Vô Thượng Thần Đế

Chương 2936: Vạn Tượng Tháp (1)

Bên trong Kiếm Thần tông, Vũ Thiên Cơ cậy tài khinh người, đối với đệ tử nội tông trong tông môn, từ trước đến nay đều lạnh như băng, vừa rồi trong lúc thương thảo, Vũ Thiên Cơ đều một bộ dáng lạnh lùng, nhưng nhìn thấy Mục Vân, lại làm cho người ta cảm giác rất thân thiết, cố ý lấy lòng Mục Vân.
Mục Vân nhìn bản đồ, lông mày nhíu lại.
- Ai nói không có quy luật để nói.
Mục Phong Trần lại cười hắc hắc.
Mục Phong Tiếu cùng với Mục Quy Phàm hai người, cũng không biết vì sao.
- Tiểu tử thúi, nói đi.
- Không nói gia gia rút chết ngươi.
- Ta nói ta nói.
Mục Phong Trần hiện lên vẻ chua xót, nói:
- Các ngươi nhìn kỹ, trên tấm bản đồ này, những chấm đen kia ngưng tụ lại, có muốn là một thanh kiếm hay không...
- Một thanh kiếm?
Mục Vân giờ phút này nhìn lại, quả thật là có vài phần tư thái trường kiếm.
Chỉ là tư thái bực này, thoạt nhìn quả thực kém rất nhiều.
Mục Phong Trần lại khẳng định:
- Chính là một thanh kiếm, chẳng qua, còn chưa thành hình, tôn tử, ngươi chờ thêm mấy ngày nữa, nhìn điểm đen xuất hiện tiếp theo, nhất định là ở mũi kiếm trong trường kiếm.
- Mà mũi kiếm chỉ vào chỗ nào, nhất định là nơi chứa kiện không gian bảo bối này.
- Tốt.
Mục Vân thu đồ, trực tiếp đứng dậy.
Không nói hai lời, xoay người rời khỏi đại điện.
Căn bản cũng không thèm nhìn mấy người kia.
Mấy người giờ phút này hoàn toàn trợn tròn mắt.
Tiểu tử này, thật sự quá ngông cuồng.
Vũ Thiên Cơ giờ phút này cũng đứng dậy, trực tiếp đi ra, đuổi theo Mục Vân.
Hai người đi ra ngoài đại điện, Vũ Thiên Cơ nhìn Mục Vân, nói:
- Ngươi có phải phát hiện ra cái gì không?
- Ừm, chẳng qua, không quá xác định.
Mục Vân nhìn về phía Vũ Thiên Cơ, nói:
- Ngươi đã nghĩ kỹ rồi?
- Nghĩ kỹ rồi.
Vũ Thiên Cơ mở miệng nói:
- Ta tin tưởng lời nói của ngươi, chẳng qua, ta cần nhìn thấy lão tông chủ một lần!
- Ngươi muốn gặp lão tông chủ? Chưa chắc lão tông chủ không thấy ngươi, ta quay đầu lại hỏi hắn một chút, ai biết được, ngươi có phải là gian tế của Trác Kiếm Nhất phái tới hay không.
Nghe được giờ phút này, Vũ Thiên Cơ ngẩn ra.
- Không thành vấn đề.
Mục Vân lại nói:
- Được rồi, lần thí luyện này, sắp chấm dứt, còn chưa tới nửa năm thời gian, ta thấy người tụ tập ở nơi này, chiếm hơn phân nửa, tìm được kiện bảo vật này, nếu có cơ duyên, ta sẽ ban cho ngươi một bộ phận.
- Đa tạ.
- Trước không gấp gáp cảm tạ ta.
Mục Vân phất tay nói:
- Ngươi nếu tin tưởng ta, lão tông chủ kia chính là thuộc hạ của ta, ngươi, chính là thuộc hạ của ta, điểm này, ta hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ.
- Nếu được lão tông chủ phân phó, ta nhất định xem ngươi là chủ.
- Thôi, ngươi tạm thời vẫn không tin ta, chờ lần thí luyện này chấm dứt, ngươi sẽ biết.
Mục Vân phất phất tay, lạnh nhạt nói:
- Bất quá ngươi nhớ kỹ, nếu ngươi lừa gạt ta, ta cam đoan, kết quả của ngươi so với đám người Mộ Hồng Đào còn thảm hơn.
Dứt lời, Mục Vân lập tức rời đi.
Mà giờ phút này, đám người Thư Khang Thư Diệp cũng lần lượt đi ra.
Triệu Nham Minh nhìn thấy Mục Vân, chắp tay.
- Thế nào?
Mục Vân đánh giá Triệu Nham Minh từ trên xuống dưới, hỏi.
- Một cỗ lực lượng kia, thuần khiết mênh mông, tăng lên khí tức sinh mệnh của ta, trợ giúp ta nhất cử lĩnh ngộ thiên chi hồn, đạt tới Thiên Thần sơ kỳ.
Triệu Nham Minh hưng phấn nói:
- Cảm ơn!
- Được rồi, đúng rồi, ta vẫn không hỏi, ngươi thiên phú huyết mạch triệu tộc, rốt cuộc là cái gì?
- Thiên phú thiểm điện.
Triệu Nham Minh mở miệng, bàn tay vung lên, từng tia chớp chớp, quanh quẩn ở đầu ngón tay.
- Thiên phú huyết mạch Triệu tộc ta, chính là trong cơ thể sinh ra thiểm điện, hơn nữa theo đẳng cấp bất đồng, màu sắc thiểm điện cùng công năng uy lực cũng bất đồng, ta hiện tại bất quá chỉ là tia chớp màu đỏ đơn giản nhất, uy lực cũng bất quá là tăng cường tính công kích của thần quyết, cùng với tốc độ bản thân ta.
- Các lão tổ tông Triệu tộc cường đại, từ đỏ cam, vàng lục lam chàm… bảy màu ngày càng tăng lên, thực lực càng mạnh, thiên phú càng mạnh, màu thiểm điện, càng khủng bố.
- Thậm chí, đến cuối cùng, dựa vào thiên phú huyết mạch thiểm điện, tốc độ phi hành, có thể vượt qua tốc độ xuyên toa không gian của võ giả.
- Thiên phú thiểm điện...
Khóe miệng Mục Vân nỉ non, cười nói:
- Xem ra có cơ hội, có thể thử một chút, thôn phệ một vị võ giả Triệu tộc các ngươi thử xem, nếu dẫn động thiên phú huyết mạch thiểm điện, vậy hẳn là rất thú vị.
Nghe được lời này, sắc mặt Triệu Nham Minh cổ quái.
Mục Vân tên này, không thể lấy lẽ thường phỏng đoán hắn.
Mục Vân cũng không thể dựa vào năng lực thôn phệ thiên phú huyết mạch, đến thôn phệ huyết mạch lực của người khác, nhưng hết lần này tới lần khác Mục Vân có thể.
Hiện tại, hơn nữa sinh mệnh lực vừa rồi Mục Vân giao cho hắn, làm cho hắn cảm giác được, lần này, chỉ sợ Mục Vân lại chiếm được thiên đại tăng lên.
- Bất Phàm, ngươi thì sao?
Mục Vân nhìn về phía bên cạnh cười nói.
- Mục đại ca, ta hiện tại là Địa Thần viên mãn, bất quá ngay cả Địa Thần sơ kỳ cùng ta cứng đối cứng, cũng không cách nào dùng lực lượng đánh bại ta, lúc trước Sử Phi Long vô lại, không dám đối cứng với ta.
Mục Bất Phàm cười hì hì nói.
- Không sai, tương lai, lực lượng của ngươi sẽ càng thêm cường đại, chờ xem được rồi.
- Ừm.
Cự Nhân nhất tộc, chính là tồn tại cường đại sánh ngang với Long tộc, Phượng tộc, mặc dù không biết mao đầu tiểu tử này, như thế nào lưu lạc đến nhân tộc thần giới, Nhưng thân là Cự nhân nhất tộc, tên này, thành tựu ngày sau, tuyệt đối phi phàm.
- Mấy ngày nay, nghỉ ngơi đi, thuận tiện xem hai năm gần đây các ngươi tu hành.
- Ừm.
- Vâng.
Ba đạo thân ảnh thản nhiên rời đi.
Mà giờ phút này, mọi người Tuyết minh đứng chung một chỗ.
Thanh Viện Viện Nhìn bóng lưng Mục Vân rời đi, mắt hạnh mê ly.
- Tiểu tử này. Hiện tại, có tiền đồ nha...
Thanh Viện Viện cười nói:
- Xem ra, mấy đại minh hội, trêu chọc một đối thủ không nên trêu chọc.
- Thanh sư tỷ không khỏi quá để ý đến hắn!
Ngữ khí Thôi Khả Tình không mặn không nhạt nói.
- Người này hiện tại bất quá chỉ là cảnh giới Thiên Thần trung kỳ, bên trong Kiếm Thần tông, hơn một trăm đệ tử phong hào kia, cũng không phải nói giỡn, giống như đám người Thiên Phong Tiếu, Lạc Hà, đều thiên thần đại viên mãn, Tần Dục, Thánh Tâm Tài hai người, đều là Thiên Thần đỉnh phong, hai người bọn họ nếu biết chuyện xảy ra ở đây, chỉ sợ, sẽ không tha cho Mục Vân.
- Vậy thì nhìn, Mạc Ảnh tên kia, rốt cuộc nhìn trúng Mục Vân này cỡ nào rồi.
Thanh Viện Viện cười đùa một tiếng, xoay người rời đi.
Mà giờ phút này, mọi người từng bước rời đi, hai đạo thân ảnh tụ tập cùng một chỗ.
Chính là hai đệ tử hàng đầu của Thiên Tử Minh và Chiến Minh hiện tại.
- Thôi Minh Hạo.
Đệ tử lãnh đạo Chiến Minh Chử Phong mở miệng nói:
- Mộ Hồng Đào, Lôi Bằng mấy người, liên thủ đi giết Vũ Thiên Cơ, chuyện này đã qua hơn nửa năm, Vũ Thiên Cơ còn sống, nhưng mấy người bọn họ lại biến mất, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?
- Hơn nữa, Mục Vân này vừa xuất hiện, đạt tới cảnh giới Thiên Thần trung kỳ không nói, thái độ của Vũ Thiên Cơ đối với hắn rõ ràng không giống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận