Vô Thượng Thần Đế

Chương 296: Ba Năm

Tím đến làm cho người đáy lòng cảm thấy lạnh lẽo và khủng bố.
Chỉ là, con Thần Long này lại từ tảng đá khắc thành, cũng không có sinh mệnh.
Nhưng khi Mục Vân vừa rơi xuống, phía trước Thần Long đó đã vang lên một âm thanh vù vù. Ngay sau đó, hỏa quang chợt hiện, từng hỏa diễm, dần dần dâng lên.
Oanh...
Ngọn lửa nhấp nháy, một con Hỏa Long trong khoảnh khắc bay vút lên, ngọn lửa màu tím lập tức bay nhảy ra.
Sau một khắc, tử sắc hỏa diễm thiêu đốt, nhiệt độ toàn bộ đáy động không ngừng dâng lên, từng tia lửa dần dần bốc lên.
Mà hai mắt tử sắc Hỏa Long vào thời khắc, ầm vang mở ra.
- Ha ha... Nhân loại, lại có thể có nhân loại dám can đảm đến nơi đây, chỉ là, thực lực của ngươi thật là quá thấp!
Nhìn Mục Vân, âm thanh của tử sắc Hỏa Long tràn ngập khinh thường, giống như hạo nguyệt nhìn ánh sáng đom đóm.
- Xem thường ta thật sao?
Nhìn tử sắc Hỏa Long, trong lòng Mục Vân đã triệt để xác định, gia hỏa này chính là thiên hỏa - Tử Liên Yêu Hỏa.
Chỉ là, vì sao Tử Liên Yêu Hỏa lại bị phong ấn ở nơi này, Mục Vân cũng không biết.
Nhưng Tử Liên Yêu Hỏa này lại là cường đại đến cực hạn, nếu hắn có thể thu phục, hoàn toàn có thể đề thăng mười thậm chí mấy chục lần trình độ luyện khí cùng với luyện đan của mình.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, hình như là muốn thu phục ta, chẳng lẽ, ngươi cho rằng có thể ở trước mặt ta, mà có được bất kỳ may mắn nào sao?
- Đương nhiên, nếu không thì ta đi tới nơi này làm gì?
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Tử Liên Yêu Hỏa, có thể thu phục một loại thiên hỏa, cho dù là cường giả của ba ngàn tiểu thế giới thì cũng khó có thể làm được, suy nghĩ một chút cũng để người ta kích động đu!
- Ngươi ngược lại là biết nằm mộng!
Trong ánh mắt Tử Long mang theo vẻ khinh thường, nhìn Mục Vân, thuận miệng há ra, một tử sắc hỏa diễm bắn thẳng về phía Mục Vân.
Ông...
Chỉ là, ngọn lửa màu tím kia vừa bay đến trước người Mục Vân, Tru Tiên Đồ lơ lửng lên đỉnh đầu hắn đã lập tức tản ra một đạo kim mang, lực lượng của ngọn lửa kia lập tức bị tiêu diệt.
- Cái này là...
Nhìn Tru Tiên Đồ kia, hai mắt Tử Long nhắm lại, thần sắc cũng trở nên trở nên nghiêm nghị.
Hắn tự nhận là, trong thế giới này, còn chưa có ai thể được xưng là đối thủ của hắn, thế nhưng Tru Tiên Đồ kia vừa bạo phát lực lượng, quả thực có thể xưng là khủng bố.
- Đây chính là thứ ta ỷ vào!
Hài lòng nhẹ gật đầu, Mục Vân nhìn Tử Long, cười nói:
- Như thế nào, có hứng thú đầu nhập vào dưới trướng của ta, hiệu lực ta hay không, bản tôn sẽ làm một thế này của cho ngươi sẽ không hối hận.
- Thôi đi, ngươi chính là một mao đầu tiểu tử cảnh giới Linh Huyệt cảnh, còn bản tôn, ngay cả ngươi cũng xứng để ta khuất phục sao?
- Không xứng thật sao?
Mục Vân cười lạnh nói:
- Tru Tiên Đồ, thu hắn!
Mục Vân tiêu sái hô, chỉ là, trả lời hắn cũng chỉ có Tru Tiên Đồ nhẹ nhàng trôi nổi lên đỉnh đầu.
- Ha ha... Tiểu tử, cái này là một món thần vật, nhưng mà ngươi tuyệt không hoàn toàn nắm giữ, còn muốn thu phục ta? Nằm mơ đi!
- Đáng ghét!
Nhìn Tru Tiên Đồ nhẹ nhàng trôi nổi trên đỉnh đầu, Mục Vân bất đắc dĩ.
Gia hỏa này, căn bản không chịu hắn khống chế, cũng là chuyện không có cách nào khác.
- Tiểu tử, ngươi to gan như vậy, chính là dựa vào món bảo vật này, hôm nay làm việc cho ta, nói không chừng, bản tọa có thể bằng vào đồ này, xông phá phong ấn vô tận nơi này, từ nay tự do tự tại, vô câu vô thúc.
- Cẩu thí!
Mục Vân khinh thường nói:
- Ngươi bị phong ấn ở nơi này có thể phát huy ra mấy tầng thực lực? Nếu ngươi có thể phá vỡ phong ấn này thì cả cái Thiên Vận đại lục cũng không cách nào vây khốn ngươi, thậm chí đã sớm hóa thành một biển lửa.
- Biết đến quả là nhiều, đáng tiếc, ngươi phải chết.
Tử Long miệng nói tiếng người, há miệng phun ra một đạo tử sắc thiểm điện.
Phanh...
Một tiếng phanh vang lên, tử sắc thiểm điện xông ra, thẳng về phía Mục Vân, mà lần này, Tru Tiên Đồ tuyệt không ngăn cản.
Lắc mình một cái, không kịp nghĩ nhiều, Mục Vân tránh thoát tử sắc thiểm điện kia.
Oanh...
Lúc đầu mặt đất bằng phẳng, trong một khắc này bị cắt ra một lỗ hổng lớn, tư tư lạp lạp thiểm điện từ trong đó lóe sáng.
- Đáng chết!
Mặc dù Tử Liên Yêu Hỏa này chỉ có một chút xíu lực lượng, thế nhưng bộc phát ra cuồng bạo lại là khó có thể tưởng tượng.
Mục Vân lách mình một cái, đi đến trước người Tử Long, trực tiếp đánh ra một tia chớp.
Chỉ là, ngay khi lôi đình kia chạm vào Tử Long đã dung nhập vào cơ thể Tử Long, triệt để tiêu tán.
- Lợi hại như vậy?
Nhìn Tử Long, Mục Vân vội vàng lui lại.
Tử Long và hắn căn bản chính là hai tầng thứ, nói trắng ra, quả thực gióng như tiểu nhân và đại nhân, không thể so sánh.
- Bây giờ muốn chạy sao? Muộn rồi!
Nhìn thấy Mục Vân triệt thoái về phía sau, Tử Long âm hiểm cười nói:
- Bảo bối của ngươi, ta thu!
Vừa dứt lời, Tử Long trực tiếp đánh ra một trảo, lốp bốp hỏa diễm đến gần Mục Vân mười trượng, làm cho Mục Vân gần như không thể thở đườc.
Ông...
Nhưng trong nháy mắt này, Tru Tiên Đồ trên đỉnh đầu Mục Vân đột nhiên mở ra.
Một đạo kim mang từ trên cao bốc lên, từ từ rơi xuống.
Kim mang khuếch tán ra, chiếu xạ trên thân thể Tử Long, lập tức, một âm thanh kêu thảm không ngừng vang lên.
- A! Là ngươi, không ngờ lại là ngươi, sao ngươi lại ở nơi này, sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này!
Nhìn kim quang xán lạn kia, Tử Long giống như nhìn thấy chuyện rất khó tin xảy ra, lập tức kinh hô.
Chỉ là sau một khắc, thân thể Tử Long triệt để cứng ngắc.
- Ta hận, ta hận, chỉ thiếu chút nữa là ta đã có thể trốn khỏi nơi đây, không ngoài mười năm, ta sẽ có thể trốn khỏi!
Tử Long phát ra tiếng gầm rú tức giận, nhưng ở dưới kim quang kia, hắn lại không thể nhúc nhích chút nào.
Dần dần, ý thức của hắn tán loạn, chỉ để lại một con Tử Long mờ ảo.
Mục Vân hiểu rõ lúc này hắn nên làm như thế nào.
Chỉ là, hiểu rõ là một chuyện, làm được hay không lại là một chuyện khác.
Lúc này, Tử Liên Yêu Hỏa đã triệt để mất đi ý thức, là hắn giành cho mình thời cơ tốt nhất, bỏ lỡ thời cơ này, mọi việc đều sẽ uổng phí.
Nhưng Tử Liên Yêu Hỏa cường đại, đồng thời cũng căn bản không phải hắn có thể chiêu an trong một sớm một chiều.
Khoanh chân ngồi xuống, toàn bộ thân thể Mục Vân bắt đầu dần dần ổn định lại.
Tru Tiên Đồ đã trợ giúp hắn triệt để vững chắc Tử Liên Yêu Hỏa, kế tiếp phải xem bản thân hắn.
Ông...
Không bao lâu sau, một âm thanh vù vù vang lên, từng sợi tử sắc hỏa diễm nhỏ xíu dưới chân Tử Long, từng giờ từng phút, tiến vào trong thân thể Mục Vân.
Chỉ là, so với tử diễm của cả thạch điêu Tử Long, từng sợi tử diễm tiến vào trong thân thể Mục Vân thực sự là quá nhỏ yếu, quả thật giống như chín con trâu mất một sợi lông.
Thế nhưng Mục Vân cũng hiểu, muốn biến Tử Liên Yêu Hỏa thành của mình sử dụng, quá trình khô khan này nhất định phải cực kì tỉ mỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận