Vô Thượng Thần Đế

Chương 2872: Ta không muốn đi (2)

- Ngươi......
- Thế nào? Muốn lấy thân phận Chiến Minh để áp chế ta? Lôi Bằng phải không? Đừng nói là ngươi, cho dù là Lạc Hà tự mình đến, cũng không có tư cách hỏi tội của ta.
- Phải không?
Ngươi ngược lại giá đỡ thật lớn?
Mục Vân dứt lời, một tiếng nói từ trên cao rơi xuống, một đạo thân ảnh nhất thời xuất hiện trong sân.
- Minh chủ.
- Minh chủ.
Nhất thời, những đệ tử Chiến Minh kia, ai nấy đều cung kính vô cùng, quỳ lạy hành lễ.
Lạc Hà, đến rồi.
Nhìn thấy thi thể trên mặt đất, khóe miệng Lạc Hà giật giật.
Diệp Hoa Y, sắp tiến vào nội tông, có thể nói là một nhân tài dưới tay của hắn, nhưng hiện tại bị Mục Vân làm thịt.
Nhưng điều khiến hắn khó tin nhất chính là, Mục Vân, rõ ràng bị hắn ném xuống táng kiếm mộ, cư nhiên không chết.
Thật kỳ lạ.
Tiến vào trong táng kiếm mộ không chết, đến bây giờ, toàn bộ Kiếm Thần Tông, còn chưa xuất hiện một người.
- Ta hỏi ngươi, làm sao có thể từ trong táng kiếm mộ còn sống đi ra?
Lạc Hà mở lời.
- Ngươi hỏi ta, ta sẽ trả lời?
Mục Vân lạnh lùng nói:
- Có thể là trời cảm thấy mạng của ta không nên tuyệt, có một số tiểu nhân đáng chết, cho nên để cho ta còn sống.
- Tiểu nhân đáng chết?
Lạc Hà cười nhạo nói:
- Được được được, Mục Vân, dã tâm ngươi thật lớn, đã như vậy, vậy thì thử xem, ai sống ai chết đi.
Bàn tay hắn vung lên, một cỗ thế bàng bạc, lúc này giết ra.
- Lạc Hà, ngươi dám.
Nhưng còn chưa kịp động thủ, một tiếng quát khẽ, lúc này đột nhiên vang lên.
Trong hư không, một đạo thân ảnh hạ xuống, đi tới trước người Mục Vân.
- Tinh Nhi đại sư.
- Tiểu tử thúi, cư nhiên không chết, đợi lát nữa lại hỏi ngươi xảy ra chuyện gì.
Hề Tinh Nhi kinh ngạc nhìn Mục Vân.
Mấy ngày nay, không có Mục Vân, nàng luyện đan cũng không thuận lòng.
Hiện tại, nhìn thấy Mục Vân chưa chết, trong lòng nàng có chút vui mừng.
Chỉ là vừa xoay người, nhìn thấy Lạc Hà, Hề Tinh Nhi tức giận không thôu.
- Lạc Hà, ngươi cả ngày làm mấy chuyện không ra gì của Chiến minh các ngươi, ta mặc kệ ngươi, ta cũng không quản được ngươi, thế nhưng, Mục Vân là nhị tinh thần đan sư, là đan đồ của ta và tỷ tỷ, từ hôm nay trở đi, hắn chính là người ta che chở.
- Ta nói cho ngươi, ngươi lại đánh chủ ý với hắn, cho dù vi phạm môn quy, ta cũng để cho Chiến minh ngươi, tan rã.
- Tinh Nhi, ta...
- Ngươi không tin phải không?
Hề Tinh Nhi hừ nói:
- Vậy thì nhìn, rốt cuộc là Chiến minh ngươi ở trong tông môn lợi hại, hay là ảnh hưởng của Hề Tinh Nhi ta ở trong đan viện càng lợi hại hơn.
- Đừng tưởng rằng ta không biết, những đan sư trong đan viện kia, có bao nhiêu người của ngươi, có tin ta nhổ toàn bộ bọn họ ra ngoài hay không, đệ tử Chiến minh ngươi muốn tu luyện dùng đan dược, chỉ có thể dựa vào bán mạng kiếm được điểm cống hiến?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Lạc Hà hoàn toàn âm trầm.
Lời Hề Tinh Nhi nói, hắn không thể không coi trọng.
Không nói đến hắn vẫn muốn chiếm hữu Hề Tinh Nhi, chỉ cần bản thân tứ tinh đan sư của Hề Tinh Nhi, tỷ tỷ Hề Mộng của nàng chính là Ngũ Tinh Thần đan sư, hai điểm này cộng lại, đắc tội Hề Tinh Nhi, cũng không phải sáng suốt.
Lần trước là dưới tình huống Hề Tinh Nhi không biết, hắn đẩy Mục Vân đẩy vào táng kiếm mộ, lần này, Hề Tinh Nhi ở đây, khẳng định sẽ không để cho hắn giết Mục Vân.
- Tốt!
Lạc Hà hiện tại cười nhạt nói:
- Mục Vân, ta xem thực lực của ngươi, tựa hồ sắp đạt tới Địa Thần cảnh giới rồi chứ? Nội tông, có một sân khấu rộng lớn hơn, ta sẽ chờ đợi ngươi ở nội tông.
- Ngươi yên tâm, đệ tử phong hào, sớm muộn gì ta cũng sẽ đến, đến lúc đó, ngươi vẫn ngẫm lại, làm thế nào bảo trụ danh tiếng ngươi rồi nói sau.
Đối mặt với uy hiếp của Mục Vân, trên mặt Lạc Hà thủy chung mang theo cười nhạt.
- Đi.
Bàn tay vung lên, đám người Lôi Bằng theo Lạc Hà rời đi.
- Đều ở chỗ này nhàn rỗi không có chuyện gì làm sao?
Hề Tinh Nhi nhìn bốn phía, mở miệng quát lớn.
Dưới tiếng quát lớn này, mọi người vội vàng tản ra.
- Mỹ nữ tiểu tỷ tỷ, ta là Tạ Thanh, là hảo huynh đệ của Mục Vân.
Tạ Thanh hiện tại, đi lên phía trước, nhìn Hề Tinh Nhi, đưa tay cười nói.
Chỉ là, Hề Tinh Nhi không để ý tới hắn, nhìn Mục Vân, đánh giá từ trên xuống dưới.
- Ngươi tên này, bị Lạc Hà đẩy vào táng kiếm mộ, cư nhiên không chết?
Hề Tinh Nhi kinh ngạc nói:
- Không chết thì thôi, còn... Trốn thoát.
- May mắn chưa chết, ở đáy vách đá gặp phải một tia sinh cơ, không biết như thế nào, liền chạy ra ngoài.
Mục Vân cười khổ nói:
- Cửu tử nhất sinh.
- Cửu tử nhất sinh, ngươi còn liên tiếp đột phá hai cảnh giới, đạt tới Chân Thần đại viên mãn? Quên đi, ta cũng lười hỏi ngươi, mấy ngày nay ngươi không có ở đây, những đan đồ kia, thật sự không vừa lòng, không dùng tiện bằng ngươi.
- Lần này, ngươi đắc tội Lạc Hà, cũng chính là đắc tội Chiến minh, lấy tính cách của Lạc Hà, có thù tất báo, ngày sau mấy người các ngươi đều cẩn thận một chút đi.
- Ừm.
Mục Vân gật gật đầu, trong lòng suy nghĩ.
Lấy thực lực của hắn, hắn hiện tại không e ngại Chiến Minh.
Thế nhưng, Tạ Thanh, Triệu Nham Minh, Mục Bất Phàm, Lư Ngọc Tuyết bốn người, cũng không phải đan sư, Hề Tinh Nhi dù sao cũng là đệ tử phong hào, sao có thể bất cứ lúc nào chú ý bọn họ.
Ánh mắt Mục Vân liếc mắt một cái, nhìn thấy bên cạnh võ trường, ba đạo thân ảnh đứng vững, trong lòng thoáng cân nhắc, một ý nghĩ xuất hiện.
Bên trong Kiếm Thần Tông, không chỉ có một đại minh như Chiến Minh mà thôi.
Thiên Tử Minh, Tuyết Minh cùng với Ảnh Minh đều có thực lực chống lại Chiến Minh.
Chính hắn không lo lắng, nhưng dù sao cũng phải suy nghĩ cho bốn người.
Hạ quyết tâm, Mục Vân đi tới thí luyện bên cạnh võ trường.
- Đường Đạt! Đới An! Doãn Diệp.
Nhìn ba người vây xem hồi lâu, Mục Vân cười nói:
- Nếu ta nghĩ không sai, ba người các ngươi muốn mời chào ta tiến vào trong Ảnh Minh phải không?
Ba người Đường Đạt nghe được lời này, nhất thời ngẩn ra.
Mục Vân này, quá trực tiếp đi.
- Ta có thể gia nhập Ảnh Minh các ngươi, điều kiện tiên quyết là, mấy vị bằng hữu của ta, cũng phải gia nhập.
Dứt lời, Mục Vân nhìn bốn người phía sau.
- Không thành vấn đề.
Đường Đạt đột nhiên gật đầu nói:
- Ngươi hôm nay chém giết Diệp Hoa Y, có thể nói hoàn toàn xứng đáng là cường giả mạnh nhất ngoại tông, không ai có thể địch lại, lúc trước, ta đã cùng thủ lĩnh Nội tông Thư Khang thương nghị qua, hắn lệnh cho ta cực lực lôi kéo ngươi.
- Thư Khang?
- Không sai, là thủ lĩnh đệ tử nội tông của Ảnh Minh chúng ta, dưới tay Minh chủ Mạc Ảnh, rất được coi trọng.
Đường Đạt cười nói:
- Tin tức tốt bực này, nếu ta nói cho hắn biết, hắn nhất định sẽ tự mình tiếp đãi ngươi.
- Ta bất quá chỉ là một đệ tử ngoại tông mà thôi...
- Đệ tử ngoại tông, cũng phân mạnh yếu.
Đường Đạt hiện tại lại giữ chặt Mục Vân, cười nói:
- Ngươi hiện tại, so với ta cùng Doãn Diệp, Đới An ba người, còn lợi hại hơn, hơn nữa, đắc tội Chiến minh, ta nghĩ Thư Khang sẽ rất thích ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận