Vô Thượng Thần Đế

Chương 294: Tử Liên Yêu Hỏa

- Hừ, Cổ Vân Nhàn, Lâm Sa Vũ, Thái Hoàng Dục, ba lão hồ ly này, trước kia gạt ta là chỗ này có thiên hỏa, bốn người chúng ta cùng đến chỗ này, ba người đó lại sớm đã bố trí tốt tuyệt sát đại trận chờ ta, còn may lão tử cơ linh, nhảy vào trong Lôi âm cốc này mới chết, nhưng bọn hắn ngàn vạn không ngờ, ta không chết, ngược lại vẫn luôn còn sống.
- Vậy bây giờ ngài bị nhốt ở nơi này, không phải giống như chết sao?
- ...
Mục Đỉnh Thiên mặt đen lại, nhìn Mục Vân, đột nhiên nói:
- Tôn tử, đại nạn không chết, tất có hậu phúc, lại nói ở chỗ này, hai người chúng ta không nhất định sẽ không ra được.
- Ngươi mắng ai là tôn tử?
- Ngươi vốn chính là tôn tử của Mục Đỉnh Thiên ta, còn không phục sao?
- ...
Trong Sơn động, hai người yên lặng.
- Nhìn y phục tả tơi trên người ngươi, mặc bộ y phục này vào đi.
Mục Vân từ trong không gian giới chỉ lấy ra y phục, ra hiệu Mục Đỉnh Thiên mặc vào.
- Tôn tử, thật là có hiếu tâm.
- Ngươi đói không? Ta ở đây có chút thịt khô.
- Tôn tử, ha ha... Ta đã lâu lắm không ăn thịt!
- Ngươi có thể đừng gọi ta là tôn tử không? Ta luôn cảm thấy là ngươi đang mắng ta!
- Được rồi, tôn tử!
- ...
Lại qua thời gian một tháng, hai người cả ngày ở trong sơn động.
Mà Mục Vân cũng hiểu rõ một bí mật kinh thiên.
Ba người Cổ Vân Nhàn, Lâm Sa Vũ, Thái Hoàng Dục, lúc đầu nhìn thấy Lôi âm cốc xuất hiện dị hưởng, mượn cớ này, dẫn Mục Đỉnh Thiên tới nơi đây, muốn giết hắn.
Nhưng ba người không ngờ, Mục Đỉnh Thiên không chết, mà trong Lôi âm cốc này đúng là có thiên hỏa.
Cả Mục Vân cũng khó tin.
Thiên hỏa là tập kết thiên địa linh khí, mỗi một thiên hỏa đều có năng lực hủy thiên diệt địa cường đại.
Hơn nữa đối với luyện khí sư, luyện đan sư mà nói, thiên hỏa là hỏa diễm cường hãn nhất cũng phù hợp nhất.
Nhân thể sinh ra hỏa diễm, được xưng là linh hỏa, chỗ thiên sinh là thiên hỏa.
Trong đó, còn có địa hỏa, chỉ là địa hỏa so với thiên hỏa thì uy lực yếu hơn mấy phần, điểm quan trọng nhất là, thiên hỏa nắm giữ linh trí, có thể được xưng là sống vật, mà địa hỏa không có.
- Gia gia, ngươi xác định là thiên hỏa?
- Lão tử... Gia gia sao có thể lừa ngươi!
Mục Đỉnh Thiên quát:
- Nhưng hình như thiên hỏa kia bị phong ấn ở nơi đây, cứ cách một đoạn thời gian sẽ xảy ra, cho nên trong Lôi âm cốc mới có lôi điện vờn quanh quanh năm, mà cách một đoạn thời gian sẽ có một lần bạo phát.
Mục Đỉnh Thiên thở dài nói:
- Lần trước, chính là lúc ngươi rơi xuống, chẳng biết tại sao thiên hỏa kia lại đột nhiên bộc phát ra ý thức phản kháng mãnh liệt, vốn là dựa vào lần đó, ta có thể chạy khỏi nơi này, thế nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi rơi xuống, làm ta bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.
- Ha ha...
Mục Vân xấu hổ cười một tiếng.
- Hiện tại, vừa qua hai tháng, gia gia dẫn ngươi đi tìm thức ăn, nhớ kỹ, đi theo ta, không được đi loạn, thười gian này là lúc thiên hỏa kia yếu ớt nhất, không biết đang làm gì, nhưng ngươi nhất định phải theo sát ta!
- Ừm!
- Có mấy lần, ta muốn đi tìm tòi hư thực, thế nhưng đều kém chút bị đồ chơi khủng bố kia thiêu chết, loại hỏa diễm này vô cùng nóng bỏng, mà lại là tử sắc hỏa diễm, quả thực khủng bố.
Trong lòng Mục Đỉnh Thiên vẫn còn sợ hãi nói:
- Đời này, gia gia ta không muốn thu phục gia hỏa này, nhưng tiểu tử ngươi cố gắng một chút, nói không chừng tôn tử ngươi có thể làm được.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân nhẹ gật đầu, căn bản không nghe lọt tai Mục Đỉnh Thiên đang nói cái gì.
- Tử sắc hỏa diễm... Nhiệt độ cao, chẳng lẽ là... Tử Liên Yêu Hỏa!
Nghĩ tới đây, trong đầu Mục Vân run lên.
Tử Liên Yêu Hỏa, kiếp trước, trong miệng Mạnh Tử Mặc chính là huyền diệu không thể ta, mà bây giờ, hắn lại gặp được ở nơi này!
- Này này, tôn tử ngoan, nghĩ gì thế? Không phải ngươi muốn thu phục thiên hỏa kia chứ?
- Tại sao không thể!
Ánh mắt Mục Vân rơi vào nơi sâu trong động, trong ánh mắt tràn ngập ý chí khiêu chiến.
Một thiên hỏa, nếu như chậm rãi bồi dưỡng, không ngừng thôn phệ thiên hỏa của hắn, địa hỏa thậm chí linh hỏa, thậm chí sau cùng có thể trực tiếp thôn phệ một tiểu thế giới.
- Thật ra vị trí của chúng ta bây giờ cũng không phải tầng dưới chót nhất của Lôi âm cốc, mà chỉ là vị trí nửa tầng Lôi âm cốc thôi.
Đi vào trong con đường cong cong quanh co, khắp nơi đều là tử sắc yêu dị, Mục Đỉnh Thiên mở miệng nói:
- Những hang đá quanh co uốn lượn này, vừa hay che cản gần hết nhiệt lượng, nếu không gia gia ở trong này mấy chục năm, đã sớm nóng chết rồi.
- Nhưng càng đi vào trong sẽ càng ngày càng nóng, cùng ta đến!
Ánh mắt Mục Đỉnh Thiên bắt đầu biến thành sắc bén lên, nhìn về phía trước, càng ngày càng cẩn thận.
- Trong này có không ít quái thú hỏa thuộc tính, sở dĩ ta gọi bọn chúng là quái thú là bởi vì bọn gia hỏa này hoàn toàn khác biệt với linh thú chúng ta từng gặp, ngươi phải coi chừng.
- Ừm!
Một mực đi tới, hai người bảy lần quặt tám lần rẽ, mặt đất phía trước, giây lát ở giữa trở nên trống trải.
Đây là một quảng trường đỏ bừng, trong sân rộng đều là một mảnh hỏa hồng, mà giờ khắc này, đứng ở dọc theo quảng trường, hai người giống như một con giun dế, nhỏ bé không thể nhận ra.
- Cẩn thận một chút!
Phóng nhãn nhìn lại, Mục Vân phát hiện, trung ương quảng trường kia, phía trên một lỗ hổng rộng chừng trăm mét đang bốc lên hỏa diễm, thỉnh thoảng phun ra.
- Xú tiểu tử, đừng nhìn, lần này chúng ta tới chính là chuẩn bị thu thập lương thực cho hai tháng, còn nhìn nữa, ngươi sẽ phải chết đói!
- Được rồi!
Đi theo Mục Đỉnh Thiên, Mục Vân một đường dán vào mỏ lớn sơn động.
- Hỏng bét!
Chỉ là, không bao lâu, nhìn về phía trước, Mục Đỉnh Thiên lại đột nhiên biến sắc.
Đưa mắt nhìn, Mục Vân cũng giật nảy mình.
Phía trước, mười mấy con linh thú toàn thân thiêu đốt lên hỏa diễm tử sắc quái dị đang không ngừng đi qua đi lại, những còn linh thú này, tứ chi kiện toàn, có con dài hơn một mét, mà toàn bộ thân thể càng cao hơn ba mét, giống như sói, nhưng toàn thân trên dưới thiêu đốt lên ngọn lửa màu tím, cực kỳ kinh khủng.
- Ta đặt tên cho đồ chơi này là Tử Viêm Lang, gia hỏa này rất khủng bố lợi hại, trước kia ta kém chút đã chết dưới móng vuốt của cái đồ chơi này.
Nghe thấy lời này, Mục Vân ngẩn ngơ.
Mục Đỉnh Thiên chính là cường giả thông thần cảnh, vậy mà ngay cả hắn cũng kém chút chết dưới móng vuốt của Tử Viêm Lang, vậy Tử Viêm Lang này phải lợi hại cỡ nào.
- Cẩn thận một chút, chỉ cần chúng ta không kinh nhiễu đến bọn hắn, bọn hắn sẽ không động thủ đối với chúng ta.
- Ừm!
Nghe thấy Mục Đỉnh Thiên nói vậy, Mục Vân cũng không dám khinh thường, theo sát sau lưng Mục Đỉnh Thiên.
Trọn vẹn qua nửa canh giờ, đoạn đường này phủ phục, Mục Vân phát hiện không dưới mười mấy loại hỏa thú hình thái khác nhau.
Những hỏa thú này, phần lớn thân thể mang theo hỏa diễm tử sắc, hơi tới gần sẽ cảm giác được nhiệt độ cao khủng bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận