Vô Thượng Thần Đế

Chương 323: Thông Thần Nhị Trọng (1)

Nghĩ đến chuyện vừa rồi giữa nàng và Mục Vân, trong khi cả đám người đứng ngoài cửa, sắc mặt Vương Tâm Nhã dần dần đỏ lên, cúi đầu nói:
- Mục Vân không còn đáng ngại, nghỉ ngơi mấy ngày nữa là sẽ khỏi, các ngươi không cần phải lo lắng.
Nói xong, Vương Tâm Nhã cúi đầu đi ra, rời khỏi phòng.
Đám người nghe thấy lời này, vội vàng tiến vào trong phòng, nhìn Mục Vân trên giường, quả nhiên sắc mặt đã trở nên hồng nhuận, yên lòng.
- Hai tỷ muội Vương Tâm Nhã và Vương Hinh Vũ, thân phận không rõ, không biết có thể xảy ra vấn đề gì hay không...
- Vương Hinh Vũ ta không biết, thế nhưng Vương Tâm Nhã bỏ ra ba năm này, chúng ta đều nhìn trong mắt, chắc là sẽ không hại Mục đạo sư, chuyện này, vẫn là chờ Mục đạo sư tỉnh lại rồi nói.
- Ừm!
Trong phòng dần dần an tĩnh lại.
- Chuyện gì chờ ta tỉnh lại rồi nói?
Mục Vân đột nhiên mở mắt ra, buồn khổ nói:
- Vừa rồi nằm mơ đạt đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất với một nữ tử diệu mỹ, các ngươi đã đi vào phòng líu ríu nói không ngừng, thật là muốn ăn đòn.
- Hả? Lão sư, ngài còn gặp xuân mộng?
- Đại đầu quỷ nhà ngươi!
Mục Vân ho khan một tiếng, mắng:
- Cái tình huống gì? Ta còn tưởng rằng sẽ chết chứ, người nào trong các ngươi có bản lãnh lớn như vậy...
- Là Vương Tâm Nhã!
Tề Minh lúng túng nói:
- Chúng ta cũng không ngờ, nàng lại đột nhiên xuất hiện, cho nên... Bị nàng phát hiện, hơn nữa vừa rồi nàng đều đuổi chúng ta đi ra, nói là có biện pháp chữa thương cho ngài.
- Hơn nữa, thương liệu này còn kéo dài hơn một canh giờ, lão sư, các ngươi làm gì vậy? Có phải là song tu đại pháp trong truyền thuyết, cái gì âm sát tinh khí trong cơ thể nữ tử góp nhặt mấy chục năm, trực tiếp kết hợp với cương dương tinh khí trong cơ thể ngươi, sau đó ngươi đã thần kỳ khỏi bệnh?
- Kết hợp? Kết hợp cái đầu của ngươi!
Mục Vân cầm gối đầu lên, quăng về phía Cảnh Tân Vũ.
Tiểu tử ngươi quả thực là muốn ăn đòn.
- Ngươi nhóm đều ra ngoài, ta cần tĩnh dưỡng một, đầu có chút choáng.
- Vâng!
Nhìn thấy Mục Vân hình như có chút mỏi mệt, mấy người không có dũng khí trì hoãn, lập tức đứng dậy rời khỏi.
Cửa bị đóng lại, Mục Vân lập tức đưa hai tay lên mũi ngửi, hít hà mùi thơm hoa hồng kia, Mục Vân biến sắc.
Lần này thật là chơi lớn!
Vốn cho rằng là một giấc mộng, làm sao biết là thật.
Bây giờ tốt rồi, vốn là muốn duy trì nguyên phối trung thành đánh nhau của mình, nhưng bây giờ...
Tính cái gì? Trước hôn người ta.
Quỹ?
Hơn nữa còn là ra ở trong mơ .
Quỹ, dưới tình huống hoàn toàn không biết!
Ông trời ơi! Vư... Vương Tâm Nhã... Chơi cũng quá lớn rồi!
Sau khi tỉnh táo lại, Mục Vân chỉ biết cười khổ.
Kiếp trước, hắn cũng không nói lời nói hùng hồn chỉ trung với một người gì đó, nhưng kiếp này, hắn thật không muốn bất công đối với nữ nhân mình yêu mến.
Bất kỳ một nữ nhân nào, dù luôn miệng nói không quan tâm nam nhân của mình có bao nhiêu nữ nhân, nhưng trên thực tế, các nàng vẫn quan tâm.
- Phạm sai lầm lớn...
Mục Vân khổ não gãi đầu một cái.
Vương Hinh Vũ và Vương Tâm Nhã đều đến từ thế lực thần bí không biết, đến cùng đến từ nơi nào, hắn cũng không rõ ràng, nhưng một ngày nào đó, kia chính là phiền phức.
Mục Vân ngược lại cũng không phải sợ phiền phức, chỉ là một đi trêu chọc như vậy, chỉ sợ còn chưa tới ngàn vạn đại thế giới, bên cạnh mình đã có thể tạo thành một hậu cung.
Hơn nữa đến lúc đó, nơi nào còn cần thành lập Thần Đế minh gì nữa, trực tiếp tạo cái Nữ Đế minh là được rồi.
- Ai...
Khẽ thở dài một tiếng, đáy lòng Mục Vân đầy buồn rầu.
Hiện tại, Tần Mộng Dao ở chỗ nào, tình huống thế nào, hắn hoàn toàn không biết, nhất định phải mau chóng hoàn thành chuyện ở Nam Vân Đế Quốc, đi tới Thiên Vận đại lục.
- Tề Minh!
- Sư tôn!
- Hiện tại, tình thế trong Nam Vân Đế Quốc như thế nào?
Mục Vân mở miệng hỏi.
Tề Minh khẽ mỉm cười nói:
- Chuyện Tụ Tiên các đổi tên thành Thông Thần các, đã là bắt đầu thực hiện, mà bây giờ, cả Nam Vân Đế Quốc cũng đang thảo luận chuyện này, trước mắt Cổ gia và Hoàng Thất đang khua chiêng gõ trống chuẩn bị cái gì, mà mười đường khẩu của Lục Ảnh huyết tông cũng đang âm thầm bố trí cái gì.
- Ừm, ta biết rõ, xem ra vài đại thế lực đã cảm giác được nguy cơ, hiện tại, Thông Thần các vừa kết hợp, mọi người trước ổn định lại, không được xảy ra xung đột với đám người Tụ Tiên các.
- Hiểu rõ!
vừa dứt lời, Mục Vân khoát tay áo.
- Xem ra, mâu thuẫn giữa Thánh Đan các và Lục Ảnh huyết tông còn chưa đủ lớn! Chết một vị đường chủ, Lục Ảnh huyết tông lại vẫn có thể nuốt trôi được.
Mục Vân cười nói:
- Tiếp theo, vụng trộm bố trí một ít tin tức, chậm rãi tung ra ngoài, nhớ lấy, đừng mức rõ ràng.
- Ta hiểu rõ!
- Bón hắn không đấu, ta sẽ nghĩ biện pháp để cho bọn hắn đấu, trong Nam Vân Đế Quốc này, Cổ gia, Hoàng Thất và Lục Ảnh huyết tông đều phải loạn, mà Thánh Đan các đương nhiên cũng không thể trốn ở một bên xem náo nhiệt!
- Tốt, ngươi đi làm việc trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát!
- Vâng!
Mục Vân cũng không phải muốn nghỉ ngơi, mà là trong cơ thể có một luồng lực lượng ngo ngoe muốn động, không nghe khống chế của hắn, đang dần dần kéo lên.
Lên ra là từ chỗ bụng nhỏ, dần dần đạt đến phần bụng, sau đó thẳng qua ngực, đi đến trên đầu.
Một cảm giác mê muội đánh tới, Mục Vân chỉ cảm thấy đầu có chút căng đau.
Có thể là dần dần, hắn phát hiện của mình não hải trong, hình như đang có biến hóa thần kỳ
Kia biến hóa, hắn đương nhiên là biết rõ.
- Hồn hồ! Ngưng Tụ Hồn hồ!
Mục Vân nhẹ nhàng cười nói:
- Thì ra là thế, ngưng tụ Hồn Hồ, đây chính là ngưng tụ Hồn Hồ, không giống với kiếp trước của ta.
- Kiếp trước, hồn hồ hình thành thì ta vẫn không có linh hồn lực, mà giờ khắc này, hồn hồ sắp tụ tập thành hình, mà linh hồn lực trong đầu của ta đã hùng hậu.
Bá...
Bóng người Mục Vân biến mất tại chỗ, không lâu sa đã xuất hiện ở ngoài Tụ Tiên các.
- Các chủ!
Nhìn Mục Vân đeo tử bào che mặt, ngoài Tụ Tiên các sớm đã có người lập tức hành lễ nói.
- Ừm, mang ta đi vào Thông Tiên Đỉnh!
Mục Vân mở miệng nói.
Thông Tiên Đỉnh là địa khí cực phẩm tàn khuyết, tuy tàn khuyết nhưng cũng là địa khí cực phẩm, hơn nữa quan trọng nhất là, khí này có linh hồn lực, mới là Mục Vân cần thiết.
Tiến vào trong Thông Tiên Đỉnh, Mục Vân ngồi xếp bằng.
- Lần này, có thể đến dùng đột phá, chỉ sợ có quan hệ với Vương Tâm Nhã kia, thân phận bối cảnh của nha đầu này quả nhiên không đơn giản!
Mục Vân hô thở ra một hơi thật sâu, một cỗ lực lượng trong cơ thể quật khởi, dần dần bốc lên.
Ông...
Trong đầu, linh hồn lực bắt đầu chạy trốn, hình như đang né tránh hồn hồ đang hình thành và ngưng tụ của Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận