Vô Thượng Thần Đế

Chương 2893: Chiến Địa Thần Đại Viên Mãn

Gã này, khi nào mà?
- Ta muốn làm gì?
Vân Tiêu thản nhiên cười nói:
- Ta, chỉ muốn giết ngươi.
Phốc...
Một thanh trường kiếm giết tới trước người Chu Tử Dương.
Đối mặt với Vân Tiêu cảnh giới Địa Thần Đại Viên Mãn, Chu Tử Dương không có bất kỳ năng lực phản kháng nào.
Giữa hai người, không chỉ là cảnh giới chênh lệch.
Nội tông Thiên Linh bảng, Vân Tiêu bài danh mười chín, mà Chu Tử Dương hắn, không có tiến vào top một trăm.
Thực lực đệ tử nội tông, Thiên Linh bảng, chính là thể hiện nhất.
Mà hiện tại, Mục Vân ở xa xa cũng nhìn thấy một màn này.
Hai mắt híp lại, khóe miệng Mục Vân hiện lên một nụ cười.
Lại là cười lạnh.
Phanh...
Một tiếng nổ vang lên, thi thể Chu Tử Dương rơi xuống đất.
Vân Tiêu hiện tại phiêu thân mà đến, nhìn thấy Mục Vân, môi khẽ nhúc nhích:
- Mục Vân, không tệ, Tào Trạch bị ngươi giết, ta đã rất ngoài ý muốn, hiện tại, Chu Tử Dương cùng Hạng Thành Công hai người, đều là Địa Thần viên mãn, cũng bị ngươi giết, nói ngươi là thiên tài, tựa hồ, còn chưa đủ để hình dung ngươi.
- Ngươi cũng đừng tâng bốc ta, Hạng Thành Công là ta giết, nhưng Chu Tử Dương, lại là ngươi giết.
- Ta không giết, không phải ngươi cũng sẽ giết hắn sao?
Vân Tiêu hiện tại rất lạnh nhạt.
- Bất quá nói cho cùng, ngươi cũng không quan tâm giết nhiều thêm một người, giết ít một người, Chu Tử Dương chết hay không chết, đều giống nhau.
- Nhưng Tào Trạch chết, chuyện này, ngươi lại nhất định phải cho ta một lời giải thích.
- Giải thích?
Mục Vân cười nói:
- Giải thích chính là, hắn muốn giết ta, ta giết hắn, ngươi hài lòng sao?
- Ha ha...
Nghe được lời này, Vân Tiêu đột nhiên cười ha ha.
- Hài lòng, ta rất hài lòng.
- Đã như vậy, ngươi giết Tào Trạch, ta cũng muốn giết ngươi.
- Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, không bằng động thủ.
Mục Vân lạnh lùng nói.
- Động thủ?
Vân Tiêu cười nhạo nói:
- Vân Tiêu ta, không giậu đổ bìm leo, ngươi hiện tại tiêu hao khá lớn, lấy thần tinh khôi phục, ta cho ngươi thời gian.
- Cho ta thời gian?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Ngươi cho ta ba năm, sau đó chúng ta rời khỏi dị không gian đại lục này, lại đánh một trận.
- Vậy cũng không được.
Trong tay Vân Tiêu, một thanh đại đao đã xuất hiện.
- Trong ba năm, ta không biết, ngươi sẽ phát triển đến mức nào.
Dứt lời, thân ảnh Vân Tiêu đã lao ra.
Mục Vân hiện tại cũng lười nói nhảm.
Đáng tiếc hắn không có bản lĩnh của Tạ Thanh, thôn phệ thần tinh, đến hấp thu thần lực bên trong thần tinh, nếu không, trong khoảng thời gian này đã có thể khôi phục lại.
Bất quá hiện tại, trong lòng hắn cũng không lo lắng.
Mặc dù vậy, hắn cũng phải đánh một trận.
Cảnh giới Địa Thần đại viên mãn, cao hơn hắn ba cảnh giới. Tuy rằng hắn chỉ là cảnh giới Địa Thần hậu kỳ, nhưng trên thực tế, thần lực trong cơ thể hắn, bao gồm cả câu thông với đại địa chi hồn, đều là cảnh giới Địa Thần viên mãn có thể so sánh được.
Có thể nói, hiện tại hắn chính là cảnh giới Địa Thần viên mãn.
Vượt cấp, bất quá chỉ là một cấp, cho dù giao thủ rất nhiều cùng Chu Tử Dương, Hạng Thành Công hai người, hao phí thần lực, hắn hiện tại chưa chắc không có lực đánh một trận.
Ông...
Huyết Nguyệt kiếm quyết hiện tại, phát ra từng tiếng ong ong.
Tiếng kiếm minh vang lên, kiếm hồn trung cấp của Mục Vân câu thông cùng toàn bộ Hư Linh kiếm, một cỗ kiếm khí cường hoành, khuếch tán ra.
Trong thần hồn của hắn, một cỗ kiếm hồn, tàn sát bừa bãi.
Kiếm khí, gầm thét, kiếm hồn, xé rách.
Trảm.
Kiếm xuất, thân ảnh Mục Vân giết ra.
Vân Tiêu hiện tại chiến ý mãnh liệt.
Mục Vân bày ra thiên phú, đủ để chứng minh, người này chính là long phượng trong người.
Hôm nay không giết hắn, tương lai tất là đại họa.
Hơn nữa, sau khi nhìn thấy Mục Vân thi triển kiếm hồn, Vân Tiêu lại tràn ngập sát khí.
Chém giết một thiên chi kiêu tử như vậy, làm cho hắn cũng hưng phấn không hiểu.
Một đao một kiếm, tản ra từng từng đao quang kiếm ảnh trong không trung.
Mục Vân khống chế Huyết Nguyệt kiếm quyết, đã càng lúc càng thuần thục.
Hiện tại, việc hắn cần làm, chính là một bước đề cao.
Đề cao kiếm pháp, tăng lên kiếm hồn.
Mà Vân Tiêu một đao chém ra, trong nháy mắt, một cỗ khí tức chen chúc, đập vào mặt.
Trong nháy mắt này, Mục Vân ngẩn ra.
- Đao Hồn!
- Đúng vậy.
Vân Tiêu cười nhạt nói:
- Kiếm hồn của ngươi, ta cảm giác được, cấp độ trung cấp đi? Còn chưa tới cao cấp, thế nhưng, đao hồn của ta, đã đạt tới cấp độ cao cấp.
- Mục Vân, cho dù ngươi là kỳ tài, nhưng tu vi của ta mạnh hơn ngươi, đao hồn mạnh hơn ngươi, ngươi, lấy cái gì so với ta?
- Lấy cái gì lấy mạng ta?
Sắc mặt Mục Vân căng thẳng, trường kiếm trong tay nhất thời giết ra.
- Vừa rồi ta đã nhìn thấy kiếm chiêu của ngươi, bằng vào những thứ đó, căn bản không có khả năng đả thương ta.
Vân Tiêu không sợ hãi, đại đao trong tay, đao mang lóe ra.
Khanh...
Một kiếm một đao đụng nhau, nhất thời, kình đạo cường đại, khiến cho thân thể hai người lui ra.
Giờ khắc này, vẻ mặt hai người đều biến đổi.
Mục Vân kinh ngạc, hắn đã thi triển kiếm hồn trung cấp, hơn nữa công kích của Huyết Bán Nguyệt Trảm, nhưng lại không cách nào ngăn chặn được Vân Tiêu.
Mà Vân Tiêu kích động chính là, đao hồn cao cấp của mình hình thành, phối hợp với Địa Nguyên thần khí trong tay cư nhiên không có áp chế Mục Vân.
Cả hai đều một lần nữa kiểm duyệt đối thủ của họ.
- Ngươi quả nhiên để cho ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Vân Tiêu cười nhạo một tiếng, nói:
- Sử dụng toàn lực đối phó ngươi là được.
Dứt lời, thân thể hắn run lên.
Đột nhiên, trên bề mặt cơ thể của mình, như thể xuất hiện một bộ lông.
Bộ lông mềm mại kia, theo tăng trưởng, bắt đầu trở nên cứng rắn như kim sắt.
- Cái gì quỷ quái?
Mục Vân hiện tại cẩn thận.
- Mục Vân, vì giết ngươi, ta thi triển ra Thông Thiên Thần Viên Quyết, ngươi chết có thể nhắm mắt lại.
Vân Tiêu nói xong một câu, toàn thân cao thấp, lực đạo tung hoành, toàn bộ thân thể hiện tại tràn đầy cảm xúc muốn giết chóc.
Đông đông đông...
Tiếng động nặng nề vang lên, thân thể hắn hiện tại, những sợi lông cứng cỏi kia trở nên càng thêm cứng cỏi.
Không nói hai lời, Vân Tiêu xông về phía Mục Vân, đánh ra một quyền.
Phanh...
Trong khoảnh khắc, bàn tay Mục Vân vung ra, nhưng lông cứng kia, quá mức cường ngạnh, cánh tay Mục Vân rơi ra máu tươi, không cách nào ngăn cản.
Bàn tay Mục Vân vung lên, những vết thương kia nhất thời tiêu tán.
- Long Hóa!
Khẽ quát một tiếng, mặt ngoài thân thể hắn xuất hiện từng tia sáng bảy màu, ánh sáng bảy màu kia lóe lên, biến mất không thấy.
Nhưng mặt ngoài thân thể hắn lại gia tăng một đạo long hóa cường hoành.
Mục Vân hiện tại, khí tức sát phạt trong lòng càng thịnh.
Ầm...
Hắn đánh ra một quyền, lúc này, bàn tay của hắn không có bị đâm thủng. Nhưng cảm giác đau đớn vẫn cách phòng ngự của long hóa, đâm vào thân thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận