Vô Thượng Thần Đế

Chương 3118: Ta rời đi há không đáng tiếc

Cái gì?
Vừa nghe lời này, Thất Diệu công tử, Phàn Nhạc Khang, Long Khai Nguyên ba người nhất thời biến sắc.
- Huyền Thanh Phượng, ngươi nói cái gì?
- Nghe không rõ sao?
Huyền Thanh Phượng nhìn ba người, nói:
- Trận pháp này mở ra, đúng là như thế, nhưng lại cần, tinh huyết năm người các ngươi dẫn tiếng, hồn lực độ nan, cho nên năm người các ngươi, đứng ở nơi đó đừng nhúc nhích là được.
- Ta đến thu những Bồ Đề Linh Tham này cùng với lực lượng bên trong Huyết Trì, bằng vào lực lượng như vậy, Huyền Thanh Phượng ta, đủ để đạt tới cảnh giới nhất phách Thần Hoàng.
- Tiện nữ nhân.
Hiện tại, ba người Long Khai Nguyên như thế nào không rõ, bọn họ bị lừa.
Ba người tức giận không thể cưỡng lại, muốn đứng dậy, giết về phía Huyền Thanh Phượng.
Nhưng căn bản không có biện pháp.
Thân thể ba người bọn họ đều bị gắt gao khống chế.
- Đệ tử Thất Diệu các nghe lệnh, làm thịt tiện nữ nhân này.
Thất Dữ công tử quát.
- Làm thịt ta?
Huyền Thanh Phượng hừ nói:
- Các ngươi cam tâm bán mạng cho hắn sao? Ta là cảnh giới tam hồn Thần Vương, không sợ chết, tới giết ta là được rồi, nhưng đừng quên, bọn họ vừa rồi, để cho các ngươi chịu chết.
Vừa nghe lời này, sắc mặt những đệ tử Thất Diệu các trắng bệch.
- Bây giờ ta cho các ngươi cơ hội rời đi.
Huyền Thanh Phượng lần thứ hai nói:
- Trong vòng ba hơi thở, đệ tử tam đại tông môn các ngươi không đi, ta sẽ không chút khách khí, các ngươi cứ yên tâm, chờ ta hấp thu lực lượng trong đó, ba người bọn họ, đều muốn chết, việc này các ngươi không nói ngoài, ta không nói, không ai biết.
Lời này của Huyền Thanh Phượng có thể nói nhỏ giọt không lộ.
Trong phút chốc, ba người Thất Diệu công tử phẫn hận không thôi.
Bọn họ không nghĩ tới, lại trúng gian kế của nữ nhân này.
Huyền Thanh Phượng, chính là thiên chi kiêu nữ của Huyền Nguyệt cốc, thanh danh ở bên ngoài, ai từng nghĩ, lại rắn rết như độc phụ.
Nhất là Thất Diệu công tử, hắn chính là cảnh giới nhất phách Thần Hoàng, nào ngờ, hiện tại cư nhiên rơi vào tình trạng này.
- Đáng ghét, đáng ghét.
Thất Diệu công tử quát:
- Nếu ta chết, các ngươi ai dám chạy? Thất Diệu Các sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?
- Ít ở chỗ này uy hiếp.
Huyền Thanh Phượng lần nữa nói:
- Ngươi đã chết, là chết ở Đồ Ma sơn, Thất Diệu Các cũng không thể giết toàn bộ đệ tử lần này tham gia thí luyện chứ?
- Ngươi......
- Được rồi.
Huyền Thanh Phượng nhìn mọi người, nói:
- Hiện tại, cơ hội cho các ngươi không nhiều lắm, thời gian ba hơi thở, đi.
- Một!
- Hai.
Bá bá bá......
Huyền Thanh Phượng căn bản không đếm đến ba, đệ tử tam đại tông môn, đã sớm là chạy mất mất.
Vừa rồi ba người Thất Diệu công tử đưa những đệ tử cảnh giới thấp đi chịu chết, hiện tại ai còn có thể bán mạng vì ba người?
Ba người chỉ cảm thấy trúng kế, hiện tại ruột đều hối hận.
- Ngươi không đi?
Nhưng đúng lúc này, một tiếng nghi ngờ vang lên.
Huyền Thanh Phượng lúc đầu nhìn đệ tử tam đại tông môn chật vật chạy trốn, rất thoải mái.
Kế hoạch lần này, có thể nói thiên y vô phùng.
Nhưng đảo mắt nhìn thấy, cư nhiên còn có một đạo thân ảnh, đứng tại chỗ, nhìn tràng diện phát triển, không có nhúc nhích.
- Xem ra ngươi không sợ chết?
Thấy Mục Vân cư nhiên không động đậy, trong tay Huyền Thanh Phượng, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện.
- Chẳng lẽ, muốn giải cứu hảo hữu Long Khai Nguyên của ngươi?
Huyền Thanh Phượng cười nhạo nói:
- Nói thật cho ngươi biết, Long Khai Nguyên người này, thoạt nhìn tùy tiện, không có tâm nhãn gì, nhưng bàn về tính kế bằng hữu, trong bốn người chúng ta, hắn đương nhiên là đệ nhất.
- Cứu hắn?
Mục Vân hiện tại lắc đầu nói:
- Ta không có hảo tâm như vậy, tên này cùng ta, cũng bất quá chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi, vừa mới gặp mặt, vì hắn mạo hiểm, ta không ngốc như vậy.
- Ồ, ngươi là vì cái gì?
Hiển nhiên, Mục Vân cũng không rời đi, làm cho Huyền Thanh Phượng rất là kinh ngạc.
- Ồ? Vậy tại sao ngươi không rời đi?
Nhìn Mục Vân, Huyền Thanh Phượng càng thêm kinh ngạc.
Nếu không phải vì Long Khai Nguyên, vậy ở lại nơi này, không phải muốn chết sao?
Chỉ là nhất hồn Thần Vương, ở trước mặt nàng, nhưng không có vốn liếng ngạo khí.
- Huyết Trì này có thể trợ giúp ngưng tụ thần thể, đồng thời, cũng có thể trợ giúp võ giả mở thần hồn của mình, để tăng cường thần thể, đến mở thần hồn, chỗ tốt lớn như vậy, ta rời đi chẳng phải đáng tiếc sao?
Cái gì?
Nghe được lời này, mấy người Phàn Nhạc Khang đều ngẩn ra.
Vừa rồi Huyền Thanh Phượng chỉ nói cho bọn họ biết, huyết trì này có thể trợ giúp bọn họ ngưng tụ cường độ thần thể, nhưng cũng không nói, có công hiệu ngược lại, đề cao cường độ thân thể, ngưng tụ thần hồn.
- Gươi muốn? Vậy cũng phải xem, ngươi có bản lĩnh này hay không.
Huyền Thanh Phượng nhìn Mục Vân, ánh mắt lạnh lùng.
Vù vù...
Lập tức, hai đạo thân ảnh lúc này xông ra ngoài.
Hai người kia chính là hai người trái phải Huyền Thanh Phượng, đều là cảnh giới nhất hồn Thần Vương, hiện tại lao ra, tốc độ cực nhanh, hiển nhiên là không muốn cho Mục Vân thời gian phản ứng.
Vù vù....
Hai đạo thân ảnh hiện tại nhanh như thiểm điện, xuất hiện trước người Mục Vân, một tay vung lên, lực lượng hiện tại nổ tung.
- Muốn chết.
Mục Vân vung tay lên, một chưởng đánh ra.
Phanh...
Chưởng ấn kia vào hiện tại, chồng chất lên, một chưởng vung ra, cũng giống như ngàn vạn chưởng lúc này giết ra, tầng tầng lớp lớp chưởng ấn, làm cho người ta có cảm giác, giống như núi non nặng vạn điệp phía trước.
Phanh...
Hai người giờ khắc này, mỗi người phun ra một ngụm máu tươi.
Mục Vân nhân cơ hội đi theo, hai tay giết ra, tiếng rắc rắc vang lên, hai võ giả cảnh giới nhất hồn Thần Vương, tất cả đều chết.
Nhanh lên, chuẩn, tàn nhẫn.
Mục Vân lần này ra tay, làm cho người ta có cảm giác chính là như thế.
Ra tay sắc bén, uy lực cường thịnh.
- Tên này...
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Huyền Thanh Phượng hơi lộ vẻ khiếp sợ.
Mục Vân ra tay, thể hiện ra chiến lực vượt qua cảnh giới nhất hồn Thần Vương bình thường.
- Thư sướng.
Giờ khắc này, Mục Vân cũng có chút mừng rỡ.
Trong thời gian hai năm, hắn không ngừng thử ngưng tụ đệ nhất hồn trong tam hồn, cuối cùng cũng thành công.
Mà bây giờ, tu luyện Thái Tuế Miên Chưởng cùng Huyền Lôi Thiên Nguyên Ấn hai đại thần quyết, uy lực cũng hiện ra.
Sự mạnh mẽ của hai đại thần quyết này khiến thực lực của Mục Vân lúc này tăng lên trên phạm vi lớn.
Lúc trước chém giết Ngũ Thanh Tư, hắn đã hao phí rất nhiều khí lực.
Không chỉ thi triển thần quyết hạn chế, càng có nguyên nhân là thần lực bản thân hắn không đủ cường hoành.
Mà đến Thần Vương, hồn lực khống chế thần lực, triệt để mượt mà, hắn thi triển thần quyết cũng phẩm cấp đề cao, lần này, xem như triệt để tăng lên một mảng lớn.
Trong nháy mắt miểu sát hai vị nhất hồn Thần Vương.
Thái Tuế miên chưởng, cần chính là chưởng lực liên miên không dứt chồng chất.
Lực lượng tăng lên, làm cho người ta cảm giác, rất thoải mái.
Sắc mặt Huyền Thanh Phượng hiện tại đầy lạnh lùng.
- Bách Thế Đường Thái Tuế Miên Chưởng, tiểu tử, xem ra Ngũ Thanh Tư bị ngươi giết?
Bạn cần đăng nhập để bình luận