Vô Thượng Thần Đế

Chương 3082: Pháp Sứ (1)

Lão già này, hắn ấy biết.
Vũ Đoạn Thiên.
Lần này, đi cùng Vũ Đoạn Thiên tới, không phải Chiêm Hân Di, mà là một vị thanh niên như vậy.
Hơn nữa, trường kiếm này vào tay, chính là cảm giác bất phàm, không giống như tay luyện khí sư bình thường mà ra.
Thanh niên này, chỉ sợ, cũng đến từ Chiêm tộc.
Nhưng Mục Vân hiện tại lại không có tâm tư suy nghĩ những chuyện này.
Bốn người trước người, giờ khắc này, khí cực sát phạt kỳ nồng đậm.
Nguyên Thần bên trong Mục Vân, một luồng kiếm hồn ngưng tụ, một thanh trường kiếm, hiện tại rất nhanh cùng trường kiếm trong tay câu thông.
- Kiếm này tên Nhất Diệp Kiếm, nhẹ nhàng như lá cây, ta xem kiếm pháp sắc bén, kiếm này, ngược lại thích hợp cho ngươi.
Thanh niên lại mở lời:
- Đừng làm ta thất vọng.
Nghe được lời này, Mục Vân cũng không trả lời.
Hắn đại khái đã suy đoán ra, mục đích người này đi tới nơi này là cái gì.
Mục Vân một kiếm trong tay, kiếm hồn ngưng tụ, nhìn bốn người trước người, khí tức sát phạt trong mắt càng thịnh.
- Cho các ngươi cơ hội, các ngươi không quý trọng.
Mục Vân hiện tại, ánh mắt sắc bén.
Với những người này, hắn đã lười nói nhiều.
- Thiên Nhất Minh Kiếm Trảm.
Một kiếm, giết ra, trong nháy mắt, lấy Mục Vân làm trung tâm, kiếm khí khuếch tán xung quanh, kiếm khí cường hoành, giống như lưỡi dao sắc bén không gian, cắt ra.
Phốc phốc tiếng vang lên, hai gã Nhất Hồn Thần Vương hiện tại không đủ cẩn thận, dĩ nhiên bị kiếm khí cắt ra thân thể, ngay cả một luồng thần hồn cũng bị xoắn nát.
Uy lực của một kiếm khiến người ta ghé mắt.
- Đây là...
Mà nhìn thấy một màn này, thanh niên kia run lên.
- Ngọc Thanh Cửu Thiên Kiếm Quyết của Huyết tộc...
Thanh niên nỉ non, trong lòng rung động.
Ngọc Thanh Cửu Thiên kiếm quyết của Huyết tộc, Thái Dương Chính Khí Kiếm Quyết, Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết, ba môn kiếm quyết, uy lực đều không tầm thường.
Hơn nữa là Huyết tộc chuyên môn dùng để bồi dưỡng đệ tử hậu bói, tộc nhân Thần Quân cảnh giới.
Nghe đồn vạn năm trước, Thái Tử Huyết Tộc Huyết Kiêu, tỷ thí với Thái Tử Mục Vân, thua Mục Vân, chính là đem ba môn kiếm quyết này cho Mục Vân.
Sau đó, môn kiếm quyết này, tựa hồ lưu truyền ra, bị một số người lấy được.
Nhưng hắn không nghĩ tới, ở nơi này, cư nhiên có thể nhìn thấy kiếm thuật này.
- Người này không phải từ hạ giới phi thăng mà đến sao?
Thanh niên thản nhiên nói:
- Làm sao có thể tập được kiếm pháp này?
- Cái này... Thuộc hạ không biết.
Vũ Đoạn Thiên đúng là không biết, hắn cũng chưa từng thấy Mục Vân thi triển thần quyết gì, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Thú vị...
Ánh mắt thanh niên nheo lại, nhìn Mục Vân, nói:
- Khó trách Hân Di đối với tiểu tử này, rất để ý...
Mà giờ khắc này, Mục Vân cầm Nhất Diệp Kiếm trong tay, khí thế cả người lại bốc lên, hoàn toàn biến thành một người khác.
Trăm vị Thần Vương ở đây, cư nhiên không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn.
Một màn này, khiến cho tứ đại tông môn tông chủ tất cả đều thất sắc.
- Tư Đồ Minh Hạo, ngươi mấy lần muốn giết ta, vậy thì chịu chết đi.
Mục Vân kiếm vung ra, kiếm khí trút xuống.
Khanh...
Tư Đồ Minh Hạo hiện tại chống cự, thở hồng hộc.
Thực lực Mục Vân bày ra đã vượt xa phạm trù cảnh giới của hắn.
Điểm này theo đạo lý đến nói, căn bản không thực tế.
Nhưng Mục Vân lại làm được.
- Đáng chết.
Tư Đồ Minh Hạo ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía thanh niên trên tường thành.
- Tên này, cùng Mục Vân là một nhóm, Bách Hoa thánh nữ, Dược Phong, các ngươi chém giết hắn, chính là hắn đưa thanh kiếm cho Mục Vân, làm cho Mục Vân đại phát thần uy.
- Tốt.
Bách Hoa Thánh Nữ cùng Dược Phong hiện tại cũng nhức đầu.
Thực lực của Mục Vân cường đại ngoài dự liệu của mọi người, cảnh giới tam hồn Thần Vương cư nhiên đều không áp chế được.
Điều này thực sự không thể hiểu được.
Hai người hiện tại lao ra, sát khí dạt dào.
Lập tức, hơn mười đạo thân ảnh theo hai người, đánh về phía trước cửa thành.
Nhìn thấy cảnh này, Vũ Quyết Thiên hừ lạnh một tiếng.
Dần dần tới gần cửa thành, Bách Hoa thánh nữ cùng Dược Phong hai người, hiện tại thần sắc căng thẳng.
- Là hắn.
- Hắn.
Hai người nhìn thấy Vũ Quyết Thiên đứng phía sau thanh niên trên tường thành, hoàn toàn trợn tròn mắt.
Vị cự đầu ngũ hành Thần Chủ cảnh giới này, lúc trước cùng Hổ Ma đại chiến, hiện tại còn rõ ràng trước mắt.
Thanh niên này làm sao cùng hắn đi cùng một chỗ, chẳng lẽ hai người vốn là quen biết?
Hai người hiện tại, hoàn toàn ngây người.
- Muốn chết! Vũ Đoạn Thiên hiện tại mặc kệ mọi việc.
Lần trước hắn cùng Chiêm Hân Di rời đi, ngũ đại tông môn cộng thêm Hai Nghi các, thế nhưng đuổi theo không rời, mấy phen đau khổ, mới có thể chạy trốn.
Hiện tại lại nhìn thấy hai người, liền cảm thấy ghê tởm.
Giống như lúc trước mình hổ lạc đồng bằng bị chó khi dễ, hiện tại nhìn thấy hai này, tức giận nhất thời dâng lên.
Bàn tay vung lên, trong phút chốc, Bách Hoa thánh nữ cùng Dược Phong hai người, thân thể bị giam cầm.
Kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành lĩnh vực thi triển ra, lực khống chế cường đại, khiến cho hơn mười người đến, một đám không cách nào nhúc nhích.
- Còn nhớ rõ lão phu không?
Vũ Đoạn Thiên lần trước trở về, bị chỉ trích một trận, Chiêm Hân Di là cùng hắn đi Thông Thiên Lĩnh bị thương, đây là một phần sỉ nhục.
Gặp lại những người này, tức giận trong lòng, dù sao cũng muốn thả ra.
- Lần sau, cho dù gặp phải trân bảo, cũng phải biết rằng, mình có mạng đi lấy hay không.
Phanh...
Bàn tay nắm chặt, Vũ Đoạn Thiên bước ra, hơn mười đạo thân ảnh đi cùng Bách Hoa thánh nữ cùng Dược Phong ở bên trong, toàn bộ hóa thành bột phấn, giữa không trung giống như mưa phùn, nhưng lại là mưa phùn màu đỏ như máu.
- Vũ lão tựa hồ rất tức giận...
- Thuộc hạ không dám!
Vũ Đoạn Thiên chắp tay nói:
- Những tiểu nhân vật này, quanh năm ở đây, thật đúng coi mình là bá chủ, không cho bọn họ một ít giáo huấn nhìn, bọn họ không biết lợi hại.
Thanh niên mỉm cười, không nói nhiều.
Mà hiện tại, Mục Vân thiếu đi Bách Hoa Thánh Nữ cùng Dược Phong áp chế, càng như cá gặp nước, sát phạt quyết đoán.
Tư Đồ Minh Hạo cùng Thanh Lãm Vân hai người, hiện tại mang theo hơn mười người, dần dần không cách nào ngăn cản sát khí của Mục Vân.
Bang bang bang...
Từng đạo thân ảnh hiện tại ngã xuống đất, hóa thành huyết vụ, Mục Vân cũng không quên, đem tinh khí cùng huyết nhục của bọn họ toàn bộ hấp thu.
Cục diện, đã một bên ngã xuống.
Gần trăm vị Thần Vương đối phó Mục Vân, nhưng kết quả lại bị giết chật vật không thôi.
Ầm...
Mà hiện tại, mặt đất ầm ầm nổ tung, hai đạo thân ảnh trong nháy mắt rơi xuống.
Chính là lưỡng nghi tôn sứ.
Mặc Vũ hiện tại cao ngạo hạ thân xuống, phốc xuy, thân ảnh hai người bị nuốt xuống.
- Làm không tệ, Tiểu Mặc.
Tiểu Mặc...
Nghe được cái tên này, Mặc Vũ trợn trắng mắt.
- Kế tiếp, chính là hai người các ngươi.
Mục Vân đối mặt với Tư Đồ Minh Hạo cùng Thanh Lãm Vân hai người, trong tay Nhất Diệp Kiếm, thanh mang nhàn nhạt tản mát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận