Vô Thượng Thần Đế

Chương 2973: Hắn gọi Mục Vân (2)

Thẩm Khánh Nguyên lắc đầu cười nói:
- Phụ thân có điều không biết, người này thiên phú nhất đẳng, hiện tại chính là Thiên Thần hậu kỳ, nhưng chỗ cường hoành của hắn, không phải ở cảnh giới, mà là... Thần đan thuật.
- Thần đan thuật?
- Đúng vậy.
Thẩm Khánh Nguyên lần nữa nói:
- Người này khi thăng cấp tứ tinh thần đan sư, tiến vào trong Đan Linh phong của Kiếm Thần Tông chúng ta, kết quả nhất cử dẫn động trí nhớ của trăm vị tiền bối đan sư đại năng của Đan Linh Phong chúng ta, tập hợp tất cả truyền thừa trong một thân.
- Ngay cả tông chủ chúng ta, đều tự mình ra mặt, phong hắn làm vị thần đan sư thứ tám của đan viện, vị đồng trưởng lão, thực lực phi thường.
- Cái này...
Nghe được những lời này, Thẩm Ngọc Long hoàn toàn giật mình.
Đệ bát vị Thần đan sư Đan viện, hơn nữa còn là Tông chủ Kiếm Thần tông thân phong.
Quan trọng nhất là, người này dung hợp ký ức hơn trăm vị ngũ tinh, lục tinh thần đan sư, vậy tương lai, nhất định là một vị lục tinh thần đan sư không thể nghi ngờ.
Lục Tinh Thần Đan Sư, cho dù cao thủ Thần Vương cảnh, cũng phải cung kính chờ đợi.
- Khánh Nguyên, người này là ai? Ngươi có thể giao hảo hay không?
- Người này tên Mục Vân, về phần kết giao với hắn. Khó.
Thẩm Khánh Nguyên lắc đầu nói:
- Người này không liên quan đến nội đấu tông môn, làm việc từ trước đến nay đến xem tâm tình, bên cạnh hắn cũng không tụ tập phong hào đệ tử.
- Tộc trưởng, tộc trưởng, đại sự không tốt.
Đang lúc này, một tiếng bẩm báo vội vội vàng vàng vang lên.
- Chuyện gì ầm ĩ, không biết thiếu tộc trưởng các ngươi đã trở lại sao?
- Tộc trưởng, đại sự, Tam thiếu gia bị người giết ở cửa thành, Tứ gia đi lý luận, cũng bị giết, hiện tại Nhị gia dẫn người, đang đi báo thù.
- Cái gì?
Nghe được lời này, Thẩm Ngọc Long nhất thời tức giận không thể kìm.
Giết người thì thôi, cư nhiên còn giết con trai cùng đệ đệ của hắn.
Điều này chỉ đơn giản là không thể chịu đựng được.
- Phụ thân, đừng xúc động.
Thẩm Khánh Nguyên dù sao cũng đã ở trong Kiếm Thần tông, biết loại thời điểm này, hành động theo cảm tính, Thẩm gia có khả năng sẽ chịu tai hoạ ngập đầu
Thẩm Khánh Nguyên nhìn người tới, nói:
- Người nọ là ai? Cảnh giới nào?
- Chỉ là Thiên Thần hậu kỳ...
- Cái gì?
Thẩm Ngọc Long hoàn toàn tức giận.
Chỉ là một Thiên Thần hậu kỳ, lại dám giết người trắng trợn trên địa bàn Thẩm gia bọn họ.
Nếu như bị Dung gia cùng Hạ gia biết, chẳng phải bị người cười rụng răng nanh sao?
- Chỉ là một Thiên Thần hậu kỳ, đại náo trong thành Bình Lương của ta, Khánh Nguyên ngươi ở trong phủ chờ, phụ thân sẽ đi làm thịt tên này, xem hắn càn rỡ như thế nào.
- Phụ nhân người đừng nóng vội.
Thẩm Khánh Nguyên vội vàng nói:
- Đây chỉ là Thiên Thần hậu kỳ, cư nhiên giết Tứ thúc, tuyệt đối có vấn đề.
- Đúng vậy, lão gia, thiếu gia, tên này, đến từ Kiếm Thần tông, hơn nữa thi triển Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết, một kiếm vẽ ra, liền giết Tứ gia.
- Kiếm Thần tông?
Thẩm Khánh Nguyên nhất thời ngẩn ra.
Đệ tử Kiếm Thần Tông của Thiên Thần hậu kỳ, nhất định là đệ tử phong hào.
Toàn bộ Kiếm Thần Tông, đệ tử phong hào bất quá chỉ có hơn trăm người, hắn không có không biết.
Người này, sẽ là ai?
- Người tên Mục Vân này, luôn miệng nói, muốn giết sạch người Thẩm gia chúng ta...
- Mục Vân.
- Mục Vân.
Cơ hồ đồng thời, Thẩm Khánh Nguyên cùng Thẩm Ngọc Long hai người, kinh hô thành tiếng.
- Khánh Nguyên, người này, không phải chính là lời ngươi nói. Mục Vân Mục đại sư kia đúng không?
Thẩm Ngọc Long giờ phút này trong lòng trầm xuống.
- Hiện tại xem ra, rất có khả năng là hắn, cảnh giới Thiên Thần hậu kỳ này, nhưng thực lực quả thật cường hoành, Thiên Thần đỉnh phong cũng không phải đối thủ.
- Nhưng vì sao hắn lại tìm đến Thẩm gia chúng ta? Cha, ngươi đã bao giờ xúc phạm hắn?
- Không có, ta căn bản không biết người nào gọi là Mục Vân, vẫn là lần đầu tiên nghe ngươi nói...
- Vậy vì sao hắn lại tìm đến Thẩm gia chúng ta?
Thẩm Khánh Nguyên giờ phút này như hòa thượng sờ không ra tóc, Mục Vân khẳng định không phải vô duyên vô cớ tìm đến Thẩm gia bọn họ.
Trong lúc này, nhất định có ân oán gì đó.
- Phụ thân!
Thẩm Khánh Nguyên lập tức nói:
- Mặc kệ như thế nào, nhất định không thể đắc tội Mục Vân, nhất định phải thỏa mãn tất cả yêu cầu của hắn, nếu không, Thẩm gia chúng ta, hôm nay không bị diệt, ngày khác, cũng nhất định sẽ bị Mục Vân tàn sát hầu như không còn.
Nghe được lời này, Thẩm Ngọc Long hiểu được, đây là một lần kiếp nạn của Thẩm gia.
Vượt qua, Thẩm gia yên tâm vô ưu, không vượt được, Thẩm gia, có thể sẽ nổi danh trong thành Bình Lương.
Bình Dung thành Dung gia.
Bình Tương thành Hạ gia.
Đây đều đối thủ một mất một còn của Thẩm gia, nếu hiện tại, một cái không cẩn thận, Thẩm gia bị thất bại, Dung gia cùng Hạ gia kia, nhất định cuốn tới… Thẩm gia sẽ không xong.
- Khánh Nguyên, ngươi nói như thế nào là tốt?
Nghe được lời này, Thẩm Khánh Nguyên nhíu mày.
- Ta theo phụ thân cùng đi, hiện tại lập tức đi, miễn cho nhị thúc làm ra chuyện gì hồ đồ, Mục Vân kia, xuống tay giết người, không chút lưu tình.
- Nhị thúc ngươi chính là cảnh giới Thiên Thần đỉnh phong, hắn chỉ sợ muốn giết, cũng giết không chết.
- Cha, ngươi quá coi thường hắn, người này nếu dám làm, vậy khẳng định, trong lòng có nắm chắc!
Thẩm Khánh Nguyên sắc mặt trịnh trọng nói:
- Nếu chúng ta không đề phòng, chỉ sợ gia môn... Không còn.
Thẩm Ngọc Long giờ phút này lập tức khởi hành.
- Ngươi mau đi, nói cho Thẩm nhị gia, bảo hắn chớ hành động thiếu suy nghĩ, nếu không, gia môn sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
- Vâng vâng vâng, thuộc hạ hiểu được.
Thẩm Ngọc Long giờ phút này làm sao còn dám dừng lại, lập tức hướng tửu lâu chạy tới.
Thẩm Nguyên Khánh càng không dám trì hoãn.
Không cẩn thận, đắc tội Mục Vân, ngày sau hắn ở trong Kiếm Thần tông, cũng bước đi khó khăn.
Giờ khắc này, trong tửu lâu.
Mục Vân mang theo Diệp Thu và Linh Nguyệt Huyền, ba người yên lặng ăn cơm.
Mục Vân mở miệng nói:
- Thu nhi, ngươi nói lúc trước là ai, hại hai vợ chồng các ngươi? Là người nào trong Tứ gia Thẩm gia?
- Cũng không phải nhân vật của Tứ gia Thẩm gia, mà là Nhị công tử Thẩm gia, Thẩm Trường Minh, người này ngấp nghe nhan sắc của Nguyệt Huyền, muốn cưỡng hôn, vợ chồng ta hai người chạy trốn, một đường bị đuổi giết, cuối cùng bái vào trong Kiếm Thần tông, mới sống sót.
Nghe được lời này, Mục Vân thản nhiên gật đầu.
Đã như vậy, Thẩm gia Thẩm Trường Minh kia, tất phải chết.
Nếu như Thẩm gia không thông suốt, vậy hắn không ngại, chém giết toàn bộ những người này.
Mục Vân làm việc, từ trước đến nay luôn như thế.
Bao che khuyết điểm.
Đồ nhi của hắn, thê tử của hắn, huynh đệ của hắn, hắn có thể khi dễ, có thể đánh mắng, thế nhưng, những người khác, không được.
Thiên ương lão tử cũng không được.
Lần này, tính toán trở lại thập bát châu quận, bố trí một phen, đi ngang qua nơi này, sẽ phải giải quyết chuyện này.
Tiếng đạp vó ngựa vang lên, bên ngoài tửu lâu, giờ phút này lại xuất hiện một đội nhân mã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận