Vô Thượng Thần Đế

Chương 3044: Giả vờ giả vịt

- Ngươi......
- Ta cái gì mà ta?
Tử Trùng Tiêu hừ nói:
- Như thế nào? Con trai ngươi đùa giỡn vợ người ta, người ta có thể nguyện ý sao? Chiếu theo ta xem, đánh một trận xem như nhẹ, giết cũng không quá đáng!
- Ồ? Ý tứ của Tử tông chủ, giết cũng không sao phải không?
Mục Vân giờ phút này cầm đao hạ xuống, phốc xuy một tiếng, máu tươi văng ra, cả người Tư Đồ Lãng nhất thời tràn ra máu tươi.
Máu tươi rầm rầm chảy ra, Tư Đồ Lãng hoàn toàn bị dọa choáng váng.
- Cha, cha, ta không muốn chết, cha, ta không muốn chết!
Tư Đồ Lãng vội vàng khóc lóc kêu to.
Bộ dáng lần này, cùng vừa rồi khác nhau như hai người, làm sao còn có phong phạm cao thủ như vừa rồi.
Những người còn lại giờ phút này cũng nhịn không được muốn cười ha ha.
Một màn này, quả thực làm cho người ta không nhịn được cười.
- Dừng tay, dừng tay lại.
Tư Đồ Minh Hạo hoàn toàn hoảng hốt.
Tên này, quả thực không biết trời cao đất dày, thật dám động thủ, không sợ chết sao?
- Tử Trùng Tiêu, ngươi nói một câu, có thể cứu nhi tử của ta, ngươi nên biết, chuyến đi Thông Thiên Lĩnh lần này, chỉ có lục đại tông môn gia tộc chúng ta liên thủ, mới có thể có thu hoạch!
Nghe được lời này, nghĩ đến Thông Thiên Lĩnh, Tử Trùng Tiêu trầm ngâm một lát.
- Mục Vân công tử, nếu là chí giao của Hắc Viễn đường chủ, chính là bằng hữu của Tử Tiêu tông ta, có thể đến đây tán gẫu không?
- Vậy người này...
- Lưu hắn một mạng là được.
- Tốt.
Mục Vân giờ phút này vung tay lên, phốc xuy một tiếng, trường đao rời tay, đao kia trực tiếp rơi xuống, đập vào ngực Tư Đồ Lãng, phốc xuy một tiếng, miệng vết thương lại sâu thêm một phần.
- Cút.
Một cước đá bay Tư Đồ Lãng, Mục Vân vỗ vỗ quần áo.
- Lãng nhi...
Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này xem như hoàn toàn bị dọa choáng váng.
Mục Vân này, quả thực không biết trời cao đất dày.
- Tiểu tạp vật, chịu chết.
Tư Đồ Minh Hạo nhất thời giết ra, cảnh giới tam hồn, hồn lực cường hoành vô biên, một tia hồn thức hỗn hợp thần lực, trùng kích mà ra.
- Tư Đồ Minh Hạo.
Tử Trùng Tiêu giờ phút này lại ngăn lại.
- Tử Trùng Tiêu, ngươi dám ngăn cản ta?
- Ngươi làm gì?
- Báo thù cho con trai ta!
Tư Đồ Minh Hạo hoàn toàn điên cuồng.
- Báo thù cho con trai ngươi?
Tử Trùng Tiêu hừ nói:
- Vậy vừa rồi con trai ngươi đả thương con trai ta, ta có phải cũng muốn Mục công tử giết con trai ngươi hay không? Vừa rồi là ta để cho Mục công tử dừng tay, hiện tại, ta đương nhiên muốn bảo vệ hắn chu toàn, còn nữa, Mục công tử chính là chí giao của Hắc Viễn đường chủ Tử Tiêu tông ta, cũng chính là hảo hữu của Tử Tiêu tông ta!
- Để cho ngươi bắt hắn, mặt mũi Tử Tiêu tông ta đi đâu?
- Tử tông chủ không cần như thế.
Mục Vân giờ phút này lạnh nhạt nói:
- Tư Đồ Minh Hạo, ta đứng ở chỗ này, ngươi, đến giết ta, ta tuyệt đối không đánh trả!
Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây hoàn toàn xôn xao.
Điều đó có nghĩa gì?
Mục Vân này, thật không sợ chết sao? Hay sau lưng có chỗ dựa?
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hoàn toàn bị dọa choáng váng.
Mục Vân giờ phút này, nhàn nhã đi tới.
- Cho ngươi giết, ngươi dám động thủ sao?
Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này ngây ngẩn cả người.
Tiểu tử này, rốt cuộc có lai lịch gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không thể hiểu được.
Chẳng lẽ, là đệ tử đến từ thế lực lớn nào?
Cố ý giả vờ là võ giả vô môn vô phái, tới nơi này tôi luyện mình?
Mọi người giờ khắc này, đều không biết vì sao.
Lần này, cảnh tượng yên tĩnh lại.
Ngay cả Tử Trùng Tiêu cũng không xác định.
- Hừ, tiểu tử, hy vọng ngươi tiến vào trong Thông Thiên sa mạc, còn có vận may như thế.
Tư Đồ Minh Hạo hừ nói:
- Ta muốn trị liệu con ta, chuyện giữa chúng ta, chưa dứt đâu!
Kinh ngạc.
Tư Đồ Minh Hạo lui bước.
Mọi người giờ phút này trợn mắt cứng lưỡi.
- Mục công tử.
Tử Trùng Tiêu đi lên, cười nói:
- Đến trong Tử Tiêu tông ta ngồi đi, cũng phòng ngừa có người tâm mang bất chính, đùa giỡn tâm tư nhỏ.
- Như thế thật tốt.
Hai người sóng vai rời đi.
Một màn này, chỉ khiến cho mọi người ở đây hoàn toàn trợn tròn mắt.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tất cả mọi người không thể hiểu được.
Một trái tim Hắc Viễn giờ phút này nhấc lên, cũng từ từ hạ xuống, đi đến bên cạnh mấy người Tiêu Doãn Nhi.
Trác Viễn Hàng giờ phút này cười nói:
- Tư Đồ gia này, không phải là người cường đại nhất trong lục đại tông môn gia tộc sao? Tư Đồ Minh Hạo sao lại kinh hãi như vậy?
Hắc Viễn cười khổ nói:
- Các ngươi có điều không biết, năm đó, đương nhiệm chùa chủ Phù Trầm tự Phù Đồ, đi tới địa bàn lục đại tông môn, chuẩn bị khai tông lập phái, vừa vặn gặp phải người của Tư Đồ gia uy phong ở trong một tòa thành trì!
- Phù Đồ kia chém người của Tư Đồ gia, chiếm một tòa thành trì kia, kiến tạo Phù Trầm tự, về sau, Tư Đồ Minh Hạo phái người lần lượt chém giết người này, kết quả phát hiện gặp phải tấm sắt, tổn thất thảm trọng!
- Lúc ấy ban đầu, chính là Phù Đồ kia nói một câu.
- Câu gì?
Mấy người Trác Viễn Hàng không biết, cư nhiên còn có loại điển cố này.
- Ta đứng ở chỗ này, ở lại chỗ này, Tư Đồ gia ngươi, đến giết ta đi!
Hắc Viễn cười nói:
- Về sau, Phù Đồ bày ra cảnh giới tam hồn Thần Vương, Tư Đồ Minh Hạo tự mình xuất mã, đều không thể chế phục, cuối cùng không có biện pháp, chỉ có thể để Phù Trầm tự khai tông lập phái.
- Cũng là bởi vì chuyện này, địa vực Phù Trầm tự, đều cướp đoạt tới từ Tư Đồ gia, nếu không, Tư Đồ gia hiện tại, hai đại Linh Nguyên cấp thế lực cộng lại, đều không sánh bằng!
- Thì ra là như thế...
Mấy người Trác Viễn Hàng cười ha ha.
Giờ khắc này, Mục Vân theo Trác Viễn Hàng đi vào trong đại trướng Tử Tiêu tông.
- Mục công tử hôm nay vì Tử mỗ thả ra ác khí, đa tạ.
- Khách khí rồi, Tử tông chủ, ta cũng chỉ nhìn Tư Đồ Lãng quá mức làm càn, giáo huấn một chút.
Mục Vân giờ phút này bình chân như vại, biểu hiện ra bộ dáng không thèm để ý chút nào.
Tử Trùng Tiêu càng nhìn không thấu Mục Vân người này.
Biểu hiện của Mục Vân quá mức bình tĩnh.
Cái này căn bản không giống biểu hiện của một thanh niên cảnh giới Lục Nguyên Thần Quân.
- Tại hạ đến từ một nơi, ở chân trời xa xôi, chỉ sợ nói, Tử tông chủ cũng không biết...
Nghe được lời này, Tử Trùng Tiêu ngẩn ra.
Đầu tiên, lai lịch của Mục Vân không ai biết được, tiếp theo, Mục Vân bày ra thực lực, quả thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.
Cảnh giới Lục Nguyên Thần Quân, trực tiếp dễ dàng đánh bại Tư Đồ Lãng cũng là Lục Nguyên Thần Quân.
Hơn nữa theo lời Hắc Viễn nói, Mục Vân từng ở cảnh giới Tứ Nguyên Thần Quân, chém giết võ giả cảnh giới Lục Nguyên Thần Quân.
Chỉ riêng điểm này cũng đủ để thể hiện ra Mục Vân bất phàm.
Hơn nữa, nhất cử nhất động của Mục Vân đều bình tĩnh tự nhiên, hoàn toàn không giống như người dân quê chưa từng thấy qua thế giới.
Nếu Tử Trùng Tiêu biết, Mục Vân chém giết chính là con của hắn, chỉ sợ giờ phút này đã sớm nổi trận lôi đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận