Vô Thượng Thần Đế

Chương 3031: Xuất phát, Thần Châu đại địa (2)

Dùng thánh bia cùng tinh huyết kết hợp, ngưng tụ thành một cây trường thương, thương này, có thể đâm thủng hết thảy.
Đây là bí kỹ trên khối thánh bia thứ tư. Lần trước, Mục Vân dựa vào một Lăng Thiên Nhất Quyết, trực tiếp giết Tử Loan Sơn, mà lần này, Bạch Tiến này cũng không ngoại lệ.
Thương bắn ra, thoáng chốc, tốc độ cực nhanh, Hắc Viễn giờ phút này vọt tới, muốn cùng Bạch Tiến chống cự thương này.
Nhưng tiếng nổ ầm ầm vang lên, cả người Bạch Tiến căn bản không có bất kỳ năng lực chống cự nào, trực tiếp toàn thân nổ tung ra, hóa thành hư vô.
Khủng bố bạo liệt, đẩy hắn ra, từng ngụm từng ngụm máu tươi phun ra, Hắc Viễn trực tiếp lui về phía sau, phanh một tiếng, nện xuống mặt đất.
Căn bản không cách nào ngăn cản.
Hắc Viễn giờ phút này sắc mặt tái nhợt, cả người gian nan hô hấp.
Hắn trơ mắt nhìn thấy, Bạch Tiến bị Mục Vân trực tiếp nghiền ép thành thịt vụn, biến mất không thấy.
- Rút lui.
Hắc Viễn giờ phút này nhất thời quát.
- Lần này, ngươi còn muốn chạy?
Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên vọt tới phía sau hắn, trường kiếm chống ở sau lưng, cả người Hắc Viễn nhất thời ngốc trệ.
- Hắc Viễn, đây mới là tên ngươi, lần trước để ngươi chạy, lần này cũng không thể.
Mục Vân khẽ cười nói:
- Đứng lên đi, giữ lại ngươi còn có chút tác dụng, hảo hảo nghe lời ta!
Mục Vân dứt lời, sắc mặt Hắc Viễn cứng đờ.
Lần này, thật sự là cùng đường.
Mục Vân giờ khắc này, cũng không sốt ruột.
- Về phần bọn họ... Tất cả đều phải chết!
Bàn tay vung lên, Lưu Tinh Bạo Vũ cùng Dẫn Dương Loạn Không lúc này trực tiếp thi triển, trong phút chốc, còn lại mười mấy tứ nguyên Thần Quân, ngũ nguyên Thần Quân, một đám căn bản không cách nào chống cự.
Bí kỹ thánh bia, uy lực cường đại, nếu đơn giản bị phá vỡ như vậy, đó cũng không phải bí kỹ thánh bia của Mục Tộc.
Hơn nữa, Mục Vân có thể cảm giác được, thực lực của hắn hiện tại hạn chế, bốn môn bí kỹ này cũng không phải hoàn toàn triệt để hiện ra uy lực, ngày sau, có lẽ có thể bộc phát ra uy lực lớn hơn.
Trong nháy mắt, một hồi xâm lấn thoạt nhìn là tai họa diệt môn của Kiếm Thần Tông, bị Mục Vân phất tay giải quyết.
Lần này, trong lòng mọi người đều rõ ràng.
Mục Vân là tồn tại mà bọn họ không cách nào ngăn cản.
Tam Nguyên Thần Quân chém giết Lục Nguyên Thần Quân, điều này làm cho bọn họ không cách nào tin.
Mà Ngũ Nguyên Thần Quân, lần này, dễ dàng chém giết Thất Nguyên Thần Quân như thế.
Đây không phải là một vấn đề tin hay không nữa.
Mục Vân gieo ấn ký vào Hắc Viễn, trực tiếp ném cho Nhậm Thiếu Long trông coi, ánh mắt nhìn Diệp Thu.
Diệp Thu giờ phút này gật đầu.
- Đại điển, tiếp tục tiến hành.
Rõ ràng là một hồi tông môn cường đại xâm lấn, thế nhưng giờ phút này, càng giống như một khúc nhạc đệm vừa mới vang lên.
Giải quyết phiền toái, tất cả mọi người đều thở ra một hơi.
Đại điển kế thừa chậm rãi diễn ra, kéo dài mấy canh giờ, mới chấm dứt.
Mục Vân trở lại bên trong Vân Phong, thở ra một hơi.
Những chuyện này, tương đối rắc rối, hắn không bao giờ thích.
Tiêu Doãn Nhi bưng trà lên.
- Xem ra, trong Thần Châu đại địa, tranh đấu quả nhiên lợi hại, nếu không, Tử Tiêu tông cũng không có khả năng chỉ phái một ít Thần Quân đến, thậm chí Bát Nguyên Thần Quân cùng Cửu Nguyên Thần Quân cũng không có đến!
- Ta nghe sư tôn nói qua, trong Thần Châu đại địa, Linh Nguyên cấp thế lực, Thần Vương vi tôn, không dám xuất động rời khỏi tông môn.
Tiêu Doãn Nhi cười nói:
- Năm đó, trong Thần Châu đại địa, một vị Thần Vương của tông môn Linh Nguyên cấp rời đi, đến trong một vực giới, trắng trợn sát phạt, kết quả trở về, phát hiện tông môn của mình, bị người ta triệt để tiêu diệt!
- Từ đó về sau, các Thần Vương trong Linh Nguyên cấp thế lực, làm sao còn dám rời khỏi tông môn của mình
- Chính là một ít cường giả cửu nguyên Thần Quân, bát nguyên Thần Quân cảnh giới, cũng là trụ cột của tông môn.
- Ừm
Mục Vân gật đầu nói:
- Như thế, phỏng chừng Tử Tiêu tông trong thời gian ngắn, sẽ không đi tới Nam Trác Vực này.
- Nói cho Nhậm Thiếu Long và Trác Viễn Hàng bọn họ biết, một tháng sau, chuẩn bị xuất phát, đi thần châu đại địa!
- Ừm
Tiêu Doãn Nhi rời đi, Mục Vân khoanh chân ngồi xuống.
Lần này, thăng cấp Ngũ Nguyên Thần Quân, chính là nước chảy thành sông.
Mà kế tiếp tăng lên, cũng phải tỉ mỉ tính toán.
Từ Ngũ Nguyên Thần Quân muốn tăng lên tới Lục Nguyên Thần Quân, đây là một đạo khảm.
Vượt qua, tăng lên hàng chục lần.
Không thể có bất kỳ sơ suất nào.
Trong thời gian một tháng kế tiếp, Mục Vân đi khắp nơi ở trong Kiếm Thần Tông, đến trong đan viện, cùng Hề Thần Uyên trao đổi đan thuật.
Thuận tiện dạy Diệp Thu, cẩn thận tu luyện.
Lần này rời đi cũng là một sự tôi luyện với Diệp Thu.
Mình cũng không thể ở bên cạnh hắn, che gió che mưa cho hắn.
Hơn nữa bản thân Diệp Thu có Chí Thánh Quỷ Thể, hiện tại còn chưa có bộc phát ra tiềm lực lớn nhất, điều này cần hắn từng bước tự mình mò mẫm.
Ngày hôm nay, Kiếm Thần tông, trên Vân Phong.
Một con chim ưng khổng lồ, ngoan ngoãn nằm sấp trên mặt đất.
Diệp Thu mặc một bộ kình phục màu đen, nhìn Mục Vân.
- Sư tôn chuyến đi này cứ việc yên tâm, ta nhất định xử lý tốt Kiếm Thần tông.
- Ừm
Mục Vân gật đầu nói:
- Thu nhi, Chí Thánh Quỷ Thể, ẩn chứa quỷ khí quá mãnh liệt, lấy quỷ khí áp chế cũng được, nhưng quan trọng nhất chính là chí dương chi khí điều hòa. Ngươi ngày sau tu hành thần quyết, tận lực lựa chọn tương đối nam tính!
- Ừm
- Công tử, an bài xong rồi
Trác Viễn Hàng và Nhậm Thiếu Long giờ phút này đi tới.
- Tốt
Mục Vân nhìn về phía Diệp Thu, gật đầu cười nói:
- Lần sau gặp mặt, hy vọng ngươi có thể lợi hại hơn sư tôn!
- Lợi hại hơn so với sư tôn, đồ nhi làm không được, nhưng nhất định sẽ không làm sư tôn thất vọng.
- Tốt
Mục Vân gật gật đầu, một bước bước ra, leo lên lưng ưng.
Triệu Nham Minh, Mục Bất Phàm hai người, giờ phút này lần lượt đi theo.
Mà Nhậm Thiếu Long và Trác Viễn Hàng, hai người nhất nhất đứng ở vị trí đầu ưng và đuôi chim ưng.
Bao nhiêu năm qua, hai người bọn họ, cô độc phiêu linh, đối mặt với sự thật tàn khốc thực lực bản thân không ngừng giảm xuống, không cách nào thay đổi.
Đến bây giờ, gặp được Mục Vân, khiến cho bọn họ có thể khôi phục thực lực đỉnh phong của mình ngày xưa.
Đối với họ, Mục Vân là trụ cột.
Bảy đạo thân ảnh, giờ phút này leo lên lưng ưng.
- Xuất phát
Mục Vân ra lệnh một tiếng, chim ưng trực tiếp giương cánh bay cao.
Bên trong Kiếm Thần Tông, Diệp Thu nhìn Mục Vân đi xa, trong lòng âm thầm thề.
Lần này đi tới, đều là Mục Vân trợ giúp hắn, đối với sư tôn, mình làm đồ đệ, cũng chưa bao giờ có bất kỳ hồi báo nào.
- Sư tôn, lần này, đồ nhi nhất định sẽ không trở thành chướng ngại vật của ngài
......
Bay lượn trên bầu trời, tốc độ chim ưng cực nhanh, lông thép tản ra, ngăn cản tất cả gió mạnh.
Giờ khắc này, mấy người ở trên chim ưng, như đi trên mặt đất bằng phẳng, không có một tia khó chịu.
Mấy gian phòng, dựng lên trên lưng ưng, Mục Vân giờ phút này, ngồi trên ghế, nhìn Hắc Viễn trước người.
- Bây giờ, ta hỏi ngươi cái gì, ngươi trả lời cái đó, hiểu không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận