời:
- Hiện tại mới tốt nhất, thích hợp nhất, Đãng Kiếm Thiên Quyết, chính là gia gia ngươi năm đó khi bị người vây giết, đột nhiên lĩnh ngộ ra một môn kiếm quyết, ba thức uy lực, lúc ấy chính là ta ở dưới tuyệt cảnh, tự mình giác ngộ, về sau tìm hiểu dần dần hoàn thiện, thích hợp cho sinh tử chi chiến.
- Hỗn tiểu tử, ngươi thân là Thiếu tộc trưởng Mục tộc, khi nào bị người vây giết? Nói dối cũng tìm một lời nói dối đáng tin cậy có được không?
Mục Phong Tiếu khiển trách.
- Ai, ai, cha ngài nói rất đúng.
- Vậy ngài nói!
Mục Vân không khỏi mở lời. Mục Phong Trần ho khụ, nói:
- Nghe này, Chấn Kiếm Thiên Quyết, là lúc ta còn trẻ cân nhắc ra, chấn kiếm, lấy kiếm khí cường đại của bản thân, chấn động kiếm của đối thủ, cũng là đánh nhau, mà phi kiếm, lại xảo diệu tránh né công kích của địch nhân, nhẹ nhàng lấy tốc độ công kích, về phần đãng kiếm, thì là ngưng tụ kiếm khí của ngươi.
Tụ thành hình thức chấn động, một sóng cao hơn một sóng, một tầng mạnh hơn một tầng.
- Mặc dù chỉ là nhị phẩm thần quyết, nhưng môn môn đạo đạo rất nhiều, bây giờ ta nói cho ngươi nên vận chuyển kiếm khí như thế nào, thi triển kiếm chiêu, ngươi nhớ kỹ thì bắt đầu thi triển, nhớ kỹ, càng thi triển trong chiến đấu, uy lực càng không giống người thường.
- Vâng.
Mục Vân tỉnh táo lại, nhìn mười tám người.
Kiếm thuật của mười tám người này quả thực không đơn giản, một đám ra tay sát phạt, thật sự rất quyết đoán.
Từ Từ, Mục Vân không ngừng tiếp nhận Mục Phong Trần truyền thụ, trong mắt, khí sát phạt dần dần xuất hiện.
- Chấn Kiếm!
Một kiếm chém ra, tốc độ thân thể Mục Vân cực nhanh, làm cho người ta có cảm giác càng cuồng vọng.
Nhưng cuồng vọng này, cũng không phải không có lửa thì sao có khói, mà kiếm trong tay hắn hiện tại nở rộ ra một tia sáng, sát khí, tràn ngập.
Ti.
Một kiếm xẹt qua một gã hắc y chiến sĩ, hắc y chiến sĩ kia phốc xuy một tiếng, toàn bộ thân thể, cư nhiên hóa thành một đạo hắc mang, biến mất không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận