Vô Thượng Thần Đế

Chương 3123: Ta Đáp Ứng Ngươi

- Tuân mệnh.
Truy Thiên Mệnh đứng lên, bắt đầu kể lại.
- Năm đó, Huyết tộc Huyết Kiêu, nói cho điện hạ biết, Bích Thanh Ngọc tiểu thư gặp nạn, điện hạ cùng Bích Thanh Ngọc tiểu thư chính là từ nhỏ đã có hôn ước trong người.
Hôn ước...
Nhắc tới hai chữ này, đầu Mục Vân lại to thêm một vòng.
Phụ thân của mình cái gì cũng tốt, nhưng chính là quá thích làm hôn ước cho mình?
Cứ lo lắng con trai mình không cưới được vợ sao?
- Điện hạ lúc này dẫn Vân Dực vệ đội rời khỏi Mục tộc, nhưng trên đường lại bị mai phục.
- Huyền Thiên vạn sĩ xuất động, lúc ấy chạy tới bên cạnh điện hạ, Vân Dực vệ đội cũng không ở bốn phía điện hạ, ngược lại một mình điện hạ bị hơn trăm vị Tổ Thần cự đầu của cửu đại cổ tộc vây công...
- Huyền Thiên vạn sĩ chúng ta vừa mới chạy tới, đại quân cửu đại cổ tộc đã xuất hiện.
- Lúc ấy chém giết.
Nghe được lời này, Đồ Tồn Kiếm mở lời:
- Vân Dực vệ đội, lúc ấy bị điện hạ phái đi rời khỏi người, đi cứu Bích tiểu thư, nhưng sau đó, Vân Dực vệ đội mới phát hiện là một cái bẫy, bị vây khốn, lúc quay người trở về, đã muộn rồi.
- Đáng giận.
Truy Thiên Mệnh hừ nói:
- Lúc ấy nếu Vân Dực ở đây, điện hạ tất nhiên sẽ không xảy ra chuyện, một khi trở về Mục tộc, điện hạ cùng tộc trưởng liên thủ, nhất định không sao.
- Chỉ sợ ngươi còn không biết...
Mục Vân hiện tại mở lời:
- Dựa theo những gì ta biết, chỉ sợ lúc ấy Huyết Kiêu cố ý giao hảo với ta, lấy được tín nhiệm của ta, lừa gạt ta rời khỏi bí giới Mục tộc, cứu Bích Thanh Ngọc.
- Nửa đường, lại là thiết kế phục sát ta.
- Mà bên kia, lại chia làm hai đường, tiến công bí giới Mục Tộc, cho nên lúc ấy, ngoại trừ Huyền Thiên Vạn Sĩ và Vân Dực vệ đội các ngươi, cũng không có người khác của Mục tộc đến trợ giúp!
Mục Vân dứt lời, Đồ Tồn Kiếm cùng Truy Thiên Mệnh hai người đều thầm hận không thôi.
Huyền Thiên vạn sĩ, năm đó ở trong thần giới, uy danh hiển hách, chính là một chi quân đội, tử sĩ, hộ vệ chỉnh đốn kỷ luật đều thượng thừa.
Nhưng cuối cùng, lại rơi vào kết quả như thế.
Mục tộc, năm đó chính là cổ tộc đệ nhất Thần giới, lại bị cửu tộc liên thủ công phá.
Một màn này, làm cho lòng người lạnh lẽ như thế nào.
Chung quy là bọn họ, không đủ cường đại, Huyền Thiên Vạn Sĩ, không đủ cường đại.
- Huyết Kiêu...
Mục Vân hơi nỉ non nói:
- Không chỉ có đệ nhất kiếp âm ta một tay, thế thứ hai lừa gạt ta, đời thứ ba lợi dụng phân thân muốn giết ta, xem ra, người này đối với ta, thật đúng là đủ để ý.
- Súc sinh này, chính là trần trụi đố kị điện hạ!
Truy Thiên Mệnh hừ nói:
- Năm đó điện hạ cùng hắn nổi danh đã lâu, được xưng là cổ tộc song thánh, tiểu tử kia tìm điện hạ tỷ thí, về sau căn bản không thể cùng điện hạ đánh đồng.
- Nhân loại đê tiện vô sỉ.
- Được rồi.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Việc này tạm thời không đề cập tới, ngươi... Làm thế nào nó xuất hiện ở đây?
Nghe được lời này, sắc mặt Truy Thiên Mệnh đầy khó coi.
- Trận chiến năm đó, thuộc hạ đã chết, nhưng không cam lòng tiêu tán trong thiên địa, oán niệm tích góp!
- Mà cuối cùng, thuộc hạ thu nạp máu tươi của các Huyền Thiên Sĩ nơi này, dung hợp ở nơi này, ngưng tụ thành huyết trì. Đều là Huyền Thiên Sĩ lúc trước đại đội thứ tám ta chết trận.
Nhìn máu quanh người vờn quanh, thân thể Mục Vân cứng đờ.
- Điện hạ, ta bất quá chỉ là một luồng oán niệm mà thôi, không có khả năng sống lại, lực lượng trong huyết trì này, lại có thể trợ giúp điện hạ, khôi phục thực lực!
Truy Thiên Mệnh quỳ xuống, nói:
- Mong điện hạ, đây là tâm ý của Huyền Thiên Sĩ thủ hạ Huyền Thiên Vạn Sĩ đại đội thứ tám, cũng là việc cuối cùng thuộc hạ có thể làm cho ngươi.
Nhìn Truy Thiên Mệnh, trong mắt Mục Vân, một tia ướt át xẹt qua.
- Tốt.
Không chần chờ, không do dự.
Mục Vân gật đầu.
- Điện hạ khoanh chân ngồi xuống, lực lượng trong huyết trì này, rèn luyện thân thể, từ đó có thể ngược lại dẫn dắt thần hồn điện hạ sinh trưởng, thúc đẩy điện hạ ngưng tụ hồn thiên hồn thứ hai.
Truy Thiên Mệnh cẩn thận nói:
- Điện hạ, thuộc hạ vì điện hạ mà chết, cam tâm tình nguyện, chỉ là, các huynh đệ thuộc hạ đã chết, thuộc hạ không cam lòng.
- Ta cũng không cam lòng.
Mục Vân hiện tại lại nghiêm túc nói:
- Không cam lòng, vậy... Làm thịt người của cửu đại cổ tộc.
- Thuộc hạ hiểu rồi.
Truy Thiên Mệnh một lần nữa nói:
- Còn có một chuyện nữa.
- Năm đó, thuộc hạ chết trận, thân thể có thể nói là bị triệt để hủy diệt, thế nhưng, một ít huynh đệ của thuộc hạ, lại là bảo tồn lại thân thể, sau khi bị Đồ Ma sơn lây nhiễm rất nhiều khí tức Huyết Sát, một ít huynh đệ, chuyển hóa thành cốt linh!
Truy Thiên Mệnh nói đến đây, thân thể run lên.
Cốt linh là gì?
Không có thân thể, chỉ có một bộ khung xương, đem một luồng hồn phách ngưng tụ ở trên xương cốt, kiếp này, không cách nào lần nữa sinh trưởng huyết nhục, trở thành một người bình thường.
Sống như vậy, không bằng chết.
Người không người, dáng vẻ quỷ không quỷ.
- Đánh một trận năm đó ở Đồ Ma Sơn, huyết khí oán niệm quá sâu, cho nên một ít huynh đệ, dưới cơ duyên xảo hợp, trở thành cốt linh, đời này kiếp này, chính là bộ dáng bộ xương lâu!
Truy Thiên Mệnh chắp tay nói:
- Hy vọng chuyến đi này của điện hạ, có thể dẫn bọn họ đi ra ngoài.
Hắn bởi vì vốn là một luồng oán niệm mà tồn tại, không cách nào rời khỏi Huyết Trì, cũng không cách nào tìm kiếm huynh đệ của mình.
Hiện tại đụng phải Mục Vân, chỉ có thể đem hy vọng ký thác trên người Mục Vân.
- Ta đáp ứng ngươi!
Cốt linh, càng giống cốt tộc nhất mạch, ví dụ như ba trăm cốt vệ bên cạnh hắn.
Mấy năm nay, cốt vệ ở trong Bích Lạc Hoàng Tuyền, thực lực mỗi một ngày đều tăng lên, nhưng thiếu một cơ hội.
- Ta hiểu rồi.
Mục Vân gật đầu.
- Bọn họ cũng là huynh đệ của ta, chuyến đi này, ta sẽ màng bọn họ ra ngoài.
- Đa tạ điện hạ.
Truy Thiên Mệnh hiện tại cảm thấy mỹ mãn, nhìn Mục Vân, nói:
- Thuộc hạ rất hy vọng cùng điện hạ lần nữa liều mạng, nhìn Mục tộc trùng kiến sơn hà, đáng tiếc không cách nào nhìn thấy, chỉ có thể nhìn điện hạ.
Truy Thiên Mệnh mỉm cười, thân ảnh dần dần tán loạn.
Lần thứ hai nhìn thấy Mục Vân, oán niệm kiên trì trong lòng hắn, chung quy hoàn toàn tiêu tán.
Huyết trì hiện tại, ùng ục bốc lên bọt máu, trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng cuồng bạo, từ từ khuếch tán ra.
Những bọt máu kia bạo liệt ra, lực lượng tầng tầng lớp lớp, tiến vào trong thân thể Mục Vân.
Thời gian không nhiều lắm, bóng dáng Mục Vân biến mất trong huyết trì.
Cả người hắn, bị máu tươi bao vây, toàn thân, không có một tia ba động.
Nhưng hiện tại, thân thể của hắn lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tiếng rầm rầm vang lên, thân thể hắn hiện tại, giống như hóa thành một mảnh thế giới.
Trong mỗi một bộ phận, máu chảy qua, mỗi một thần kinh, tế bào rất nhỏ, tại thời điểm này đều phát sinh lột xác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận