Vô Thượng Thần Đế

Chương 2989: Huyền Minh điện đến (2)

Giờ khắc này, không chỉ có chín đại thủ tọa trưởng lão trong Kiếm Thần tông xuất hiện, thậm chí bảy vị đại sư đan viện cũng xuất hiện, Trác Kiếm Nhất, một thân hắc bào, áo choàng theo gió lay động, đứng ở ngoài cửa núi, lẳng lặng chờ đợi.
- Mục Vân.
Thấy Mục Vân xuất hiện, Hề Tinh Nhi cùng Hề Mộng hai nàng nhất thời vẫy tay.
- Trận thế lớn như vậy!
Mục Vân cũng có chút ngoài dự liệu.
- Đó là đương nhiên.
Hề Mộng gật đầu nói:
- Huyền Minh điện chính là thế lực bá chủ tương đương với Kiếm Thần tông ta. Lần này Điện chủ Huyền Minh điện Huyền Sách, tự mình đến, tông chủ tự nhiên tự mình nghênh đón, cho đủ mặt mũi.
- Khó trách...
Mục Vân gật đầu.
Vù vù...
Mà giờ phút này, từng tiếng vù vù phá không vang lên, trên bầu trời, cuồng phong nổi lên, phương xa, từng chấm đen, tại giờ phút này trực tiếp xuất hiện.
Chấm đen kia từ xa đến gần, dần dần biến thành một đạo hắc mang che khuất bầu trời, những hắc mang kia, từ một đạo, biến thành hơn mười đạo, cuối cùng, phô thiên cái địa mà xuống.
Đó là tứ giai thần thú - Hắc Dực Chuẩn Ưng.
Hắc Dực Chuẩn Ưng, hai cánh trải ra, ước chừng mấy trăm thước, hơn nữa lưng cực kỳ rộng rãi, có thể dung nạp mấy trăm người không chật chội.
Quan trọng nhất là, tốc độ phi hành của Chuẩn Ưng này cực nhanh, lông vũ rộng lớn, có thể che khuất gió liệt, thập phần vững vàng.
Giờ khắc này, hơn trăm con Hắc Dực Chuẩn Ưng bay lượn rơi xuống, lúc đến trước sơn môn Kiếm Thần Tông, từ từ hạ xuống.
- Ha ha. Ha ha...
Một tiếng cười vào lúc này ha ha vang lên.
Một con Hắc Dực Chuẩn Ưng cầm đầu, hai cánh mở ra chừng ngàn thước, giờ phút này có từng đạo thân ảnh hạ xuống.
Cầm đầu một người, một thân trường bào màu tím, dáng người thoáng có chút gầy gò, một đôi mắt, lấp lánh hữu thần, giống như cô lang trong đêm tối.
- Trác tông chủ, đã lâu không gặp.
Không thể nghi ngờ, người này hẳn là Huyền Minh điện chủ - Huyền Sách!
- Ha ha, Huyền điện chủ từ xa mà đến, vất vả rồi, vất vả rồi.
Trên gương mặt cương thi của Trác Kiếm Nhất lúc này khó có được nặn ra nụ cười, cười ha hả chắp tay nói.
Mà lần này, trên người Hắc Dực Chuẩn Ưng, từng đạo thân ảnh hạ xuống, nhìn kỹ, ước chừng có hơn hai ngàn người.
Mục Vân hơi kinh ngạc nói:
- Đệ tử Thiên thần cảnh của Huyền Minh điện, đại khái cũng không khác gì Kiếm Thần tông ta, hơn trăm người mà thôi, tham gia hội võ mà thôi, đây là chuyển bao nhiêu trưởng lão hộ pháp của Huyền Minh điện đều tới đây.
Hề Mộng che miệng cười nói:
- Ngươi không biết chuyện? Tứ đại tông môn, trong âm thầm đều có ma sát, tứ tông hội võ, mặc dù là tứ đại tông môn định ra, nhưng khó bảo đảm giữa hai bên không có tâm tư khác.
- Đệ tử Thiên Thần cảnh giới, là hy vọng tương lai của tông môn, ngươi nói, Huyền Minh điện có thể không cẩn thận sao?
- Năm đó, có một lần tứ tông hội võ tổ chức ở Thông Thiên cốc, Kiếm Thần tông chúng ta, đi ước chừng năm ngàn người.
- Vậy cũng chỉ là vì làm bộ!
Mục Vân cười nhạo một tiếng.
Hề Mộng gật đầu nói:
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại, lần này Huyền Minh điện thoạt nhìn mang theo ít người, nhưng nếu ngươi lưu tâm bên ngoài, tiếp giáp với một ít thành trì của Kiếm Thần tông chúng ta, hiện tại, tuyệt đối là có rất nhiều võ giả tràn vào.
- Ồ?
- Những võ giả kia, bề ngoài nói là cái gì muốn xem náo nhiệt, trên thực tế, cũng là người ba đại tông môn còn lại an bài, phòng ngừa bất trắc.
Nghe được lời này, Mục Vân xem như hiểu.
Tứ đại tông môn, tứ tông hội võ, là thời điểm biểu hiện thực lực tông môn.
Mà giữa hai bên, tứ đại tông môn, mặt ngoài cười hì hì, sau lưng âm mưu giết chóc.
Giữa hai bên, đều là lão hồ ly, đề phòng đối thủ làm cái gì.
- Xem ra bốn tông này biết võ, còn muốn thấy máu.
- Đó là tự nhiên!
Hề Tinh Nhi cười nói:
- Mỗi một năm, tông môn nào không được chết hơn mười đệ tử Thiên Thần cảnh!
Mà giờ phút này, Trác Kiếm Nhất dẫn Huyền Sách, đã đi về phía Bên trong Kiếm Thần Tông.
Cũng may căn cơ Kiếm Thần tông ở Kiếm Thần sơn mạch, mở ra ngọn núi rất nhiều nơi ở, lần này lại có thế lực thành trì như Bình Lương thành hỗ trợ xử lý, sớm đã chuẩn bị vạn toàn.
Ngọn núi nơi ở được hiện tại, thoạt nhìn cực kỳ xa hoa, nơi tu luyện, tất cả đều có đầy đủ.
Mục Vân giờ phút này đi theo phía sau đội ngũ Kiếm Thần Tông, hoan nghênh, cũng bất quá là đi qua, không có chuyện gì với hắn.
- Trác tông chủ, ta giới thiệu cho ngươi một chút, ba vị này, lần này là đệ tử đứng đầu Huyền Minh điện ta, sẽ cùng đệ tử Kiếm Thần tông các ngươi, hảo hảo khoa tay múa chân.
Huyền Sách vẫy tay, ba gã đệ tử theo sát phía sau hắn, đi tới, hành lễ.
Kỳ thật không cần Huyền Sách nói, Trác Kiếm Nhất cũng nhìn ra.
Ba gã đệ tử kia còn muốn đến gần Huyền Sách hơn so với một ít hộ pháp của Huyền Minh điện, tất nhiên là thân phận bất đồng.
Ánh mắt Trác Kiếm Nhất rơi vào trên người ba người. Ba người này, hai nam một nữ, hai nam tử trẻ tuổi kia, một người bộ dáng có chút tương tự Huyền Sách, còn có một người, sắc mặt lạnh lùng, giống như không thích nhiều lời, về phần nữ tử kia, lại là một thân váy đen, bao bọc vóc người hoàn mỹ lồi lõm, nhưng đầu đội mũ đen, chung quanh có khăn đen che khuất, nhìn không ra chân dung.
- Vị này hẳn là lệnh tử Huyền Giang Nhi chứ? Đã sớm nghe nói uy danh của hiển hách rồi!
- Vị này. Ta nghĩ hẳn là một vị đệ tử quan môn duy nhất của Huyền Sách điện chủ Trần Độc Túy, nghe nói một tay kiếm thuật,huyền diệu khó lường.
- Mà về phần vị này...
- Trác tông chủ nói lời này sai rồi.
Huyền Sách lại cười nhạt nói:
- Vị này, cũng là đệ tử quan môn của ta bây giờ, Ngọc nhi, tiến lên cùng Trác tông chủ hành lễ.
- Vâng, sư tôn.
Nữ tử váy đen kia, đi tới, cung kính hành lễ.
- Vãn bối Tiêu Ngọc Nhi, ra mắt tiền bối.
Thân ảnh nữ tử váy đen phiêu linh, thấm vào ruột gan.
- Có thể làm cho Huyền Sách phá lệ thu ngươi làm đệ tử quan môn, xem ra, nữ nhân này quả nhiên thiên phú ngạo nhân, xem ra lần này, tứ tông hội võ, đệ tử Huyền Minh điện, là muốn đại triển phong thái.
- Chỗ nào chứ.
Huyền Sách cười ha ha nói:
- Ta ngược lại nghe nói, bên trong Kiếm Thần tông, một đệ tử phong hào, dẫn động dị tượng Đan Linh phong Kiếm Thần tông các ngươi, thu truyền thừa của hơn trăm vị đan thuật đại sư về một thân mình, được ngươi phong làm vị đan sư thứ tám của đan viện, đệ tử này là ai, ta ngược lại rất tò mò đây?
- Không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới, ha ha...
Trác Kiếm khoát tay áo, nói:
- Nếu Huyền điện chủ muốn gặp, ta gọi lên đây.
- Mục Vân ở đâu?
Trác Kiếm nhất thời mở miệng nói.
Mục Vân.
Nghe được cái tên này, khóe miệng Huyền Sách khẽ mỉm cười.
Mà nữ tử váy đen kia, thân thể run lên, hai tay bất giác vẻn vẹn chỉ bắt lấy góc áo.
Mục Vân?
Ai gọi ta?
Nghe được tên mình, Mục Vân giờ phút này lại sửng sốt.
Hôm nay hắn chính là tới đánh nước tương, đi qua một hồi, ai sẽ gọi hắn?
- Còn sững sờ làm gì? Tông chủ gọi ngươi, Mục Vân!
Hề Tinh Nhi nhất thời đẩy đẩy nói.
- Gọi ta?
Sắc mặt Mục Vân đầy cổ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận