Vô Thượng Thần Đế

Chương 3113: Nhất hồn Thần Vương (1)

Tà Phong Lẫm tinh tế đếm một ít thiên chi kiêu tử trong tông môn Địa Nguyên cấp.
- Không chỉ như thế.
Huyễn Trần cũng trịnh trọng nói:
- Lần này ta nghe nói, trong bốn thế lực Thiên Nguyên cấp Thái Ất Tông, Thiên Cực tông, Càn Khôn Môn, Lãng gia, cũng xuất hiện mấy vị thiên tài.
- Hừ, vậy thì như thế nào?
Huyễn Vũ hừ nói:
- Nếu không phải Chân Vũ học viện có tư cách bồi dưỡng con cháu, tiến vào Chiêm tộc, Huyễn Ảnh tông chúng ta, cũng không cần dựa vào bọn chúng.
- Được rồi, nói ít đi, lần tỷ thí này, không thể khinh thường, Chân Vũ lệnh, ta bắt buộc phải có.
- Ừm.
Mọi người hiện tại nghỉ ngơi hồi phục một phen, muốn rời khỏi nơi này.
Sắc mặt Huyễn Trần hơi khôi phục một chút, cả người trở nên tinh thần không ít.
Chém giết Cự Ma Viên Tinh, hắn cũng hao phí không ít bảo bối tốt, có chút đau lòng.
Đối với Mục Vân, hắn càng hận thấu xương.
- Chuẩn bị xuất phát.
Huyễn Trần ra lệnh một tiếng, hơn mười đạo thân ảnh đứng dậy...
Khanh...
Nhưng mà đang lúc này, từng tiếng phá không vang lên, trong phút chốc, bốn phương tám hướng mọi người, tiếng phá không vô hình, tập sát mà đến.
- Cẩn thận.
Huyễn Trần cảm giác trước, nhưng cũng đã muộn.
Tiếng phá không kia bao trùm ra, trong hơn mười đạo thân ảnh, tránh né không kịp người, thân thể bị xuyên thấu, toàn thân cao thấp, xuất hiện chi chít máu, kinh khủng không thôi.
Huyễn Trần chỉ có thể giữ lại Huyễn Vũ, từng bước lui về phía sau.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tà Phong Lẫm hiện tại sắc mặt cũng lạnh lẽo, nhất thời lui về phía sau.
- Cắt xuống.
Huyễn Trần hiện tại quát:
- Trên kim có kịch độc.
Cánh tay Tà Phong Lẫm bị xuyên thấu, nghe được lời này, không chút do dự, một chưởng chém cánh tay trái của mình.
- Hà tất phải phiền toái như vậy? Để ta giúp các ngươi.
Nhưng đúng lúc này, bên tai vang lên tiếng nói, sau lưng Tà Phong Lẫm, một bóng đen, bất ngờ xuất hiện.
Bóng đen kia giờ khắc này, nhàn nhã cất bước, đến sau lưng Tà Phong Lẫm, trong nháy mắt, lấy hắn làm trung tâm, từng cây độc châm, lần nữa bộc phát.
Cả người Tà Phong Lẫm, toàn thân cao thấp, nhất thời bị mấy vạn độc châm triệt để bao trùm.
- Là ngươi!
Mà hiện tại, nhìn thấy cảnh này, Huyễn Vũ nhất thời ngẩn ra.
Người xuất hiện trước mắt chính là người lúc trước ở chỗ báo danh học viện Chân Vũ, quỳ xuống dập đầu với nàng.
Tuyết Ưng.
- Tiện nhân, lại dám ở chỗ này bố trí phục kích.
Huyễn Vũ tức giận không thể kìm lòng được, nhìn thi thể trên mặt đất trải rộng, trong lòng phát lạnh.
- Vũ nhi.
Huyễn Trần hiện tại lại kéo Huyễn Vũ ra phía sau.
- Ca ca, ngươi ngăn cản ta làm gì?
Huyễn Vũ phẫn nộ nói:
- Người này chính là Tuyết Ưng kia, hại ta quỳ xuống dập đầu, ở trước mặt Chiêm công chúa, mất hết thể diện.
- Câm miệng lại.
Huyễn Trần hiện tại cũng giận dữ quát một tiếng, Huyễn Vũ bị chấn động.
- Ca ca… Ngươi...... Có chuyện gì vậy?
Huyễn Vũ hiện tại cũng sửng sốt.
Cho tới nay, Huyễn Trần và nàng từ nhỏ cùng nhau lớn lên, có thể nói là quan hệ tốt nhất giữa các huynh đệ tỷ muội.
Chưa từng trách mắng nàng, nhưng mấy ngày nay, lại liên tục rống lên nàng hai lần.
Lúc trước một lần bởi vì Chiêm công chúa, nàng có thể hiểu được.
Nhưng lần này, tại sao?
Huyễn Trần hiện tại cũng không giải thích nhiều lắm, nhìn Tuyết Ưng, như lâm đại địch, trên lưng, mồ hôi lạnh toát ra.
Huyễn Vũ càng buồn bực, nàng đã lâu chưa từng thấy qua bộ dáng này của ca ca mình, giống như đứng trước người hai người bọn họ, không phải một người, mà là một con mãnh thú.
Sợ hãi.
Đúng vậy, ca ca đang sợ người này.
Cái này sao có thể?
Huyễn Vũ nhất thời ngây người. Huyễn Trần hiện tại lại âm lãnh nói:
- Thiên Vũ Vạn Hoa, ta sẽ không nhìn lầm, năm đó khi ta còn nhỏ, đã gặp qua một lần, Tuyết Trục Ảnh, ta nói không sai chứ?
Huyễn Trần dứt lời, nhìn thanh niên trước người, vẫn không dám khinh thường.
- Tạm thời xem như không sai đi.
Hắc y nam tử thản nhiên nói:
- Ta mặc dù là Tuyết Trục Ảnh, nhưng cũng không phải Tuyết Trục Ảnh của vạn năm trước, nếu không phải như thế, cũng không cần ở chỗ này.
Hả?
Lời này của Tuyết Trục Ảnh, cũng làm cho Huyễn Trần sờ không ra đầu tóc.
Chỉ là cẩn thận suy nghĩ lại, đúng là như thế.
Tuyết Trục Ảnh vạn năm trước, nghe nói chính là cảnh giới Thần Chủ, cho đến bây giờ, chỉ sợ ít nhất là cảnh giới Tổ Thần mới đúng.
Nhưng bây giờ xem ra, Tuyết Trục Ảnh tựa hồ là... Thần Vương cảnh?
Chuyện gì đang xảy ra?
- Vạn năm trước, Cửu tộc tiêu diệt Mục tộc, Thái Tử Mục Tộc chết, Ám Ảnh điện ta bị mấy thế lực cấp Thiên Nguyên ở Thần Châu vây công, Tuyết Trục Ảnh ta không thể không bỏ qua mấy ngàn năm khổ tu, tránh được một kiếp.
- Mà bây giờ, cửu tộc nội đấu không ngớt, Mục tộc một lần nữa thành lập, hào quang ngày xưa, sắp chiếu sang thần giới.
- Ám Ảnh Điện ta, cũng dần dần nổi lên mặt nước, thân là sát thủ của Ám Ảnh điện, ta cho dù là thiếu chủ, cũng cần phải bắt đầu lại từ đầu, lấy tính mạng của người khác để xếp chồng danh vọng của mình!
Ám Ảnh Điện?
Huyễn Vũ hiện tại đột nhiên ngẩn ra.
Tên của Ám Ảnh Điện, đúng là không ai không biết.
Bản thân Ám Ảnh Điện chính là một thế lực cấp Thiên Nguyên cường đại, ở trong Thần Châu đại địa, thanh danh cực vang, Ám Ảnh điện làm nghề ám sát.
Trước kia phóng ra hào ngôn, trong Thần Châu đại địa, không có người không giết được, chỉ có ngươi không ra được giá tiền.
Mà trên thực tế, cũng đúng là như vậy.
Ngày xưa, một vị thủ lĩnh thế lực cấp Thiên Nguyên bị sát thủ Ám Ảnh Điện chém giết, việc này gây ra một mảnh sóng to gió lớn ở trong Thần Châu đại địa.
Dù sao, trong thần giới, mười đại cổ tộc cơ bản không tham gia tranh đấu trong thần giới.
Bởi vì một khi đều ra tay với nhau, đó chính là đại chiến chung cực của thần giới.
Tổ Thần, đối với người thần giới mà nói, là hư vô mờ mịt, tồn tại cực ít.
Ám Ảnh điện xuất hiện, khiến cho cả Thần Châu đại địa, chư phương đều run sợ.
Nhưng muốn mời sát thủ của Ám Ảnh Điện ra tay, vậy trả giá cũng rất lớn.
Tuyết Trục Ảnh là ai?
Vạn năm trước, sát thủ đứng đầu Ám Ảnh Điện, con trai của Tuyết Trục Phong, điện chủ Ám Ảnh Điện.
Lúc trước chính là cảnh giới Thần Chủ, nghe nói ám sát vị Thần Chủ của thế lực Thiên Nguyên cấp kia, chính là người này.
Vạn năm trước chính là Thần Chủ, vạn năm sau ngược lại biến thành Thần Vương.
Trong thời gian ngắn, Huyễn Trần cũng không dám tin.
- Không phải không báo, thời điểm chưa tới.
Tuyết Trục Ảnh hiện tại lại nói:
- Lần này, mệnh lệnh ta tiếp nhận chính là chém giết thiên chi kiêu tử của các thế lực tham gia khảo hạch học viện Chân Vũ lần này.
- Thật bất hạnh, các ngươi là người đầu tiên.
- Dựa vào cái gì?
Huyễn Vũ hiện tại hừ nói:
- Nếu ngươi là cảnh giới vạn năm trước, ta thúc thủ chịu trói, chờ chết là được rồi, nhưng ngươi cũng không phải.
- Ta cùng ca ca đều là nhất phách Thần Hoàng, ngươi bất quá chỉ là tam hồn Thần Vương cảnh, đúng chứ? Muốn giết hai người ta, ngươi không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận