Vô Thượng Thần Đế

Chương 2822: Nhậm Thiếu Long (1)

Mục Vân không phải chưa từng trải qua chém giết, một đường đi tới, chém giết lớn nhỏ không biết bao nhiêu trận, nhưng cái liếc mắt của Nam tử tóc trắng trước mắt lại làm cho hắn lạnh lẽo như bị hãm trong hang băng.
Đây là sát khí mãnh liệt giết bao nhiêu người mới có thể tụ tập được.
- Hồ ngôn loạn ngữ.
Nam tử tóc trắng quát:
- Ngươi nói ngươi là Mục Vân? Ồ... Mục Vân Thái tử Mục tộc các ngươi đã sớm chết rồi, ngươi còn đang lừa gạt ta?
- Ha ha...
Mục Vân cười nói:
- Ngươi nói lời này quá mâu thuẫn, ngươi nói Mục Vân đã chết, vậy ngươi còn ở chỗ này chờ người chết?
- Tự nhiên không phải!
Nam tử tóc trắng hừ nói:
- Thái Tử điện hạ nhất định sẽ sống lại trở về, thu hồi thần thể cùng thần hồn của mình, trở về đỉnh phong.
- Ta đây không phải đã trở về sao?
Mục Vân hiện tại thản nhiên cười nói.
- Hừ, ít ở chỗ này lừa gạt ta!
Nam tử tóc trắng quát:
- Nói thật cho ngươi, ta là phụng mệnh Tộc trưởng chờ ở đây, tộc trưởng nói, Thái Tử sẽ trở về, nhưng lấy thân phận Thái Tử Mục tộc trở về, ngươi...
- ......
Mục Vân im lặng nói:
- Ngươi ở chỗ này chờ bao lâu?
- Bốn vạn năm.
Bốn mươi ngàn năm.
Mục Vân nhìn Nam tử tóc trắng trước người, kinh ngạc không thôi.
- Vậy ngươi có biết, hiện tại phát sinh biến hóa, không còn là tình huống trước nữa, ta từ Tiên giới phi thăng đến Thần giới xảy ra vấn đề, cho nên đến mười tám châu quận này, ngươi chờ bốn vạn năm, chẳng lẽ chưa từng liên lạc qua tộc trưởng?
- Ta...
Nam tử tóc trắng sửng sốt.
Lần thứ hai nhìn về phía Mục Vân, Nam tử tóc trắng mở lời:
- Nếu ngươi thật sự là Mục Vân, vì sao lại không biết ta là ai?
- Ngươi là ai?
- Ta là thiếp thân hộ vệ Huyền Thiên Sĩ của Mục Vân Thái tử điện hạ, đội trưởng tiểu đội số chín của đại đội thứ chín, Nhậm Thiếu Long.
Nam tử tóc trắng quát:
- Ngày xưa, Mục điện hạ đối với chín đại đội trưởng, tám mươi mốt vị tiểu đội trưởng Huyền Thiên Sĩ chúng ta có thể nói là hạ bút thành văn, rất quen thuộc, ngươi lại căn bản không biết.
- Ta biết mới là lạ!
Mục Vân cười nhạo nói:
- Bây giờ thần hồn ta thiếu sót, căn bản không nhớ nổi rất nhiều chuyện trước kia.
- Vậy làm thế nào ta có thể tin ngươi?
Nhậm Thiếu Long nhìn Mục Vân, vẫn thật cẩn thận.
- Cái này dễ dàng.
Mục Vân hiện tại cũng bất đắc dĩ.
- Gia gia, làm phiền ngài chứng minh với hắn ta một chút đi.
- Tiểu tử thúi, chút chuyện như vậy còn cần ta?
Thân ảnh Mục Phong Trần ngưng tụ, một khối thánh bia rõ ràng xuất hiện, hư ảnh mục phong trần ở trên thánh bia, rõ ràng có thể thấy được.
- Lão tộc trưởng.
Nhìn thấy Mục Phong Trần, Nhậm Thiếu Long phốc một tiếng rạp xuống đất, cung kính nói:
- Thuộc hạ Nhậm Thiếu Long, tham kiến lão tộc trưởng.
- Lão tộc trưởng, người chưa chết?
- Mau mau cút.
Mục Phong Trần mắng: - Coi chừng, đây là cháu trai Mục Vân của ta, chẳng qua là thay đổi diện mạo, ngươi còn không biết? Thiệt thòi cho ngươi còn là Huyền Thiên Sĩ.
- Thuộc hạ hiểu rồi.
Nhậm Thiếu Long lúc này quả nhiên khiếp sợ.
Bí mật quan trọng nhất của Mục tộc chính là chín tấm bia thánh.
Nghe đồn bên trong chín tấm bia thánh ẩn giấu bí mật lớn, liên quan đến truyền thừa của Mục tộc.
Chỉ có con cháu dòng chính của Mục Tộc mới có thể dùng huyết mạch lực mở ra dẫn động.
Mục Vân trước mắt, hiển nhiên là dòng chính của Mục tộc.
- Tham kiến điện hạ.
Nhậm Thiếu Long hiện tại, đầu cúi sát trên mặt đất, thật lâu không đứng dậy.
- Mục điện hạ, đại đội thứ chín, đội trưởng tiểu đội số chín của Huyền Thiên Sĩ - Nhậm Thiếu Long, báo cáo với ngài.
- Tiểu đội thứ chín của ta tổng cộng một trăm mười tám người, điện hạ năm đó chết trận, tiểu đội thứ chín của ta, chỉ còn lại có mười tám người, về sau cẩn thận tuân theo mệnh lệnh của tộc trưởng, mang theo một tay phải của điện hạ đi tới nơi này ẩn nấp, chờ điện hạ trở về.
- Nhậm Thiếu Long hộ chủ bất lực, tội đáng chết vạn lần, thỉnh cầu điện hạ trách phạt.
Nước mắt tuôn rơi, Nhậm Thiếu Long lúc này quỳ ở đó, không ngừng run rẩy. Bốn vạn năm phụng mệnh chờ đợi, không có một tia tín hiệu, không có một tia liên hệ, chờ đợi như vậy, quá dày vò người.
- Trách móc ngươi cái gì? Đứng dậy đi.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân lại cười nói:
- Những chuyện kia, ta tuy rằng không nhớ được, nhưng cũng biết, mỗi người các ngươi đều chém giết liều mạng.
- Ta sở dĩ chết, cũng không trách được trên đầu các ngươi, muốn trách chỉ có thể trách ta quá ngông cồng.
- Điện hạ đừng nói những lời này, nói như vậy, thuộc hạ chỉ càng thêm hổ thẹn.
- Được rồi.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Hiện tại gia gia ra mặt, ngươi mới chịu tin tưởng ta, chờ ngày sau gặp được phụ thân, ngươi liền biết.
- Ta và tộc trưởng đã mất liên lạc, hắn mấy vạn năm qua, bôn ba bận rộn, trùng kiến Mục tộc, việc cần làm đều là đại sự, tiểu nhân chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh, ở đây chờ điện hạ.
- Ngươi chuyện này, càng là đại sự.
Mục Vân nhìn tay phải trên bàn, thản nhiên cười nói:
- Đã như vậy, bây giờ ta bắt đầu dung hợp tay phải, ngươi hộ pháp cho ta, làm xong hết thảy, chúng ta rời khỏi nơi này.
- Vâng.
- A, đúng rồi.
Mục Vân nhìn Nhậm Thiếu Long, nói:
- Ngươi chính là tiểu đội trưởng vệ đội thứ chín, thực lực cảnh giới gì....
- Hiện tại là Thần Quân sơ kỳ.
Cái gì? Thần Quân sơ kỳ?
Mục Vân há miệng ra, tròng mắt gần như sắp trừng ra, nhìn Nhậm Thiếu Long.
Hư Thần, Chân Thần, Địa Thần, Thiên Thần, Thần Quân năm đại cảnh giới, tên này, cư nhiên là Thần Quân cảnh.
- Điện hạ...
Nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Mục Vân, Nhậm Thiếu Long đột nhiên đỏ mặt, nói:
- Vốn thuộc hạ là Thần Vương cảnh, sắp vấn đỉnh Thần Hoàng, nhưng ở đây, bởi vì trấn thủ tay phải của điện hạ, cần thần lực quá nhiều, cho nên cảnh giới không tăng ngược lại giảm, hiện tại một đường hạ xuống Thần Quân sơ kỳ, thật sự hổ thẹn.
- Bất quá điện hạ nếu lần này dung hợp tay phải, vậy ta cũng không cần trấn áp lần nữa, chậm rãi rời khỏi quan hệ với Huyền Thiên môn, ngày sau thuộc hạ dù sao cảnh giới tinh tiến, trở thành cánh tay phải của điện hạ.
Thần vương... Sắp đột phá Thần Hoàng...
Trong lòng Mục Vân có một vạn con ngựa chạy như điên.
Sau Thần Quân, chính là Thần Vương, Thần Hoàng, Thần Chủ tam đại cảnh giới, mà cuối cùng mạnh nhất Thần Cảnh, chính là Tổ Thần cảnh.
Cửu đại cảnh giới thần giới, mỗi một người đều tràn ngập thần uy vô thượng.
Một tiểu đội trưởng Huyền Thiên Sĩ sắp đạt tới cấp độ Thần Hoàng, cửu đại đội trưởng kia chẳng phải là Thần Chủ cảnh?
- Điện hạ.
Nhìn thấy Mục Vân ngẩn người, Nhậm Thiếu Long càng dập đầu nói:
- Thuộc hạ đáng chết, những năm gần đây, mười bảy vị huynh đệ vì ẩn nấp khí tức tay phải của điện hạ, trước sau tiêu hao hết bổn nguyên của mình, thân vẫn đạo tiêu, thuộc hạ đáng chết, những năm gần đây, chẳng những không có tăng lên, ngược lại giảm xuống, thỉnh điện hạ ban tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận