Vô Thượng Thần Đế

Chương 2963: Hỏi thăm kỹ càng

- Giết đi, giết đi, giết càng kịch liệt càng tốt.
Mục Vân ha hả cười nói:
- Vạn Tượng tháp này, biến hóa vạn tượng ảo cảnh, quả nhiên không hổ là Vương Cấp thần khí, chỉ tiếc, ta chỉ có thể diễn hóa ra một trong hàng vạn, bất quá làm thịt hai người các ngươi, cực kỳ thoải mái.
Mục Vân dứt lời, rút lui rời đi, xoay người đi về phía con đường tới.
Rơi xuống chân một ngọn núi, Mục Vân ngừng lại, sau khi xem xét bốn phía, biến mất không thấy.
Kiếm Thần Tông, đáy táng kiếm mộ.
- Trác lão.
- Thái tử điện hạ.
Thấy Mục Vân đến, Trác Viễn Hàng quỳ lạy.
- Nói bao nhiêu lần rồi, không cần gọi ta là Thái tử điện hạ, gọi ta là Mục Vân, cũng không cần quỳ xuống.
- Không thể, quy củ Mục tộc, không thể thay đổi.
- Được rồi.
Mục Vân nâng Trác Viễn Hàng dậy, nói:
- Ba năm gần đây thế nào? Trác Kiếm Nhất, có khó xử ngươi?
- Làm sao hắn nỡ làm khó ta? Ta ở dưới táng kiếm mộ này, từng thanh thần kiếm bởi vì ta mà xuất hiện, hắn không nỡ giết ta.
- Ừm.
Mục Vân ngồi xuống, hai người khoanh chân đối diện nhau.
- Trác lão...
- Thái tử điện hạ xưng hô ta tên đầy đủ là được! Trác lão... Tuyệt đối không gánh nổi.
- Được rồi.
Mục Vân hiểu được, vô luận Trác Viễn Hàng hay Nhậm Thiếu Long, hai người đều rất cố chấp.
- Trác Viễn Hàng, ta hỏi ngươi.
Mục Vân lại nói:
- Bên trong Kiếm Thần tông, ngươi có thể cam đoan người tuyệt đối sẽ không thay lòng đổi ý đối với ngươi?
- Thái tử điện hạ sao lại nói ra lời này?
- Tam trưởng lão Vũ Thần, một trong chín trưởng lão trong cửu đại trưởng lão, tôn tử của hắn là Vũ Thiên Cơ, đi khắp nơi điều tra chuyện của ngươi.
- Còn nữa, ta tiến vào bên trong Đan Linh phong, phá vỡ truyền thừa ký ức của trăm vị đan sư, đụng phải thần hồn của Hề Thần Uyên.
- Hề huynh.
Trác Viễn Hàng cười ha ha nói:
- Thì ra hắn chưa chết.
- Cũng không sai biệt lắm, bất quá ta bảo trụ thần hồn của hắn, cho nên, hắn có thể trọng tố thần thể mà nói, có khả năng sống sót.
- Điện hạ, Vũ Thần này, là người tuyệt đối đáng tin, ngươi chỉ cần dẫn hắn đến gặp ta.
- Ồ? Chắc chắn như vậy?
Mục Vân nghi hoặc nói.
Trác Viễn Hàng lại cười hắc hắc nói:
- Điện hạ, ngài từ đầu đến giờ, làm sao khống chế người khác? Có phải dựa vào sinh tử ám ấn hay không?
- Sinh tử ám ấn, ngươi làm sao biết được?
- Ha ha...
Trác Viễn Hàng cười ha ha nói:
- Điện hạ, ngài vẫn xem thường tộc trưởng, tộc trưởng đại nhân, trời sin tính không bỏ sót kế sách, đoán được ngươi ba thế làm người, khẳng định chuẩn bị tốt cho ngươi.
- Sinh tử ám ấn kia, chính là tộc trưởng từng truyền cho ngài, ta nghĩ ngài khẳng định là trong lúc vô tình học được ấn ký này ở thế thứ hai hoặc thể thứ ba chứ nhỉ...
- Thật đúng là...
- Vậy thì đúng rồi!
Trác Viễn Hàng gật đầu nói:
- Điện hạ ngài có sinh tử ám ấn, ta đương nhiên cũng có biện pháp khống chế người khác thuộc về ta, Vũ Thần khẳng định biết ta còn chưa chết, nếu không, hắn không có khả năng sống sót, cho nên mới để cho tôn nhi của mình tìm chứng cớ.
Trong lòng Mục Vân giờ phút này đã rõ ràng.
Sinh tử ám ấn, là kiếp trước mình lấy được, thần hồn cùng thần hồn ấn ký, khống chế người khác, không thương tổn đối với mình, đúng là rất tốt.
Không ngờ, chuyện này còn có liên quan đến phụ thân.
Đã như vậy, vậy... Còn đại tác mệnh thuật thì sao?
Trong lòng Mục Vân suy tư.
- Ngươi có ý là, Vũ Thần, bị ngươi khống chế?
- Ừm, cho nên người này tuyệt đối đáng tin, điện hạ có thể dẫn hắn đến gặp ta.
Trác Viễn Hàng gật gật đầu, nói:
- Về phần Hề Thần Uyên, điện hạ trước tiên có thể trợ giúp hắn trọng tạo thần thể, để cho hắn vì chúng ta dùng.
- Nhưng thân phận ngài, tuyệt đối không thể để cho hắn biết, người này, ta không đành lòng lấy bí thuật khống chế, dù sao hắn cũng là bằng hữu của ta, nhưng thân phận ngài quan trọng hơn, cho nên hy vọng điện hạ giữ bí mật.
- Tốt.
- Đa tạ điện hạ.
Trác Viễn Hàng lại nói:
- Điện hạ, ngài bây giờ đã đến Thiên Thần... Hậu kỳ cảnh?
- Ừm.
- Điện hạ tu hành, quả nhiên rất nhanh, tốc độ bực này, quả thực còn kinh khủng hơn so với đệ nhất kiếp của ngài.
- Lão già như ngươi cũng biết vỗ mông ngựa.
Mục Vân cười mắng.
Suy tư một lát, Mục Vân đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
- Lão Trác, ngươi lưu lạc đến Nam Trác Vực này, đã bao lâu rồi?
- Ba vạn năm.
- Ba vạn năm?
Mục Vân cả kinh.
Tính như vậy, thời gian hắn ở Đại Thế Giới và Tiểu Thế Giới, bất quá chỉ là hơn một vạn năm mà thôi, đối với Thần giới mà nói, cũng bất quá hơn trăm năm.
Xem ra, lúc trước mình chết trận, phụ thân vì để cho mình sống lại, ước chừng đã chuẩn bị ba vạn năm.
Hắn đời thứ hai ngàn năm thời gian, thành tựu Tiên Vương.
Mà kiếp này, thời gian nhanh hơn, bất quá chỉ là mấy trăm năm, hơn nữa trong lúc theo Tru Tiên Đồ lưu động vạn năm trong không gian loạn lưu, bất quá chỉ là hơn một vạn một ngàn năm, đối với thời gian thần giới mà nói, chỉ là trăm năm mà thôi.
Nhưng hắn lại biến mất ở Thần giới ba vạn năm.
Nói cách khác, sau khi đời thứ nhất của hắn chết, phụ thân chuẩn bị ước chừng ba vạn năm.
- Đúng rồi, lão Trác, ngươi thân là đội trưởng tiểu đội thứ tám của đại đội thứ chín, tu vi năm đó ra sao?
- Không dám lừa gạt điện hạ, năm đó, thuộc hạ chính là thực lực Thần Chủ đỉnh phong.
- Cái gì?
Nghe được lời này, tròng mắt Mục Vân thiếu chút nữa trừng ra.
Thần Chủ đỉnh phong.
Mục Vân hiện tại cũng không phải ngu ngốc không biết gì về Thần giới.
Cửu Nguyên Thần Quân.
Tam hồn Thần Vương.
Thất phách Thần Hoàng.
Ngũ trọng Thần Chủ.
Trác Viễn Hàng năm đó chính là Thần Chủ ngũ trọng? Nhậm Thiếu Long cũng vậy sao?
Đây chỉ là thực lực của chín tiểu đội trưởng của chín đại đội Huyền Thiên Sĩ.
Thực lực của cửu đại đội trưởng kia, nên khủng bố cỡ nào?
Chỉ sợ là đến Tổ Thần cảnh giới chứ?
- Điện hạ không cần kinh hãi.
Trong lòng Trác Viễn Hàng bốc lên một cỗ hào khí, nói:
- Huyền thiên sĩ điện hạ chưởng quản, kỳ thật sinh tức đều có liên quan đến điện hạ. Ngài không có ở đây, tất cả tu vi Huyền Thiên Sĩ chúng ta đều tổn hại rất lớn. Ngài ở đây, chúng ta là không ai có thể ngăn cản.
- Huyền Thiên vạn sĩ, tu vi thấp nhất cũng là Thần Chủ cảnh. Tám mươi mốt vị tiểu đội trưởng, ra khỏi bí giới Cổ tộc, đó chính là tồn tại có thể vẫn đỉnh Thần Châu đại địa.
- Chín vị đại đội trưởng, ngày xưa đều vô địch Tổ Thần cảnh giới, bất quá so với điện hạ ngài, Huyền Thiên vạn sĩ chúng ta, đều so ra kém một mình ngài.
- Ta đã từng... Lợi hại như vậy?
Trong lòng Mục Vân có chút rung động.
Một cỗ Huyền Thiên Sĩ này, quả... Thật lợi hại.
- Đó là tự nhiên!
Trác Viễn Hàng chắp tay nói:
- Điện hạ yên tâm, lần này ngài trở về, chỉ cần thực lực ngài tăng cường, chúng ta tất nhiên có thể trở lại đỉnh phong, tuy rằng lúc trước giao chiến với cửu đại cổ tộc, Huyền Thiên Sĩ tử thương thảm trọng, hiện giờ lưu tán các nơi thần giới, nhưng chỉ cần điện hạ ngài vung tay hô lên, những thuộc hạ kia, tuyệt đối sẽ lập tức xuất hiện, nương tựa đến nơi này của ngài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận