Vô Thượng Thần Đế

Chương 3115: Bồ Đề Linh Tham

Nhưng còn chưa nói xong, đột nhiên cảm giác được khí tức áp bách trên người Mục Vân, ngữ khí nhất thời thay đổi.
- Vị này... Huynh đài.
Nưm tử tóc ngắn vội vàng nói:
- Vị huynh đài này, quấy rầy, chúng ta tìm một vài thứ, hiện tại đi đường vòng.
Mấy thanh niên còn lại cũng sửng sốt, vội vàng chắp tay thi lễ.
Bọn họ đều cảm giác được khí tức trên người Mục Vân.
Khí tức của Thần Vương, hồn áp cường đại, tuyệt đối sẽ không có sai.
- Đứng lại.
Mục Vân hiện tại hơi mở miệng.
Thân thể mấy người nhất thời cứng đờ.
Xong rồi.
Một gã Thần Hoàng, đối phó mấy lục nguyên Thần Quân, thất nguyên Thần Quân như bọn họ, quả thực dễ dàng chém giết, tuy rằng mấy vị chủ tử ở bên ngoài, nhưng bọn họ tuyệt đối tin tưởng, mình còn chưa hô ra miệng, vị Thần Vương trước mắt này, có thể để cho bọn họ biến thành thi thể.
Nam tử tóc ngắn vội vàng xoay người, nói:
- Vị huynh đài này, có chuyện gì phân phó?
Mục Vân hiện tại cũng cảm giác được mấy người cung kính, nói:
- Không có gì, các ngươi đang tìm cái gì?
- Cái này...
- Nói đi.
Mục Vân nói.
Đạt tới cảnh giới Thần Vương, sinh ra đệ nhất địa hồn, bản thân hắn rõ ràng cảm giác được, bản thân sinh ra một cỗ khí tức vương giả.
Khó trách cảnh giới ngưng tụ tam hồn, được xưng là Thần Vương cảnh.
Mấy người này, đều là Thần Quân cảnh, bị vương khí của hắn chấn nhiếp.
Lúc trước mình ở Thần Quân cảnh, lĩnh hội cũng không rõ ràng.
Dù sao dung hợp Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, cây non thế giới chi thụ tọa trấn, vương khí mãnh liệt hơn nữa, đều sẽ dung nhập vào bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, bị Thế Giới Chi Thụ dung hợp, căn bản đối với hắn không có khí thế áp chế.
- Chúng ta tuân theo mệnh lệnh của chủ tử nhà mình, ở chỗ này tìm kiếm Bồ Đề Linh Tham.
Bồ Đề Linh Tham?
Mục Vân nhíu mày.
Nam tử tóc ngắn kia nhất thời trong lòng khổ sở.
Hành động theo bản năng của Mục Vân khiến hắn cho rằng, Mục Vân coi lời nói của hắn là lừa gạt.
Nói đến cũng đúng, nơi này một tòa núi hoang, chim không thèm ỉa, làm sao có thể có bảo vật trân quý như Bồ Đề Linh Tham.
- Bồ Đề Linh Tham, sinh ra ở địa phương tràn ngập huyết khí, nếu là dựa theo gia chủ tử ngươi nói, trước nơi này, hẳn là một tòa địa điểm chém giết!
- Đúng đúng đúng.
Nam tử tóc ngắn vội vàng nói:
- Chủ tử nhà ta nói, nơi này tên là Đồ Ma Sơn, năm đó trong Đồ Ma sơn, cửu đại cổ tộc vây quét Thái tử Mục tộc Mục Vân, ở nơi này phát sinh tranh đấu, chém giết máu chảy thành sông, nơi này tràn ngập huyết khí cường đại.
Mục Vân nghe được lời này, gật gật đầu, không nói nhiều.
- Trần Nguyên, bảo ngươi tìm đồ, ngươi lại là chạy đến nơi này lười biếng phải không?
Mà lúc này, một tiếng răn dạy, đột nhiên vang lên.
- Thiếu chủ.
Nhìn thấy người tới, nam tử tóc ngắn nhất thời phốc một tiếng quỳ trên mặt đất, vội vàng nói:
- Thuộc hạ vẫn chưa lười biếng, chỉ là ở chỗ này gặp phải vị huynh đài này, chậm trễ một chút thời gian.
- Ừ?
Người tới nhìn thấy Mục Vân, giữa hai hàng lông mày tràn ngập đánh giá.
- Tại hạ là đệ tử của Long Nha Tháp, tên là Long Khai Nguyên, dám hỏi danh húy của huynh đài?
Người này một thân trường sam màu xanh, đường cong cơ bắp cường tráng, cho dù cách quần áo cũng có thể nhìn rõ ràng, bên trong thân thể to lớn, giống như ẩn giấu một tòa núi lửa, bất cứ lúc nào đều có thể bộc phát.
Hơn nữa Mục Vân có thể cảm giác được khí tức trên người người này, nhị hồn Thần Vương.
Nhưng khí tức nhị hồn Thần Vương cường đại hơn nhiều so với nhị hồn Thần Vương bình thường.
- Mục Vân.
Mục Vân hiện tại lạnh nhạt nói.
- Mục huynh đệ, nếu gặp nhau ở đây chính là duyên phận.
Long Khai Nguyên nói:
- Lời đồn đãi, nơi thí luyện lần này của chúng ta, tên là Đồ Ma Sơn, Đồ Ma Sơn này, năm đó chính là chôn vùi không ít tính mạng của Huyền Thiên vạn sĩ.
- Những Huyền Thiên vạn sĩ kia, chính là tử sĩ của Thái Tử Mục Tộc, thực lực cường đại, khí huyết sau khi chết, tụ tập trong Đồ Ma sơn, vạn năm không tan, tự nhiên khiến cho điều kiện nơi này trở nên ác liệt, nhưng một ít thiên tài địa bảo sinh ra, cần phải trong điều kiện ác liệt!
Long Khai Nguyên cẩn thận nói:
- Bồ Đề Linh Tham, chính là như thế, nói vậy không cần ta giải thích, huynh đài nên biết, tác dụng của Bồ Đề Linh Tham đi? Đối với cảnh giới Thần Vương chúng ta mà nói, Bồ Đề Linh Tham có thể nói là vật đại bổ.
Mục Vân lẳng lặng nghe, không nói nhiều.
Long Khai Nguyên phí nhiều lời nói như vậy cùng hắn giải thích chuyện này, sẽ không chỉ đơn giản là hảo tâm như vậy.
- Mục Vân huynh đệ.
Long Khai Nguyên nói:
- Lần này ta thấy, không bằng ngươi cùng với người của Long Nha tháp ta, nếu ta có được Bồ Đề Linh Tham, nhất định phải có một phần ngươi, như thế nào?
- Ồ?
Mục Vân nhướng mày.
Loại chuyện tốt này, bị kéo lên, hai người vẫn là bình thủy tương phùng, mặc cho ai cũng sẽ có nghi hoặc.
- Thật không giấu diếm.
Long Khai Nguyên lần thứ hai nói:
- Lần này không chỉ có một ít đệ tử của Long Nha tháp ta ở đây, còn có đệ tử Huyền Nguyệt cốc, Sâm La cốc cùng Thất Diệu Các tam đại Địa Nguyên cấp thế lực.
- Huyền Nguyệt cốc Huyền Thanh Phượng chính là người hiệu triệu chúng ta lần này tới đây tìm kiếm Bồ Đề Linh Tham, mà Phàn Khang Nhạc cùng với Thất Diệu công tử hai người, là lãnh đạo của Sâm La Cốc cùng Thất Diệu các.
- Ba bên này đều thực lực cường hoành, cho nên, ta thấy Mục huynh, mới đề xuất liên thủ.
- Ồ...
Mục Vân gật đầu nói:
- Đã như vậy, ta nghĩ chúng ta nên định trước làm thế nào để phân chia thì tốt hơn.
- Một mình Mục huynh, nhưng chính là nhất hồn Thần Vương cảnh giới, đạt được Bồ Đề Linh Tham, ngươi ta hai tám như thế nào?
- Hai tám?
Mục Vân nhíu mày nói:
- Ít nhất là ba bảy.
- Tốt.
Long Khai Nguyên không do dự, mở lời.
Nhìn thấy bộ dáng sảng khoái của Long Khai Nguyên, trong lòng Mục Vân lại cười lạnh.
Ba bảy, mặc dù là hắn ba, Long Khai Nguyên bảy, Long Khai Nguyên cũng là thiệt thòi lớn.
Thế nhưng tên này lại không chút do dự đáp ứng.
Chỉ có hai loại tình huống, lòng dạ người này rộng mở, không quan tâm Bồ Đề Linh Tham, một loại tình huống khác chính là, người này... Căn bản không nghĩ tới sẽ chia, cho nên định tỷ lệ như thế nào, cũng không sao cả.
Chẳng qua Mục Vân cũng không quan tâm đến những thứ này.
Nếu tên này tìm tới cửa, vậy thì tính toán xong.
- Mục huynh, theo ta đến.
Long Khai Nguyên hiện tại mỉm cười, mang theo Mục Vân, rời khỏi nơi này.
Hai người đi tới ngoài quáng động, dưới chân núi, hơn mười đạo thân ảnh, hiện tại nhìn sơn mạch, phân tán đứng vững.
Tổng cộng có bốn đội nhân mã.
Trong đó một đội, cầm đầu là một nữ tử, một thân váy dài màu xanh, dáng người xinh đẹp, váy dài bó sát người, nổi bật vô cùng nhuần nhuyễn, một khuôn mặt, hiện tại lộ ra lạnh lùng, cao cao tại thượng lạnh như băng.
- Vị kia chính là đệ tử uy danh nhất của Huyền Nguyệt cốc ngàn năm qua, tên Huyền Thanh Phượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận