Vô Thượng Thần Đế

Chương 316: Giá Trên Trời (2)

Mục Vân vừa nói dứt lời đã cảm giác được mấy ánh mắt nóng bỏng rơi vào trên đài đấu giá.
Mạc Khánh Thiên và Mạc Vấn vì Cam Kinh Vũ, tất nhiên sẽ ra tay cướp đoạt.
Cổ gia Cổ Vân Nhàn, Hoàng gia Thái Hoàng Dục, cũng nhất định sẽ cướp đoạt.
Tiêu gia và Lâm gia, tất nhiên sẽ không muốn để Cổ gia và Hoàng thất dịu bớt, cũng nhất định sẽ cướp đoạt.
Có ba tam phương này xuất thủ, giá cả của viên thuốc này tất nhiên sẽ cao đến không hợp thói thường.
- Giá khởi điểm là năm trăm vạn linh thạch thượng phẩm!
Mục Vân mỉm cười, hai con mắt màu tím tách ra nụ cười yêu dị tà mị.
- Sáu trăm vạn!
Quả nhiên, Mạc Khánh Thiên là người đầu tiên đứng lên, báo ra giá.
- Mạc đại sư quả nhiên hào sảng, há miệng đã tăng giá một trăm vạn, Cổ gia, một ngàn vạn!
Cổ Vân Nhàn không chút khách khí mở miệng nói.
Mười năm thọ mệnh, hiện nay, tộc trưởng Cổ gia Cổ Thiên Gia bỏ mình, Thiên Gia Cổ Kiếm biến mất, Cổ gia toàn bằng một mình hắn chống đỡ.
Hắn vốn cho rằng, sau khi diệt Mục gia sẽ có thể được chia tài sản và thế lực của Mục gia.
Thế nhưng hắn làm sao biết, Lục Ảnh huyết tông hoàn toàn là sói đút không no, Cổ gia không đạt được cái gì, ngược lại là tổn thất không ít.
Nhưng một viên Thông Linh Hồi Tử Đan, hắn nhất định phải đạt được.
Cổ gia còn cần hắn chèo chống chí ít hai mươi năm, cho nên trước khi bồi dưỡng đời sau, hắn nhất định phải còn sống.
Viên đan dược kia, hắn là tình thế bắt buộc.
- Một ngàn hai trăm vạn!
Hoàng thất Thái Hoàng Dục cười nói:
- Cổ Vân Nhàn, ngươi cần, ta cũng cần, không bằng nhường cho ta đi, như thế nào?
- Ngươi nằm mơ! Một ngàn năm trăm vạn!
Cổ Vân Nhàn cũng không tính nhường cho.
- Hai ngàn vạn!
Nhìn hai người tranh chấp, Mạc Khánh Thiên không mặn không nhạt nói.
Bản thân hắn chính là luyện đan sư thất tinh của Nam Vân Đế Quốc, bản thân tích lũy phong phú, không thua gì một đại gia tộc, lại thêm Tụ Tiên các kinh doanh và lợi nhuận, viên đan dược này, vì sư tôn hắn, hắn cũng phải tranh thủ đến.
Tam phương thế lực rõ ràng là không muốn từ bỏ, mỗi người đều tăng giá!
- Hai ngàn vạn linh thạch thượng phẩm, Mạc đại sư thật đúng là bỏ được!
Vương Tâm Nhã cười nhạo nói.
- Hắn đương nhiên bỏ được, những năm này, Mạc Khánh Thiên tích lũy có thể nói là phú khả địch quốc, mà Cam Kinh Vũ thân là sư tôn hắn, trước mắt đã đi đến phần cuối, hắn không thể nào trơ mắt nhìn sư tôn bệnh chết.
Lâm Hiền Ngọc chân thành nói.
Vương Tâm Nhã nhẹ gật đầu.
Nàng đột nhiên phát hiện, Tử Mộc tiên sinh này, tâm cơ rất trầm hậu, nếu luyện chế đan dược thất phẩm khác thì chỉ sợ hai đại gia tộc và Mạc Khánh Thiên, căn bản sẽ không tranh đoạt bể đầu như thế.
Ngược lại là Thông Linh Hồi Tử Đan này, lại làm cho ba đại nhân vật quyền thế thao thiên, đánh đến đầu rơi máu chảy.
- Ba ngàn vạn!
Cổ Vân Nhàn lần nữa mở miệng, không tranh, lần sau gặp lại đan dược bực này cũng không biết là ngày tháng năm nào.
Hắn lại không đợi được.
- Bốn ngàn vạn!
- Năm ngàn vạn!
Mạc đại sư nhìn hai người Cổ Vân Nhàn và Thái Hoàng Dục thật sâu, hô thở ra một hơi, nói:
- Một ức!
Tê...
Toàn bộ phòng đấu giá nháy mắt truyền đến từng đợt âm thanh hít một ngụm khí lạnh.
Một trăm triệu!
Một trăm triệu linh thạch thượng phẩm là khái niệm gì? Cho dù hiện nay, tứ đại gia tộc cũng cần tích lũy mấy năm mới có thể có đến một trăm triệu.
Mạc Khánh Thiên thật là ra ngoan thủ.
- Một ức linh thạch thượng phẩm, còn có người tăng giá sao?
Mục Vân mỉm cười, mở miệng nói.
- Đã như vậy...
- Một ức năm ngàn vạn!
Chỉ là đám người còn chưa kinh hô xong, một âm thanh đã lần nữa vang lên.
Lại là Mạnh Quảng Lăng.
Một ức năm ngàn vạn đấu giá viên đan dược thất phẩm thượng đẳng, chẳng lẽ Mạnh Quảng Lăng này xem linh thạch như đường đậu tới chơi sao?
- Hai ức!
Chỉ là, Mạc Khánh Thiên hiển nhiên không có ý định nhường ra.
Hai ức linh thạch thượng phẩm, đã là giá trên trời.
Lần này, Mạnh Quảng Lăng yên lặng.
Hai ức linh thạch thượng phẩm, hắn không phải là không thể lấy ra, mà nếu hắn lấy ra, toàn bộ Lục Ảnh huyết tông tại trong Nam Vân thành sẽ giật gấu vá vai.
Suy nghĩ một lát, Mạnh Quảng Lăng từ bỏ.
- Hai ức linh thạch thượng phẩm, chúc mừng Mạc đại sư thu hoạch được bán đấu giá lần này - Thông Linh Hồi Tử Đan.
Mặc dù cả tràng đấu giá chỉ có ba món vật phẩm, thế nhưng đây không thể nghi ngờ là một lần đầu giá gay gấn.
Hai ức hai ngàn sáu trăm vạn linh thạch thượng phẩm, đối với Thông Thần các quả thực là tích lũy mười năm cũng không đổi được.
Chỉ là, nắm giữ tài lực lớn như vậy, Thông Thần các có thể thủ được sao?
Đấu giá hội kết thúc, Mục Vân rời trận, đi về phía sau.
- Tề Minh, an bài cho ta ba mật thất!
- Ba mật thất? Vì sao vậy, sư tôn?
- Bảo ngươi an bài thò an bài, hỏi nhiều như vậy làm gì!
Mục Vân cười mắng:
- Hai ức linh thạch chỉ là món ăn khai vị mà thôi, tiếp theo, mới là trò hay, mới là vở kịch.
Vừa dứt lời, Mục Vân đổi một bộ phục sức, lần nữa đi ra, chỉ thấy Tề Minh đã an bài tốt, tại chỗ chờ hắn.
- Sư tôn, ngài thật sự là thần!
Tề Minh cười hắc hắc nói:
- Ba nhóm người đều đến rồi sao?
- Trước gặp nhóm người nào trước?
- Ngươi cứ nói đi?
- Ta hiểu rõ!
Tề Minh cười hắc hắc, lập tức rời khỏi.
Trong ba mật thất, nhân viên của ba phương thế lực, đều có người chiêu đãi của mỗi người.
Hai người Mạc Khánh Thiên và Mạc Vấn cũng đến.
- Đại ca, ngươi xác định vị đại sư luyện chế đan dược thất phẩm này có thể luyện thành đan dược chữa khỏi thương thế kia cho sư tôn sao?
Mạc Vấn kinh nghi bất định nói:
- Năm đó, Mục Vân đã nói, hắn chuẩn bị kỹ càng toàn bộ dược liệu cho hắn, vẫn cần hai người chúng ta dắt tay.
- Đan dược thất phẩm chính là tốt nhất, ta mua xuống viên thuốc này, thứ nhất là vì trì hoãn thọ mệnh cho sư tôn, nghĩ một chút biện pháp, thứ hai chính là vì muốn xem thử vị luyện đan đại sư này, đến cùng có thủ đoạn như thế nào!
Mạc Khánh Thiên vui vẻ nói:
- Hắn quả nhiên không khiến ta thất vọng, nếu như chúng ta đưa đan phương Mục Vân đã từng lưu lại cho vị đan sư này, hắn tuyệt đối sẽ đồng ý.
- Đều tại ngươi, ba năm trước đây, nếu ngươi ta xuất thủ bảo đảm tính mệnh của Mục Vân, cũng không đến nỗi tốn hai ức linh thạch, hiện tại ngược lại tốt, vô duyên vô cớ tốn nhiều linh thạch như vậy, vui vẻ sao?
- Ngươi...
Mạc Vấn thở phì phì, ngồi ở một bên, không lên tiếng nữa.
- Hai vị đại sư đợi lâu!
Ngay tại giờ phút này, cửa bị mở ra, Tề Minh mỉm cười, nói:
- Vị này chính là thủ tịch luyện đan sư của Thông Thần các - Tử Mộc đại sư!
- Hắn... Hắn không phải luyện khí sư sao? Thế nào...
- Tử Mộc đại sư đều rất tinh thông luyện khí và luyện đan!
Tề Minh cười nói:
- Hai vị đại sư có chuyện gì có thể trao đổi với Tử Mộc đại sư.
- Chào hai vị đại sư!
Mục Vân hơi khom người, cười nói.
Ba năm qua, hôm nay hắn đã không giống trước kia, trước đó, hắn sở dĩ không cách nào luyện chế đan dược thất phẩm là bởi vì cảnh giới hạn chế.
Mà bây giờ, người mang thiên hỏa, nửa bước Thông Thần, Mục Vân không còn là Mục Vân bị áp chế, mà là Mục Vân đã quật khởi mạnh mẽ.
Trước đó, đối mặt hai người, Mục Vân còn có phần áp lực.
Nhưng bây giờ, hắn cũng không áp lực, có thể nói, hiện tại Mạc Khánh Thiên và Mạc Vấn đã là triệt để không bằng hắn, trên luyện đan nhất mạch, hai người đối với hắn đã không còn là đối tượng phải vượt qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận