Vô Thượng Thần Đế

Chương 3230: Chấn nhiếp thu phục (1)

Mà chỉ là phòng ngự bị động, sớm muộn gì cũng tiêu hao hết thần lực, bị Thư Vinh Thành chém giết.
Chỉ có một cách.
Xông vào trong lĩnh vực của Thư Vinh Thành, chém giết hắn.
Trong mắt Mục Vân, một tia quyết đoán, chợt lóe lên.
Đây là một lần mạo hiểm vô cùng điên cuồng, nhưng Mục Vân lại có nắm chắc thành công.
- Trảm.
Một tiếng hét nhẹ vang lên, Thư Vinh Thành hiện tại, khu thân giết tới.
Lần này, Mục Vân không tránh né nữa, mà là xông lên.
- Muốn tới gần ta, sau đó chém giết ta?
Nhìn thấy cảnh này, Thư Vinh Thành cười nhạo nói:
- Ngươi thật sự là dã tâm rất lớn.
Hắn căn bản không e ngại Mục Vân tới gần.
Vù vù..
Hai đạo thân ảnh hiện tại đang cứng đối cứng, kề sát nhau.
Tiếng chém giết, từng đạo từng đạo vang lên, hai người hiện tại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sát phạt khí càng thịnh.
Mục Vân hiện tại lại không ngừng điều tra khuyết điểm của Thư Vinh Thành.
Sức mạnh tập hợp, toàn bộ cơ thể của hắn đang cảnh giới cao độ.
- Cửu Nguyên thần quyết.
Trong lòng lại khẽ quát một tiếng, tiến lên, thân ảnh Mục Vân hóa thành một đạo trường long.
Cửu Nguyên Thần Quyết có được ba cấp bậc tu luyện, đẳng cấp thứ nhất, chính là lấy cửu nguyên khí, ngưng tụ thần long hóa thân.
Mà đẳng cấp thứ hai là thân thể cùng Thần Long hóa thân dung hợp.
Cấp bậc thứ ba, chính là lấy thân thể của mình, hóa thành thần long hóa thân, gia trì cửu nguyên khí vào trong thân thể mình.
Giờ khắc này, Mục Vân đem thân thể của mình hóa thành long hóa thân thể, ở trong lĩnh vực của Thư Vinh Thành, trùng kích mà đi.
- Ngươi muốn chết.
Thư Vinh Thành hiện tại căn bản lười nhìn Mục Vân.
Hành động này, không thể nghi ngờ là đang tự tìm đường chết.
Thư Vinh Thành hừ một tiếng:
- Để cho ngươi kiến thức uy lực của lĩnh vực.
Cước bộ đi qua, trong phút chốc, toàn thân cao thấp Thư Vinh Thành, lấy hắn làm trung tâm, trong phạm vi trăm thước, ngưng tụ ra một viên kim sắc quang cầu.
Không gian trong phạm vi trăm thước, hiện tại, tất cả đều thuộc về hắn khống chế.
Kim Chi Lĩnh Vực tràn ngập khí tức cương chính bất phá, bá tuyệt thiên địa.
Mạnh mẽ, không thể chống đối.
Đông đông đông...
Tiếng nổ vang lên, trong Kim Chi Lĩnh Vực, hết thảy, quy về yên tĩnh.
Bóng dáng Mục Vân bị cố định, không thể nhúc nhích.
- Ngu xuẩn, cảnh giới Thần Chủ cường hoành, ngươi không có khả năng biết.
Thư Vinh Thành quát lớn một tiếng, xông ra ngoài.
Phanh...
Thân ảnh Mục Vân giống như một viên đạn pháo, hoàn toàn lui ra.
Phun ra một ngụm máu tươi,.
- Dốt nát!
Thư Vinh Thành hiện tại tản ra Kim Chi Lĩnh Vực, toàn thân cao thấp, kim quang lấp lánh, tựa như một đạo kim quang chiến thần, kiên cố không thể phá hủy.
- Phải không?
Hiện tại, bóng dáng Mục Vân bị bắn ra ngoài, đứng dậy, lau khóe miệng máu tươi.
- Võ giả tự đại như ngươi, ta không biết giết bao nhiêu người, ngươi không phải là người đầu tiên, cũng sẽ không phải người cuối cùng.
Mục Vân cười nhạo nói.
- Còn ở chỗ này miệng cứng.
Thư Vinh Thành quát lớn:
- Chôn cùng đệ đệ ta đi.
Dứt lời, bàn tay hắn vung lên, trường thương trong tay, giết ra.
- Buồn cười.
Bàn tay Mục Vân chậm rãi nâng lên.
- Ngươi nghĩ rằng ta gần lĩnh vực ngươi, thực sự chỉ vì... Muốn đến gần ngươi giết ngươi?
Ù ù...
Trong phút chốc, lĩnh vực quanh người Thư Vinh Thành, từng bột phấn màu đen, từ từ dâng lên.
Những bột màu đen hiện tại, bay lên.
Dần dần, bột phấn màu đen từng đạo tụ tập lại, tạo thành từng viên quang cầu màu đen.
- Đây là... Mặc Huyền Thiết?
Thư Vinh Thành biến sắc.
Như thế nào đột nhiên trong lĩnh vực của mình, sẽ xuất hiện số lượng Mặc Huyền Thiết như vậy?
Hơn nữa nhìn biểu tình của Mục Vân, hắn luôn có một dự cảm không lành. Tên này, tựa hồ đang âm thầm bày ra cái gì đó.
Nhưng hiện tại Mục Vân, làm sao còn có thể cho Thư Vinh Thành thời gian suy nghĩ cùng phản ứng.
- Xin lỗi, ngươi xong đời!
Bàn tay Mục Vân, từ từ nắm chặt.
- Địa Bạo Thiên Vẫn.
Một tiếng quát khẽ hạ xuống, từng đạo tiếng chấn động vang lên, trong lĩnh vực của Thư Vinh Thành, từng viên quang cầu kia, hiện tại đột nhiên nổ tung ra.
Oanh oanh oanh...
Trong phút chốc, toàn bộ lĩnh vực của hắn, hóa thành từng mảnh nhỏ.
Từng mảnh vỡ kia, vào giờ khắc này, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố.
Thư Vinh Thành hiện tại sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.
Toàn bộ mặt ngoài thân thể hắn, xuất hiện từng vết thương, thoạt nhìn rất khủng bố.
- Ngươi quá kiêu ngạo.
Mục Vân hiện tại, bước qua mà đến, nhìn Thư Vinh Thành, lạnh lùng nói:
- Người kiêu ngạo, thường sẽ làm cho người khác có cơ hội thừa cơ.
Bàn tay hắn cầm một cây trường thương của Thư Vinh Thành, nhìn kỹ, trên người thương, ba chữ to đầy khí thế.
- Kim Diễm Thương.
Mục Vân lạnh nhạt nói:
- Uy năng của thương này, ngươi, không cách nào phóng thích, quá lãng phí.
Phốc...
Dứt lời, trường thương xuyên qua đầu Thư Vinh Thành.
Máu tươi chảy ra, thần hồn Thư Vinh Thành mang theo ba hồn bảy phách, hoảng sợ muốn chạy trốn.
Nhưng hiện tại, Mục Vân căn bản sẽ không cho hắn cơ hội.
Thi triển ra thôn phệ huyết mạch, ba hồn bảy phách Thư Vinh Thành vào hiện tại, bị gắt gao áp chế, triệt để không cách nào chống lại, tiêu tán không thấy.
Mục Vân hiện tại thở ra một hơi.
- Đa tạ.
Ánh mắt Huyền Phong Tử hơi nhẹ nhàng.
Nếu không phải Mục Vân, chỉ sợ hắn hiện tại đã chết.
Hơn nữa, Mục Vân vừa rồi ở trong phong ấn trận, vạn nhất xuất hiện ngoài ý muốn, chỉ sợ hai người đều nguy hiểm tính mạng.
- Không sao đâu, ngươi bị đánh lén, nếu không, mấy người này không nhất định là đối thủ của ngươi.
Nhìn Duyên Sinh Thiên Thạch vẫn an ổn ở phía trên, sắc mặt Mục Vân thản nhiên nói:
- Cẩn thận một chút, rất nhanh có thể giải quyết.
- Ừm.
Dứt lời, bóng dáng Mục Vân lại tiêu tán.
Huyền Phong Tử nuốt một viên đan dược, khoanh chân ngồi xuống, nhìn bốn phía, thật cẩn thận đứng lên.
Hiện tại, tiến vào trong trận pháp, hai mắt Mục Vân nhìn lại, Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm hai người, còn đang giao thủ.
- Nếu ngươi không nhẫn tâm, vậy ta đến.
Sắc mặt Mục Vân lạnh lẽo, trong lòng bàn tay, từng đạo trận phù lúc này, từ từ bốc lên.
Trận phù thiêu đốt, tiếng ầm ầm, làm cho người ta có một loại cảm giác chấn động lòng người.
Đại trận lúc này, động lên.
- Ngươi...... Ngươi cư nhiên có thể khống chế trận pháp?
Sắc mặt Hoàng Diễm biến đổi.
- Vừa rồi mất một chút thời gian, nghiên cứu trận phù, ngươi cho rằng, ta xem bát cấp thần trận này chỉ để chơi thôi sao?
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Cho dù ngươi là cảnh giới nhị hành Thần Chủ, đáng tiếc, trận pháp này lại có thể gắt gao khống chế ngươi.
Mục Vân vung tay lên, khí tức cường đại bao phủ ra.
Phanh...
Từng tiếng rầm đột nhiên vang lên.
Từng tiếng rầm chấn động màng nhĩ truyền ra.
- Cái này...
Sắc mặt Mặc Vũ hiện tại khó coi.
Mục Vân căn bản không cần dựa vào hắn, thúc dục trận pháp này, Hoàng Diễm đã không cách nào ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận