Vô Thượng Thần Đế

Chương 2939: Năm đại thần cảnh

- Mục đại ca, nơi này, còn có một thanh trường kiếm, bất quá rỉ sét loang lổ, nhìn không ra tốt xấu.
- Ồ?
Mục Vân giờ phút này tiếp nhận trường kiếm, nhìn trên trường kiếm, vết sắt loang lổ, nhưng thân kiếm vẫn thẳng tắp sắc bén như trước, liếc mắt nhìn lại, làm cho người ta có một loại cảm giác sắc bén.
- Cố Nguyên thần khí.
Mục Vân động dung.
Một thanh trường kiếm cố nguyên thần khí này tựa hồ không chỉ đơn giản như vậy.
- Không sai, cất kiếm này, có lẽ có tác dụng lớn.
Mục Vân nói xong, nắm trường kiếm.
Phanh...
Mà đúng vào lúc này, một tiếng rầm vang lên.
Ngoài viện, từng đạo thân ảnh lúc này đột nhiên xuất hiện.
Từng đạo thân ảnh kia phân tán ra, chiếm cứ toàn bộ tiểu viện.
- Hừ, Mục Vân, ngươi quả nhiên là phát hiện vấn đề, tìm được chỗ bảo tàng nơi này.
Một đạo âm thanh vang lên, nhìn Mục Vân, chợt mở miệng.
- Phong Thánh Nguyên...
Nhìn thấy người tới, Mục Vân cười nói:
- Xem ra các ngươi thật đúng là chưa từ bỏ ý định.
- Mục Vân, mọi người cùng nhau thương thảo, ngươi có phát hiện, lại còn tự mình chạy tới, độc chiếm tài bảo, không khỏi quá ích kỷ chứ?
Thôi Minh Hạo của Thiên Tử Minh cũng lạnh lùng nói.
- Tất cả mọi người đã thảo luận với nhau, ngươi tự quyết định, có đặt chúng ta vào mắt?
Chử Phong của Chiến Minh cũng mở miệng nói.
Giờ phút này, đệ tử Thiên Tử Minh, Chiến Minh, Phong Vân Hội, Thánh Vương Hội, Già Thiên hội đều tụ tập lại đây.
Trong đó, thành viên Tuyết Minh cùng với thành viên Ảnh Minh, cũng nhất nhất đến.
Mọi người nhìn thấy Mục Vân, trong mắt đều mang theo cẩn thận.
- Ai nói ta độc chiếm?-
Mục Vân nhìn thấy mọi người, lại giơ trường kiếm trong tay lên.
- Kiếm này, là ta vừa phát hiện, ta cũng theo không gian bảo vật xuất hiện dấu vết, truy tìm tới nơi này, ngược lại các ngươi, ta vừa mới có phát hiện, chuẩn bị cùng mọi người thương nghị, các ngươi liền hưng sư vấn tội, xem ra, các ngươi thời khắc nào cũng chú ý ta.
Lời này vừa nói ra, trong mắt mọi người đều xuất hiện một tia hồ nghi.
Bọn họ không tin, Mục Vân có lòng tốt như vậy.
- Không tin phải không?
Mục Vân trường kiếm vung lên, trực tiếp đâm xuống đất.
- Kiếm này chính là thần kiếm cấp bậc Cố Nguyên thần khí, ta vừa mới phát hiện, hiện tại giao ra, về phần bên trong còn có cái gì, ta còn chưa biết.
Mục Vân xua tay nói:
- Các ngươi không tin, mọi người cùng nhau tiến vào trong đó điều tra là được.
Cố Nguyên thần khí.
Nhìn thấy trường kiếm kia, ánh mắt mọi người nhất thời lộ ra một tia tò mò thật sâu.
Trường kiếm cấp bậc cố nguyên thần khí, đừng nói là bọn họ, cho dù là chín vị trưởng lão, tông chủ trong tông môn, cũng sẽ có trong lòng ngấp nghé.
Thần Quân cảnh, phối hợp với Cố Nguyên thần khí, đó chính là có được năng lực lật sông đảo hải.
- Trường kiếm, ta vừa mới phát hiện, hiện tại giao ra, đủ để chứng minh, ta trong lúc vô ý tìm được vấn đề, phải không?
- Tính ngươi thức thời.
Phong Thánh Nguyên giờ phút này đi lên phía trước, liền muốn đem trường kiếm cầm lên.
Phanh...
Chỉ là đang lúc này, một đạo kiếm khí đột nhiên bắn ra.
- Phong Thánh Nguyên.
Thôi Minh Hạo của Thiên Tử Minh cười nhạo nói:
- Như thế nào? ngươi còn muốn độc chiếm hay không? Mục Vân đều giao ra, ý tứ mọi người rất rõ ràng, bảo bối, tìm kiếm xong, mọi người chia đều mới đúng.
- Ngươi......
- Thế nào? ngươi vừa rồi còn nói Mục Vân có tư tâm, hiện tại, ngươi muốn độc chiếm?
- Hừ, ta mới không phải, mọi người tiếp tục tìm kiếm là được rồi.
Nhất thời, các đệ tử của tam Đại Hội cùng tứ Đại Minh vội vàng vọt vào trong viện tử, trong phòng bắt đầu tìm kiếm.
Chỉ là cuối cùng, mọi người cũng không thu hoạch được gì.
Chỉ có một thanh trường kiếm cấp bậc Cố Nguyên thần khí, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Sau một phen tìm kiếm không có kết quả, ánh mắt mọi người lần thứ hai nhìn chằm chằm vào trường kiếm.
Tình cảnh quỷ dị xuất hiện ở đây, khẳng định là có bảo bối gì đó, một kiện cố nguyên thần khí, đã đủ để cho mọi người tranh đấu đầu vỡ máu chảy.
Mà hiện tại, rất có khả năng, những thần khí, thần đan xuất hiện khác không thoát khỏi quan hệ cùng một thanh cố nguyên thần khí thần kiếm này. Kể từ đó, mọi người, nhất thời nhìn chằm chằm vào thanh trường kiếm này.
- Xem ra, mọi người cũng biết, một thanh thần kiếm này, chỉ sợ có liên quan đến cảnh tượng chúng ta nhìn thấy lúc trước, đã như vậy, tiểu đệ bất tài, đối với thần khí rất có nghiên cứu, một thanh thần kiếm này, không bằng ta mang về trước, nghiên cứu nghiên cứu.
Phong Thánh Nguyên giờ phút này lại mở miệng nói.
- Phong Thánh Nguyên, lời nói không biết xấu hổ như vậy, ngươi cũng nói ra miệng?
Chử Phong của Chiến Minh nhịn không được mắng:
- Ngươi cũng không nghĩ tới, mình mấy cân mấy lạng, nếu nói hiểu rõ về thần khí, đệ tử Chiến Minh ta so với Phong Vân hội của ngươi hiểu biết nhiều hơn gấp mấy lần, ngươi tính là cái gì?
- Muốn mang về nghiên cứu, đó cũng là Chiến minh ta mang về nghiên cứu.
Chử Phong, ngươi không khỏi quá coi trọng đệ tử Chiến Minh ngươi đi?
- Thế nào? Không phục? Không phục đọ sức là được.
Hai người một lời không hợp, nhất thời có dấu hiệu ra tay.
- Đừng xúc động.
Thôi Minh Hạo giờ phút này lại giữ chặt Chử Phong, thấp giọng nói:
- Ở đây còn có hai đại hội khác, Ly Nguyên cùng Tiêu Sinh tài hai người, cũng không có khả năng dễ dàng buông tha kiếm này như vậy.
Cảnh tượng khá yên tĩnh.
Mục Vân giờ phút này hai tay chắp ra sau, đứng tại chỗ, trên mặt hiện ra tươi cười nhàn nhạt.
Một thanh trường kiếm cố nguyên thần khí này, tuy rằng trân quý, Nhưng so với Vạn Tượng tháp mà nói, đó quả thực là khiêm tốn đáng thương, hắn căn bản không quan tâm.
Nhưng Mục Vân biết, đối với đệ tử ở đây mà nói, thanh trường kiếm này lại có giá trị liên thành.
Thậm chí đối với đám cổ vật Kiếm Thần Tông mà nói, đều giá trị không nhỏ.
- Vậy các ngươi nói nên như thế nào?
Phong Thánh Nguyên nhìn Thôi Minh Hạo cùng Chử Phong hai người, lạnh lùng nói.
Hiện tại thế cục rất rõ ràng, Thiên Tử Minh và Chiến Minh hai bên liên hợp.
Mà hắn Phong Thánh Nguyên thì là cùng Già Thiên hội, Thánh Vương hội liên hợp.
Nếu Thôi Minh Hạo cùng Chử Phong không biết tốt xấu gì, hắn không ngại trực tiếp khai chiến đoạt tới.
- Kiếm này, tự nhiên thuộc về Chiến minh ta, ngươi đồng ý cũng phải đồng ý, không đồng ý cũng phải đồng ý.
Chử Phong cứng rắn nói:
- Nếu nghiên cứu ra vấn đề gì, ta đương nhiên cùng mọi người chia sẻ, Chử Phong ta, nói chuyện tính toán.
- Buồn cười.
Ly Nguyên giờ phút này cười ha ha nói:
- Ngươi nói lời này, nghiên cứu không ra cái gì, một thanh thần kiếm cấp bậc Cố Nguyên thần khí này, liền thuộc về Chử Phong?
- Có gì không thể?
- Có gì không thể?
Tiêu Sinh Tài cũng quát:
- Chử Phong, nơi này chính là dị không gian đại lục, không phải Kiếm Thần tông, ngươi muốn dựa vào Lạc Hà làm chỗ dựa cho ngươi, cũng phải xem, ngươi có khả năng này hay không.
- Một đám phế vật, lười cùng các ngươi dài dòng, ta ngược lại muốn nhìn, các ngươi ai dám động thủ.
Chử Phong dứt lời, trực tiếp một tay bắt ra, bắt lấy thần kiếm kia.
- Buông tay đi.
Phong Thánh Nguyên há sẽ cho phép hắn làm bậy như vậy, nhất thời xuất thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận