Vô Thượng Thần Đế

Chương 3120: Truy Thiên Mệnh

Trong đầu Huyền Thanh Phượng, cuối cùng chỉ còn lại một ý niệm như vậy.
- Muốn chết.
Mục Vân hiện tại thở ra một hơi, thu hồi khí tức.
- Đáng tiếc, nếu không có xoắn nát tam hồn, ta có thể thôn phệ hồn khí, tăng lên hồn lực bản thân.
Lúc trước vì thăng cấp Thần Vương cảnh, hắn đã tiêu hao tinh khí huyết nhục toàn bộ cường giả ngày xưa cắn nuốt hầu như không còn.
Nếm được vị ngọt thôn phệ huyết mạch cùng tịnh hóa huyết mạch kết hợp, hắn không cách nào đình trệ xuống.
- Chẳng qua, ngươi chết, bọn họ vẫn có thể cung cấp cho ta.
Mục Vân nhìn năm người còn lại.
Thất Diệu công tử, Phàn Nhạc Khang cùng với Long Khai Nguyên năm người, hiện tại đã sớm trợn mắt há hốc mồm.
So sánh với rơi vào trong tay Huyền Thanh Phượng, hiện tại, mấy người cảm giác, tựa hồ, Mục Vân so với Huyền Thanh Phượng càng thêm đáng sợ hơn.
- Long Khai Nguyên, ngươi là tên khốn kiếp, từ đâu gặp được một tên khốn kiếp như vậy?
Phàn Khang Nhạc nhất thời gào thét nói.
Thật kinh khủng.
Thực sự khủng khiếp.
Nhất hồn Thần Vương chém giết cảnh giới tam hồn Thần Vương, Mục Vân này có bao nhiêu khủng bố?
Lấy cảnh giới của bọn họ, tam hồn Thần Vương, nếu đối phó với những người dẫn đầu thế lực cấp Linh Nguyên, tam hồn Thần Vương cùng cảnh giới, cũng là đơn giản đến cực điểm, dễ như trở bàn tay.
Nhưng bây giờ thì khác.
Phải biết rằng, Mục Vân chém chính là Huyền Thanh Phượng của Huyền Nguyệt cốc, nghe nói Huyền Thanh Phượng năm đó ở bên ngoài lịch lãm, nhị hồn Thần Vương cảnh giới,liền chém giết một ít tam hồn Thần Vương trong Thần Châu đại địa, thậm chí tán tu cảnh giới nhất phách Thần Hoàng.
Huyền Thanh Nguyệt, có thể nói là thiên tài xứng đáng.
Nếu muốn vượt cấp chém giết giữa thiên tài, vậy thì cần thiên phú càng thêm khủng bố.
Mục Vân làm được bước này, tên này, kinh khủng cỡ nào?
- An tâm một chút chớ nóng nảy.
Nhìn mấy người, Mục Vân thản nhiên nói:
- Bây giờ ta sẽ không giết các ngươi.
Dứt lời, Mục Vân từng bước bước ra, đi tới vùng ven Huyết Trì.
Lần này, có thể nói kiếm được đầy bồn đầy bát.
Giá trị của Bồ Đề Linh Tham, có thể nói còn trân quý hơn so với Tam Dương Thiên Thanh Tuyền một chút, cũng là vật đại bổ đối với võ giả Thần Vương cảnh.
Thần Vương cảnh, bảo vật ngưng tụ tam hồn càng nhiều, càng trân quý, ngưng tụ ra thần hồn, cũng càng cường đại, ngày sau đạt tới cảnh giới Thần Hoàng, thất phách cũng sẽ càng tăng cường hoành, thậm chí đạt tới Thần Chủ cảnh giới, ngũ hành lĩnh vực đều sẽ rất vững chắc.
Mà Huyết Trì cũng có công hiệu rất mạnh, Huyền Thanh Phượng có lẽ đã sớm hạ quyết tâm, hung hăng làm thịt Diệu Quang cùng Phàn Nhạc Khang, Long Khai Nguyên ba phương.
Hiện tại, ngược lại toàn bộ trở thành thu hoạch của hắn.
Giờ khắc này, muốn hộc máu nhất lại là Diệu Quang, Phàn Nhạc Khang cùng Long Khai Nguyên ba người.
Đầu tiên là bị Huyền Thanh Phượng âm một tay, mà hiện tại, ngược lại Mục Vân cuối cùng thành ngư hắn đắc lợi.
Mắt thấy Mục Vân dễ dàng đem từng viên Bồ Đề Linh Tham thu vào trong túi, ước chừng hơn mười khỏa Bồ Đề Linh Tham, cũng đủ để cảnh giới bất kỳ một người trong bọn họ lần thứ hai tăng lên một bước.
Thu xong Bồ Đề Linh Tham, Mục Vân bước vào trong huyết trì.
Máu tươi vốn bình tĩnh lại, vào hiện tại lại sôi trào lên.
Tiếng rầm rầm vang lên, từng đám bọt máu hiện tại toát ra, thân thể Mục Vân nhất thời bị máu tươi bám vào mà lên, biến thành một huyết nhân.
Trong nháy mắt này, bên trong thân thể hắn, lực lượng toàn thân cao thấp, đột nhiên tăng vọt.
Vô số lực lượng, một sóng cao hơn một sóng, tại hiện tại nở rộ ra.
Thân thể Mục Vân, hiện tại giống như biến thành một cái bình chứa, máu tươi kia, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong đó.
Nhưng vào hiện tại, cả người Mục Vân hoàn toàn bị chấn động tại chỗ. Trước mặt hắn, giống như đã không phải ở trong núi cao vạn trượng tràn đầy quáng động này, mà là đạt tới trên chín tầng trời.
Từng tiếng đinh tai nhức óc, giờ khắc này vang lên.
- Đội trưởng, người Huyết tộc đuổi theo.
- Đuổi kịp rồi?
Một nam tử dáng người to con hét lớn:
- Nãi nãi nó, để cho bọn họ nhìn, Huyền Thiên vạn sĩ chúng ta lợi hại ra sao.
- Làm sao bây giờ?
- Thằng nhóc, ngươi sợ?
Nam tử to con kia cười ha ha nói:
- Hiện tại còn hỏi lão tử làm sao bây giờ? Không thấy Thái Tử đang làm gì sao? Đương nhiên là giết cho lão tử, giết bọn họ, ngay cả cha mẹ là ai cũng không biết.
- Vâng.
Giết...
Trong phút chốc, trong đầu Mục Vân tràn ngập từng hình ảnh hỗn loạn.
Cảnh tượng Đồ Ma Sơn vẫn như trước, nhưng Đồ Ma sơn hiện tại, từng tòa sơn nhạc, từng mảnh rừng rậm bị hoàn toàn nghiền nát.
Trái đất tại thời điểm này, không ngừng nứt ra.
Trên tầng mây, mơ hồ có thể thấy được, nổ vang ầm ầm thỉnh thoảng truyền ra, mặt đất hiện tại, chỉ là bị một tia chấn động, chính là vết nứt rộng ngàn thước.
Thật khó tưởng tượng, giao chiến trong tầng mây kia rốt cuộc điên cuồng đến mức nào.
Mà phía dưới, hơn vạn võ giả mặc khải giáp huyền sắc chia làm chín phương trận, hiện tại nghiêm chỉnh chờ đợi.
Tiếng xé nát không gian vang lên, bốn phía đại địa cả sơn mạch, bốn phương tám hướng, chín đội ngũ không giống trang phục cùng khí thế, chen chúc mà đến, tựa như thủy triều.
- Chém Huyền Thiên vạn sĩ, sẽ chặt đứt một tay của Mục Vân, giết.
Oanh oanh...
Trong nháy mắt, thế ngút trời vang lên.
Toàn bộ mặt đất hiện tại hoàn toàn bị oanh nát không ra hình dạng.
Vạn mã bôn ba, đại quân áp cảnh.
Điên cuồng chém giết, trong nháy mắt này, triệt để triển khai.
Đám Huyền Thiên vạn sĩ, hiện tại ở trước mặt đại quân, thoạt nhìn thật sự yếu không thể tả, nhân số, hoàn toàn ở trong hoàn toàn bất lợi.
Nhưng những người đó, hiện tại sắc mặt nghiêm cẩn, vẻ mặt nghiêm nghị, binh khí trong tay, càng nắm chặt, không có chút ý tứ lui về phía sau.
- Truy Thiên Mệnh, lão nương lần này tới đối phó đám chó con Huyết tộc kia, đại đội thứ tám của ngươi, cũng đừng tranh giành với ta.
Một nữ tử cả người váy dài màu đỏ rực, dáng người nóng bỏng, giờ khắc này, tùy tiện quát.
- Vũ Yêu Cơ, ngươi là một bà nương thối, ở chỗ này cùng ta tranh cái gì?
Nam tử dáng người to con kia nhất thời quát:
- Chó con Huyết tộc, lão tử chính là muốn tự mình tới.
- Hai người các ngươi tranh nhau, nghe mệnh lệnh của đại ca.
Một thư sinh mặt trắng hiện tại cũng nhịn không được nhíu mày nói:
- Bảo hộ Thái Tử điện hạ quan trọng hơn.
- Bạch Tử Huyền, lão tử phiền nhất là bộ dáng này của ngươi.
To con nam tử hừ một tiếng, không có nhiều lời.
- Chín đội chia làm chín trận, phân biệt chống cự đại quân cửu tộc, nhớ kỹ, tận lực đem đại quân cửu tộc rời khỏi nơi này, để cho bọn họ không cách nào vây quanh, về phần Thái Tử điện hạ...
Đang lúc này, một nam tử mặc hắc y, hiện tại đi ra, trên mặt hắn không chút biểu tình, lúc đầu một khuôn mặt có chút tuấn tú, ở dưới bộ dáng không chút biểu tình này, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận