Vô Thượng Thần Đế

Chương 3049: Vu oan giá họa

Nhưng dọc theo đường đi, mấy vị đường chủ kia vây quanh Tử Thiên Vũ ở trung ương, nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo cẩn thận.
Đối với việc này, Trác Viễn Hàng và Nhậm Thiếu Long trong lòng tức giận không thôi.
- Cái gì...
Nhậm Thiếu Long nhịn không được mắng:
- Cứu hắn một mạng, còn bộ dáng mũi trâu này, hừ!
- Được rồi.
Mục Vân giờ phút này lại cười nói:
- Cứu hắn, cũng là vì giết hắn, để cho hắn đắc ý một hồi, bằng không chúng ta tìm vị trí Thông Thiên Lĩnh như thế nào?
- Vâng.
Giờ phút này, phía trước, mấy người bên cạnh Tử Thiên Vũ cũng thật cẩn thận.
- Đại công tử, ngươi làm sao có thể đồng ý mang theo hắn đi đây?
- Đúng vậy, tên này, lai lịch không rõ, sợ có biến.
Tử Thiên Vũ lại phất phất tay cười nói:
- Không sao, cho dù hắn muốn đùa giỡn tâm tư gì, cũng có phụ thân trông coi hắn, tiểu tử này, nếu lai lịch bất phàm, chúng ta đương nhiên muốn nịnh bợ, nhưng nếu giả bộ lão sói vẫy đuôi, vậy...
- Đem cái chết của Tư Đồ Lãng đẩy lên người hắn, đến lúc đó, xem hắn ứng biến như thế nào.
- Công tử anh minh, thuộc hạ hiểu rồi.
Một trước một sau, mọi người hướng vào sâu trong sa mạc tiếp tục đi về phía trước, ước chừng nửa ngày, giữa trưa ngày tiếp theo, Tử Thiên Vũ ngừng lại.
- Đến rồi.
Nhìn về phía trước, Tử Thiên Vũ đột nhiên mở miệng nói.
Đến rồi à?
Tới chỗ đó rồi??
Phía trước này, vẫn là cát vàng đầy trời, tới đâu?
Đám người Trác Viễn Hàng và Nhậm Thiếu Long đều khó hiểu.
Tử Thiên Vũ cũng không nói nhiều, trực tiếp vung tay lên, âm thanh ào ào vang lên, trên mặt đất, cát vàng huy động, phía trước, nguyên bản thoạt nhìn toàn là núi cát, nhưng vào giờ phút này, lại ầm ầm sụp đổ.
Núi cát sụp đổ, một thông đạo xuất hiện trước mặt mọi người.
- Mục huynh, mời.
Tử Thiên Vũ nhìn Mục Vân, khẽ cười nói.
Mọi người đi vào trong thông đạo, không bao lâu sau, liền nhìn thấy, phía trước xuất hiện một tòa cung điện làm bằng cát vàng.
Cung điện bốn phương, cao hơn trăm trượng, dài rộng mấy trăm thước.
Mà giờ phút này, trước cung điện, từng đạo thân ảnh đứng vững, ước chừng có hơn một ngàn người.
- Mục huynh không cần kinh ngạc, lục đại tông môn gia tộc chúng ta vốn đã thỏa thuận xong, dưới thương lượng lẫn nhau, lục đại tông môn mỗi người có hai trăm người tham gia kế hoạch lần này, vì thế, thậm chí hy sinh không ít đệ tử tông môn.
Tử Thiên Vũ giải thích.
Mục Vân cũng biết điểm này.
Đêm qua sa mạc hoàng oa xuất hiện, khiến cho một ít võ giả đơn độc chết, thế nhưng đệ tử của lục đại tông môn, cũng đã chết không ít.
Xem ra, vì phòng ngừa Lưỡng Nghi Các, lục đại tông môn thật đúng là bỏ được.
- Đi thôi.
Tử Thiên Vũ giờ phút này đi lên phía trước, nhìn đám người, trực tiếp tìm được Tử Trùng Tiêu.
- Phụ thân!
- Thiên Vũ.
Nhìn thấy nhi tử của mình bình an đến, Tử Trùng Tiêu cũng thở ra một hơi.
- Mục công tử?
Nhìn thấy Mục Vân cư nhiên cũng xuất hiện ở chỗ này, Tử Trùng Tiêu trong lòng kinh ngạc.
Chuyện này được bày mưu tính kế, chỉ có cao tầng sáu đại tông môn biết, tư cách tham dự, ít nhất cấp bậc đường chủ, ngay cả Hắc Viễn cũng không có tư cách tham dự.
Nhưng Mục Vân sao lại tới đây?
Lập tức, Tử Thiên Vũ đem chuyện kể lại một lần.
- Cái gì?
Tử Trùng Tiêu phẫn nộ nói:
- Tư Đồ Lãng này, thật sự là to gan làm bậy, lại dám ra tay với ngươi, bất quá ngươi giết hắn, ngược lại là một chuyện phiền toái!
- Cho nên, phụ thân, chúng ta có thể đem chuyện...
Linh hồn Tử Thiên Vũ truyền âm nói:
- Đem toàn bộ chuyện đẩy cho Mục Vân, nói là Mục Vân chém giết Tư Đồ Lãng, cứ như vậy, Tư Đồ Minh Hạo đẩy tức giận lên người Mục Vân, không liên quan đến chúng ta!
Tử Trùng Tiêu nghe được lời này, trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
Chỉ là, trong lòng hắn cũng có kiêng kỵ.
Vạn nhất thân phận Mục Vân thật sự là lai lịch bất phàm, như vậy chính là đắc tội thế lực phía sau Mục Vân.
Nhưng nghĩ lại, đẩy hết thảy cho Mục Vân, chuyện này, Tư Đồ Minh Hạo làm sao có thể nuốt được khẩu khí này.
Trong cơn giận dữ, chém chết Mục Vân.
Sau lưng Mục Vân, nếu thật sự có thế lực cường đại, Tư Đồ Minh Hạo đắc tội đại gia tộc, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Nếu không có, Mục Vân kia chết, cũng tạo không được bất kỳ ảnh hưởng gì đối với Tử Tiêu tông.
Tử Trùng Tiêu đột nhiên thần sắc vui vẻ.
Giờ khắc này, võ giả lục đại tông môn, tụ tập không sai biệt lắm.
Tư Đồ Minh Hạo nhìn mọi người, nói:
- Được rồi, nếu mọi người đã đến không sai biệt lắm, vậy hiện tại có thể bắt đầu chuẩn bị mở ra Thông Thiên Lĩnh!
- Ừm.
Mấy vị tông chủ cũng đều gật đầu đồng ý.
Tư Đồ Minh Hạo tuy nói như thế, nhưng vẫn lo lắng cho nhi tử của mình.
Tư Đồ Lãng theo đạo lý mà nói, hẳn là đã đến rồi, sao còn chưa tới?
Tông chủ tộc trưởng lục đại tông môn, giờ phút này đứng thành một hàng, nhìn hoàng sa cung điện, bàn tay vung lên, trong lúc ầm ầm, sáu đạo khí tức bàng bạc, dũng mãnh mà ra.
Đây chính là thực lực của cường giả Thần Vương cảnh.
Làm cho người ta có một loại cảm giác nghiền ép cực kỳ cường đại.
Mục Vân giờ phút này đứng giữa đám người, không mở miệng.
Vừa rồi tử Trùng Tiêu cùng Tử Thiên Vũ phụ tử hai người âm thầm trao đổi, tựa hồ đang suy nghĩ tâm tư xấu xa gì đó.
Bất quá hắn tạm thời cũng không để ý tới những thứ này, nếu là Tử Trùng Tiêu phụ tử hai người muốn đối phó hắn, hắn cũng không sợ.
Xem ai đối phó với ai.
Âm thanh ầm ầm vang lên, giờ phút này, cung điện Hoàng Sa trước người lúc này, từng đạo oanh kích ra.
Mặt đất ầm ầm bạo liệt ra, cung điện Hoàng Sa lúc này, từ giữa chia làm hai.
Một đạo bình chướng xuất hiện trước mặt mọi người.
- Mở ra.
Lục đại tông chủ giờ phút này ánh mắt vui vẻ.
- Đã như vậy, các vị, tiến vào trong Thông Thiên Lĩnh, mỗi người đều lấy nhu cầu, xem là ai có thể có thu hoạch, cái này xem bản lĩnh của mình.
Thanh Vân tông tông chủ Thanh Lãm Vân mở miệng nói.
- Ừm.
Mấy vị tông chủ còn lại, giờ phút này cũng gật gật đầu.
Mọi người chỉnh trang chờ xuất phát, muốn đi vào.
- Tộc trưởng.
Mà đang lúc này, từ bên ngoài đột nhiên phi nước đại mà đến hơn mười đạo thân ảnh.
Nhìn thấy hơn mười đạo thân ảnh kia, Tử Thiên Vũ nhất thời biến sắc.
Hơn mười người kia, chính là mười mấy người đi theo Tư Đồ Lãng.
Thật trùng hợp, cư nhiên hiện tại xuất hiện.
- Tần Bàn, không phải ngươi đi theo Lãng nhi sao? Lãng nhi đâu?
Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này trong lòng trầm xuống.
- Tộc trưởng.
Lão giả cầm đầu khóc lóc kể lể:
- Thiếu tộc trưởng bị giết, bị Tử Thiên Vũ giết!
- Cái gì!
Nghe được lời này, toàn thân cao thấp cả người Tư Đồ Minh Hạo nhất thời sát khí tràn ngập.
- Tử Thiên Vũ, ra chịu chết.
Tư Đồ Minh Hạo giờ phút này sát khí tung hoành.
Tư Đồ Lãng có thể nói là tương lai của Tư Đồ gia, có thể bảo đảm căn bản tư đồ gia hưng thịnh cường đại.
Nhưng bây giờ, lại bị giết.
Làm thế nào hắn có thể không tức giận?
Bạn cần đăng nhập để bình luận