Vô Thượng Thần Đế

Chương 2868: Tám mươi mốt đạo ấn ngân

Trác Viễn Hàng hiện tại hoàn toàn tin tưởng, người trước mắt chính là Thái Tử điện hạ trước đây của hắn.
Một chỗ phong ấn này, là hắn lấy huyết nhục của Mục Vân làm dẫn, trừ phi là chính Mục Vân, người bên ngoài không có khả năng giải thích được.
Mà Mục Vân hiện tại cũng hoàn toàn tin tưởng Trác Viễn Hàng.
Chủ tớ hai người, liếc nhau một cái.
- Điện hạ, ngài rời khỏi nơi này trước đi.
Trác Viễn Hàng mở lời:
- Chỉ cần ngài rời khỏi nơi này, cảnh giới đề cao, thực lực tăng lên, khẳng định có thể cứu ta rời khỏi nơi này.
- Ngươi yên tâm, nơi này mở ra, ngày sau, ta sẽ thường xuyên tới nơi này, giữa ngươi ta, bất cứ lúc nào đều có thể liên lạc, chờ ta đến nội tông, thành tựu đệ tử phong hào, ta sẽ để cho mẹ con hai người Trác Kiếm Nhất, trả giá đắt.
- Thuộc hạ nhớ kỹ!
Dứt lời, Mục Vân đi xuống phía dưới.
Đại môn tế đài chậm rãi đóng lại, thân ảnh Mục Vân biến mất trên tế đài.
Trác Viễn Hàng hiện tại mừng rỡ không thôi.
- Điện hạ đã trở lại, thật sự đã trở lại...
Trác Viễn Hàng lẩm bẩm:
- Tộc trưởng lúc trước nói quả nhiên không sai, Cửu Mệnh Thiên tử, nhất định thống nhất thần giới, điện hạ sẽ không chết, Mục tộc, hy vọng hồi sinh.
Mà giờ khắc này, Mục Vân đi tới phía dưới tế đàn, một cỗ huyết khí cường hoành, hiện tại xông vào mặt.
Đây là một loại trạng thái hoàn toàn không giống với hắn khi nhìn thấy tay trái, tay phải.
Mục Vân tiến vào trong tế đàn, nhìn trung ương tế đàn, hiện tại, một khối huyết nhục to bằng ngón tay cái, lẳng lặng đứng sừng sững trên một khối đá ở trung ương.
Thậm chí bởi vì huyết nhục kia ở trên tảng đá thời gian quá lâu, dẫn đến hiện tại tảng đá đều trở nên đỏ thẫm.
Mục Vân tới gần một khối huyết nhục nhỏ kia, nhất thời hô hấp ngưng trệ.
Quá mạnh mẽ.
Một cỗ khí tức huyết nhục cường thịnh, đánh thẳng vào thân thể hắn. Tiếng ầm ầm vang lên, khí huyết lúc này bộc phát ra, một cỗ khí tức hoàn toàn không giống, làm cho Mục Vân cảm giác thân thể đều bị tràn đầy.
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vung ra.
Ông...
Trong lúc đó, huyết nhục kia hiện tại, nhào tới trên tay hắn.
Trong nháy mắt này, thân thể hắn nhất thời bị một cỗ khí tức huyết nhục lấp đầy.
Ùm...
Mục Vân đứng tại chỗ, chỉ cảm thấy đầu hiện tại, muốn nổ tung.
Một cỗ khí tức huyết nhục không thể địch nổi, tràn vào trong thân thể hắn.
- Cái này...
Mục Vân hiện tại cũng không hiểu được.
Dựa theo bình thường mà nói, khối huyết nhục này hẳn là giống như tay trái tay phải của mình, dung nhập vào trong thân thể mình, nhưng hiện tại, khối huyết nhục này, lại xông vào trong huyết nhục của mình, mạnh mẽ dung hợp với thân thể của mình.
Trong nháy mắt, Mục Vân cảm giác được bên trong thân thể, lực lượng không ngừng tràn đầy.
Khí tức điên cuồng từng đợt khuếch tán ra, thân thể hắn, nhất thời không ngừng bạo ngược ra lực lượng, tầng tầng lớp lớp.
Lực lượng bực này chồng lên nhau, thân thể của hắn vào hiện tại, mỗi một tia, mỗi một tấc, đều bị khuếch trương lên.
Đông đông đông...
Tiếng nặng nề đột nhiên truyền ra, bụng của hắn phồng to ra, bành trướng lên.
- Thân thể đạt tới cực hạn, không cách nào hấp thu lực lượng khối huyết nhục này, hiện tại chỉ có thăng cấp, để cho thân thể của mình hấp thu cỗ khí tức huyết nhục này.
Nghĩ đến đây, Mục Vân nhất thời ngồi xuống, dẫn dắt thần lực, trùng kích thần nguyên ấn ngân của mình.
Mà trong nháy mắt này, một màn thần kỳ xuất hiện.
Trong khối huyết nhục kia, lại huyễn hóa ra từng đạo ấn ngân, đụng vào trong thân thể Mục Vân.
Lúc đầu, trong Thần Nguyên có chín đạo ấn ngân, tại hiện tại tăng thêm tám lần, biến thành chín chín tám mươi mốt đạo ấn ngân.
Chín chín tám mươi mốt đạo ấn ngân này, nhìn kỹ lại, dưới một đạo ấn ngân mở rộng, chính là có được một đạo ấn ngân rất nhỏ.
Tuần hoàn như thế, dưới mỗi cái chín đạo ấn ngân lớn sẽ có tám đạo ấn ngân nho nhỏ.
Chín ấn ngân lớn, tám ấn ngân nhỏ.
Trong lòng Mục Vân tràn đầy cảm giác quỷ dị.
Nhưng hiện tại, nội thị thần nguyên của mình, Mục Vân phát hiện, chín đạo ấn ngân kia đều viên mãn.
Hắn một bước bước vào Chân Thần đại viên mãn.
Không chỉ như thế, khối huyết nhục kia, ẩn chứa lực lượng, khiến cho huyết mạch, mạch lạc, xương cốt, hồn thức thân thể hắn, đều được tăng cường thật lớn.
Đều đạt tới Chân Thần đại viên mãn đỉnh phong. Loại cảm giác này, vô cùng thoải mái.
- Quả thực giống như nuốt vào thiên địa thần dược...
Mục Vân hiện tại không khỏi thở ra một hơi.
Chỉ là một khối huyết nhục kiếp trước của hắn, dung hợp vào trong thân thể, lực lượng tự chủ khuếch tán, cư nhiên cường đại như thế.
Khó trách, sau khi hắn chết, hồn thức tiêu tán, huyết nhục của hắn vẫn được mọi người thần giới tôn sùng như trước.
- Lực lượng to lớn, đây mới là cảnh giới chân chính tăng lên.
Hai tay Mục Vân lay đọng, chỉ cảm giác bên trong thân thể, khắp nơi đều là lực lượng ba động.
Mà nhìn phía trước, Mục Vân rõ ràng phát hiện, một thông đạo lan tràn ra.
Chắc là Trác Viễn Hàng năm đó thiết lập nơi này lưu lại, chỉ là không biết nơi này thông tới nơi nào.
Tiến vào trong thông đạo, ước chừng đi hơn nửa ngày, trước mắt Mục Vân, một tia ánh sáng đột nhiên xuất hiện.
Thân ảnh của hắn xuất hiện bên ngoài Kiếm Thần Tông.
Ngẩng đầu nhìn lại, Kiếm Thần Tông uy nghiêm dựng thẳng đình đài lầu các, ngay xa xa.
Đây là dưới chân một tòa núi hoang bên ngoài Kiếm Thần Tông.
Mục Vân hiện tại quay người nhìn lại, lại phát hiện, căn bản không có thông đạo.
Nhưng bàn tay thò ra, lại dễ dàng chạm vào thông đạo.
- Xem ra là hư trận.
Mục Vân nhìn về phía trước, thở ra một hơi.
- Ở bên trong bảy tám ngày, tuy rằng thiếu chút nữa đã chết, nhưng đạt tới cảnh giới Chân Thần đại viên mãn, coi như không tệ.
Mục Vân nhìn nham thạch đỉnh núi, trong mắt hiện lên sát khí.
- Lạc Hà, đệ tử phong hào?
- Trác Kiếm Nhất, Yên Nhất Miểu, hại Huyền Thiên Sĩ ta?
- Những sổ sách này, ghi chép từng khoản từng khoản, thời gian kế tiếp, các ngươi. Hoàn trả từng người một.
Dứt lời, bóng dáng Mục Vân thoáng cái biến mất.
......
Kiếm Thần tông, ngoại tông.
Trong đình viện Tạ Thanh, triệu Nham Minh, Mục Bất Phàm, Lư Ngọc Tuyết tất cả đều có mặt.
- Ta không đợi được.
Tạ Thanh nhịn không được quát:
- Sói con mặc kệ chết hay không, bây giờ ta muốn đi tìm Lạc Hà kia, nãi nãi nó, đối phó huynh đệ ta, lão tử nhất định phải làm thịt hắn.
- Tạ đại ca.
Triệu Nham Minh hiện tại khuyên can nói:
- Mục Vân chưa chết, ta cùng hắn ký kết khế ước Triệu tộc ta, nếu hắn chết, ta cũng không có khả năng sống sót. Ngươi ngẫm lại, Mục Vân từng có vài lần rơi vào tử cảnh, nhưng cũng không chết, không phải sao?
- Là chưa chết, nhưng lần này, đã qua bảy tám ngày, không chết cũng nên trở về, cũng không trở về không phải sao?
Tạ Thanh hừ nói:
- Lão tử không nhịn được khẩu khí này, tiểu tử thúi Lạc Hà kia, cũng bởi vì Hề Tinh Nhi đối với sói con tốt một chút, liền muốn giết người, còn là đệ tử phong hào? Tâm nhãn này, còn nhỏ hơn mũi kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận