Vô Thượng Thần Đế

Chương 3170: Thương Long hiên (1)

Chuẩn bị thỏa đáng, hai người rời khỏi Học viện Chân Vũ.
- Điện hạ.
Rời khỏi Chân Vũ học viện, Thương Bắc Huyền đổi xưng hô.
Chân Vũ học viện, nhiều người mắt tạp, Thương Bắc Huyền há miệng gọi điện hạ, quả thực sẽ khiến người ta hoài nghi.
- Cha ngươi đã sẵn sàng?
- Đúng vậy.
Thương Bắc Huyền chắp tay nói:
- Phụ thân vẫn luôn mong muốn gặp điện hạ một lần, hiện tại điện hạ bế quan một tháng, thừa dịp mấy ngày nay đi, bằng không sau khi trở về, sẽ có bận rộn.
- Có bận?
- Đúng vậy.
Thương Bắc Huyền cười nói:
- Mười năm sau, cửu đại học viện sẽ cử hành Đăng Thiên Lộ, đến lúc đó, điện hạ nhất định sẽ đi tham gia.
- Chín đại học viện? Đăng Thiên Lộ?
Thương Bắc Huyền nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Mục Vân, biết Mục Vân không rõ.
- Lúc đầu lên Đăng Thiên Lộ, vốn là mười đại học viện cùng tổ chức.
- Nhưng mà theo Mục tộc điêu linh vạn năm trước, Thánh Vân học viện cũng xuống dốc, chỉ thành cửu đại học viện.
Thương Bắc Huyền cảm thán nói:
- Đăng Thiên Lộ, vốn là trăm năm một lần, lần mười năm sau, chính là lần tiếp theo.
- Đăng Thiên Lộ, lựa chọn đệ tử cảnh giới nhất phách Thần Hoàng đến thất phách Thần Hoàng trong cửu đại học viện, tiến vào trong một nơi bí giới do cửu đại học viện lựa chọn, tiến hành khiêu chiến ba năm.
- Bình thường mà nói, địa phương cửu đại học viện lựa chọn, đều là một ít mật địa phát hiện trong thần giới.
- Thật ra nói cho cùng, chính là mật địa do cửu đại cổ tộc sau lưng lựa chọn.
- Thú vị...
Mục Vân cười nói:
- Nói như vậy, đệ tử Thần Hoàng của Cửu đại viện đều sẽ tham gia.
- Đâu chỉ là cửu đại học viện, còn có một ít thiếu niên thiên chi kiêu tử trong cửu đại cổ tộc, cũng sẽ tham gia.
- Cửu tộc...
Giữa hai hàng lông mày Mục Vân, nụ cười càng sâu.
Loại chuyện này, hắn ngược lại có chút chờ mong.
Theo cảnh giới đề cao, hắn càng tiếp cận cổ tộc, Mục tộc, tin tưởng không lâu sau, sẽ xuất hiện người hắn quen biết.
Chính xác mà nói, là người trong Mục tộc biết hắn.
- Tốt, kỳ hạn mười năm, hẳn là đủ để đề cao đạt tới cảnh giới ngũ phách Thần Hoàng, đến lúc đó, không có Thần Chủ xuất hành, Đăng Thiên Lộ, vậy xem, để ta giẫm lên thi thể thiên chi kiêu tử đi.
Khóe miệng Mục Vân hiện lên ý cười.
- Lấy thực lực của điện hạ, tự nhiên không sao, nhưng điện hạ cũng cần phải cẩn thận, một khi huyết mạch ngươi bị người trong cổ tộc cảm giác được, chỉ sợ sẽ xuất hiện vấn đề không nhỏ!
- Ừm.
Mục Vân gật đầu.
Hai đạo thân ảnh một đường đi về phía trước.
Thương Long Hiên, chính là Thiên Nguyên cấp thế lực đỉnh cao ngoại trừ Chân Vũ học viện, Huyễn Ảnh Tông, Thiên Cơ Các ba nhà, cũng có phân lượng thật lớn ở trong Chiêm tộc.
Thương Long Hiên nằm ở phía bắc Chân Vũ học viện, khoảng cách Chân Vũ học viện, cũng có mấy ngày lộ trình.
Một đường đi tới, hai người thảo luận tu luyện, ngược lại càng thêm thân thiết.
Một ngày này, hai người thu thập thỏa đáng, thuận tiện lần nữa xuất phát, nhưng đột nhiên, Thương Bắc Huyền nhíu mày.
Mục Vân hiện tại cũng dừng chân lại.
- Xem ra, luôn có một số người chưa từ bỏ ý định!
Mục Vân nhếch miệng cười nói:
- Cho nên ta ghét nhất là phá quy củ trong học viện, đệ tử không thể tự giết lẫn nhau, đây căn bản là không quản được.
Mục Vân dứt lời, Thương Bắc Huyền cũng cười khổ một tiếng.
- Điện hạ chờ một chút, ta đi giải quyết.
- Quên đi.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Lần này, người tới cũng không ít, ta đoán chừng, là có người, vận dụng của cải của mình.
- Đã như vậy, cũng không thể làm cho bọn họ thất vọng, không phải sao?
Mục Vân dứt lời, đứng tại chỗ, lẳng lặng chờ đợi.
- Ừ?
Mà hiện tại, từng đạo thân ảnh bay như bay đến, nhìn thấy Mục Vân cùng Thương Bắc Huyền hai người cư nhiên không nhúc nhích, đứng ở đây, tựa hồ đang chờ đợi bọn họ, trong đám người kia, mấy đạo thân ảnh ngẩn ra.
- Thái Ất Tuyên.
Nhìn thấy Thái Ất Tuyên, Mục Vân cười nói:
- Không tệ, xem ra mấy ngày nay, ngươi không quên ta.
- Bớt nói nhảm.
Thái Ất Tuyên hiện tại hừ một tiếng, nói:
- Mục Vân, ngươi phải chết không thể nghi ngờ, ta hôm nay, chính là đến để xem kết cục của ngươi.
Trong mắt Thái Ất Tuyên tràn đầy sát khí.
Mà trong mắt Mục Vân hiện tại cũng mang theo sát khí.
Tên này, thật sự có chút không biết trời cao đất dày.
- Muốn chết, đến đây đi.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, tiến lên.
Khí tức cường đại, nhất thời bao trùm ra, từng đạo khí lãng, mang theo khí tức làm cho người ta kiêng kỵ.
- Thái Huyền Thiên.
- Tử Mộc Vũ.
Thái Ất Tuyên hiện tại vội vàng lui về phía sau.
Hắn tự mình lĩnh giáo thủ đoạn của Mục Vân, cường đại không thôi, hắn căn bản không phải đối thủ.
Thế nhưng lần này, hắn lại mang đến hai cao thủ cảnh giới ngũ phách Thần Hoàng.
Thực lực Mục Vân cho dù cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của võ giả cảnh giới ngũ phách Thần Hoàng chứ?
Theo Thái Ất Tuyên nói xong, hai đạo thân ảnh đi ra.
Thái Huyền Thiên cùng Tử Mộc Vũ, chính là hai vị hộ pháp của Thái Ất tông, đều là cảnh giới ngũ phách Thần Hoàng, Thái Ất Tuyên có lòng tin, Mục Vân lần này, lên trời xuống đất cũng không có đường trốn.
Còn nữa, chuyến đi này, càng có hơn mười vị Thần Hoàng, hơn mười vị nhị hồn Thần Vương, tam hồn Thần Vương, đủ để phòng bị Mục Vân chạy trốn.
- Ngươi thật đúng là bỏ tâm tư.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Trận thế lớn như vậy, nếu tổn thất hai vị cao thủ ngũ phách Thần Hoàng, đối với Thái Ất Tông các ngươi mà nói, cũng rất đau lòng chứ?
- Ngươi ngược lại quá đề cao chính mình.
Thái Ất Tuyên cười nhạo nói:
- Bằng ngươi, cũng xứng?
- Ai nói ta muốn động thủ?
Mục Vân lại trả lời:
- Ngươi tìm người, chẳng lẽ ta sẽ không tìm người sao?
Mục Vân dứt lời, bàn tay vung lên, một đạo thân ảnh màu đen, bất ngờ xuất hiện.
Lân giáp đen kịt, màu mực nồng đậm, một cỗ khí tức tà mị, lặng yên khuếch tán ra.
- Đây là thứ quỷ gì vậy?
Hắc Kỳ Lân chính là thần thú, Kỳ Lân nhất tộc, tồn tại sánh ngang với Long tộc, Thái Ất Tuyên căn bản chưa từng thấy qua.
Còn nữa, lúc này Mặc Vũ căn bản không phải bộ dáng Hắc Kỳ Lân chân chính, mà là ma khí quấy nhiễu trong người, căn bản không giống bộ dáng bản tôn kỳ lân.
- Mặc Vũ, làm thịt hết.
Mục Vân phân phó.
- Hừ, không phải ngươi nói, không cần ta sao?
- Ta đã nói à?
Mục Vân không cho là đúng nói:
- Trông cậy vào cảm hóa ngươi, là không có khả năng, cũng may ấn ký khống chế, tiểu tử ngươi, không nghe lời ta? Không sao.
Mục Vân dứt lời, thân ảnh Mặc Vũ không tự chủ được giết ra.
- Đáng chết.
Mặc Vũ mắng nhẹ một tiếng, nhất thời xông ra ngoài.
Những năm gần đây, hắn một mực ở trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành lực uẩn dưỡng, thế giới lực tẩm bổ, hơn nữa Mục Vân những năm gần đây, lấy được bảo bối, toàn bộ dùng để xây dựng không gian bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, hắn có thể nói là an nhàn sung sướng.
Thực lực của thất phách Thần Hoàng, càng là đạt được thật lớn vững chắc.
- Đây là thứ quỷ gì vậy?
Thái Ất Tuyên hiện tại gào thét nói:
- Làm thịt nó, làm thịt súc sinh này.
Nghe được lời này, ánh mắt Mặc Vũ lạnh lẽo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận