Vô Thượng Thần Đế

Chương 2829: Đến Kiếm Thần Tông

- Hà Dương, Hà Sâm, làm thịt mấy người này, mang tiểu tử kia về cho ta.
- Ai dám.
Mục Bất Phàm bước ra, nhìn mọi người quát:
- Hôm nay Mục Bất Phàm ta liền giết các ngươi, trở thành người tự do chân chính.
- Ôi chao, Mục Bất Phàm, tự cho mình là bất phàm? Ha ha...
Phạm Thiên Dương cười ha ha nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi muốn chết, ta thành toàn ngươi, Hà Dương, Hà Sâm, còn sửng sốt làm gì?
-Vâng!
Nhất thời, hơn mười thân ảnh xông tới.
Mục Bất Phàm khẽ quát một tiếng, lao ra.
Hai tay giơ ra, chuyển hóa thành từng đạo chỉ phong sắc bén, chỉ phong tụ tập, thân thể Mục Bất Phàm đột nhiên tăng nhanh tốc độ, xông về phía mấy người phía trước.
Hai người Hà Dương và Hà Sâm lúc này phân biệt công kích Mục Vân và Tạ Thanh, hai võ giả Chân Thần sơ kỳ chộp về phía Mục Bất Phàm.
Trong mắt Phạm Thiên Dương, Mục Bất Phàm chỉ là một con rối, ngoại trừ khí lực lớn ra, không có gì đặc biệt.
Nhưng trong nháy mắt này, hắn lại kinh hãi thất sắc.
Hai tay Mục Bất Phàm ngưng tụ thành chỉ ấn, đánh ra, chỉ ấn kia xuyên thấu thân thể hai gã hộ vệ, mất mạng.
Ngược lại, bản thân Mục Bất Phàm lại không tổn hại gì.
- Tiểu tử thúi, ngươi thế mà bắt đầu tu luyện.
Phạm Thiên Dương thẹn quá hóa giận.
Hắn biết sói con này không đơn giản, cho nên vẫn chưa từng cho hắn cơ hội tu luyện, chỉ để cho hắn chiến đấu đơn thuần, không nghĩ tới, mấy ngày nay, cư nhiên bị mấy tên này mang theo tu luyện, hơn nữa còn rất có thành tựu.
- Đáng giận, mấy người các ngươi, làm hỏng đại sự của ta, hôm nay, ai cũng đừng hòng rời đi.
- Hà Dương, Hà Sâm, các ngươi đang làm gì vậy?
Phạm Thiên Dương xoay người quát.
Nhưng vừa nhìn lại, lại hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hà Dương và Hà Sâm tu vi Chân Thần hậu kỳ đã sớm không còn khí tức.
- Làm sao có thể?
Phạm Thiên Dương hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Sao lại không?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Chỉ là Chân Thần hậu kỳ, kiêu ngạo cuồng vọng trước mặt chúng ta, còn chưa đủ tư cách.
- Đáng giận.
Hai tay Phạm Thiên Dương nắm chặt thành quyền, tay trái lại gắt gao nắm lấy ngón tay cái của mình.
- Các ngươi đừng làm bậy, nếu giết ta, Phạm gia chúng ta sẽ không từ bỏ ý đồ, hơn nữa Phạm gia ta có một vị đệ tử phong hào ở trong Kiếm Thần tông!
- Kiếm Thần tông?
Mục Vân Sâm cười nói:
- Vừa hay, chúng ta muốn đi Kiếm Thần Tông, ngươi không ngại nói cho ta biết, vị đệ tử phong hào kia là ngươi người nào, ta giúp ngươi chuyển lời chào hỏi hắn.
- Các ngươi muốn đi Kiếm Thần tông?
Phạm Thiên Dương nhìn năm người, nói:
- Được được được, các ngươi muốn giết ta, ta nhớ kỹ dung mạo các ngươi, cho dù làm quỷ, cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
- Mục Bất Phàm, là tên ngươi ban cho nô lệ này đúng không? Đã như vậy, ngươi khẳng định cũng họ Mục.
- Nói nhảm thật nhiều.
Nhìn Phạm Thiên Dương nói từng lời một, Tạ Thanh bước ra, bàn tay bắt ra, lực lượng không thể địch nổi, nhất thời khuếch tán, hai tiếng oanh oanh vang lên, thân thể Phạm Thiên Dương nổ thành mưa máu.
Nhìn thấy một màn này, Mục Bất Phàm nhìn về phía Tạ Thanh, thán phục nói:
- Lực lượng của Tạ đại ca, thật mạnh.
- Đó là tất nhiên.
Mục Vân cười cười.
Tạ Thanh chính là hậu duệ của Long tộc Tổ Long, lực lượng không mạnh mới là lạ.
Nhưng Mục Bất Phàm chỉ là một thiếu niên thoạt nhìn bình thường, lực lượng cùng thiên phú như vậy, quả thực khủng bố đến cực hạn.
Mục Vân không thể không nói, ngay cả hắn cũng không bằng.
- Được rồi, những phiền toái này, giao cho thần thú cấp thấp phụ cận đi, chúng ta bắt đầu chạy đi, đi tới Kiếm Thần tông, tham gia khảo hạch.
- Ừm.
Nhất thời, năm người bắt đầu khởi hành.
Trận chém giết này, căn bản không mang đến cho bọn họ bất kỳ gánh nặng phiền toái nào.
Thế nhưng, sau khi năm người rời đi, bên cạnh thân thể Phạm Thiên Dương, một đạo lam quang lóe ra, huyễn thành một đạo lưu tinh, biến mất không thấy...
Điểm này, năm người Mục Vân tự nhiên không biết.
Một tia lưu tinh kia, phi nước đại chạy tới một phủ đệ trong thành trì, hạ xuống.
Hóa thành một màn hình, trước màn hình, năm người Mục Vân, nhất thanh nhị sở.
- Thiên Dương...
Nhìn thấy cảnh này, trong phòng, một bóng người đứng dậy.
- Là ai giết Thiên Dương con ta? Mục bất phàm? Họ Mục, năm người các ngươi, ta nhớ kỹ các ngươi.
Trung niên nam tử vung tay lên, một cỗ khí tức bàng bạc đập vào mặt.
- Tộc trưởng.
- Nhanh chóng thông báo cho Phạm Nhất Sơn của Kiếm Thần tông, nói cho hắn biết, sắp có năm người đến bên trong Kiếm Thần tông, bọn họ sát hại Thiên Dương, nhất định phải giết năm người này.
- Tộc trưởng!
Hộ vệ áo đen khom người nói:
- Phạm Nhất Sơn bây giờ là đệ tử phong hào, Thiên Thần cảnh, không quá thích nghe lời của Phạm gia chúng ta, việc này, chi bằng giao cho Phạm Khúc Thương đi làm, hắn là đệ tử nội tông, ở ngoại tông, còn không phải hô một tiếng là trăm người hưởng ứng.
- Phạm Nhất Sơn...
Trung niên nam tử thở dài, nói:
- Người này trở thành đệ tử phong hào, quyền thế ngập trời, đối với lời nói của ta, hoàn toàn không nghe, cũng được, thông tri Phạm Khúc Thương, tốt nhất là giết năm người khi bọn họ còn chưa tiến vào trong tông môn.
- Vâng.
- Lại bảo hắn nói cho Phạm Nhất Sơn biết, nói như thế nào, Thiên Dương cũng là cháu trai của hắn, chất nhi bị người ta giết, Phạm Nhất Sơn chẳng lẽ một chút tình cảm cũng không nói?
- Tuân mệnh.
Trung niên nam tử ngồi xuống, nhìn hình ảnh kia dần dần biến mất, đau đớn vô cùng.
Lúc đầu hắn định đưa nhi tử này của mình đưa vào trong Kiếm Thần tông, nhưng hiện tại, hết thảy đều không thành.
Nhưng năm người kia, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Năm người Mục Vân tự nhiên không biết việc này, mà bọn họ đã đi tới bên ngoài Kiếm Thần Tông.
Kiếm Thần Tông, nằm trong Kiếm Thần sơn mạch, toàn bộ Kiếm Thần sơn mạch, có thể nói lớn hơn Nam Hải sâm lâm không chỉ gấp mấy chục lần.
Mà thành trì dựa vào Kiếm Thần tông mà xuất hiện, cũng ước chừng hơn mười cái, mỗi thành đều trên ngàn vạn dân cư.
Chênh lệch giữa hai bên, có thể thấy được một chút.
Kiếm Thần Tông kiến tạo ở một đầu nguồn của Kiếm Thần sơn mạch.
Nghe nói nơi này ẩn chứa một nhánh linh mạch, đệ tử phong hào của Kiếm Thần tông, đều có ngọn núi chuyên môn của mình, bên trong ngọn núi, có dẫn linh khí linh mạch vào, trợ giúp tu luyện.
Mà đệ tử nội tông, cần dùng thần tinh đổi lấy tư cách tiến vào trong linh trận của tông môn tu luyện.
Về phần đệ tử ngoại tông, căn bản không có tư cách hưởng thụ những thứ này.
Hiện tại, năm người đứng ở bên ngoài Kiếm Thần Tông, từng sơn môn đều do một thanh trường kiếm ngưng tụ, mặt trời mọc lên, tiếng ầm ầm vang lên, cự kiếm từ chính giữa chia làm hai, sơn môn mở rộng.
Tổng cộng có chín sơn môn, hiện tại toàn bộ đều mở ra.
Từ trong tám đạo sơn môn hai bên, đi ra ước chừng hơn trăm người.
- Nghe này.
Một nam tử dáng người gầy gò, mặc một thân trường sam màu lam nhạt mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận