Vô Thượng Thần Đế

Chương 3301: Cốt vệ tái xuất

- Không thể mặc cho hắn giao chiến như vậy.
Huyết Trường Không hiện tại lạnh lùng nói.
- Tốt!
Trong chốc gian, thân ảnh hai người chia làm bốn.
Bên cạnh thân thể hai người Huyết Trường Không và Vương Nguyệt Ảnh, mỗi người đều xuất hiện một thân ảnh.
Một đạo thân ảnh kia, cùng bản thể bọn họ, giống nhau như đúc.
Duy nhất không giống chính là, khí tức tương đối yếu đi rất nhiều.
Nhưng mặc dù như vậy, thoạt nhìn, cũng có cấp độ cảnh giới Tổ Thần.
Thân ngoại hóa thân.
Đây chính là thân ngoại hóa thân.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cầm Xích Linh trong tay, cẩn thận.
- Giết!
Chợt, hai phân thân đánh về phía Mục Vân.
Mà cùng lúc đó, bàn tay Huyết Trường Không ra quyết.
- Ngự Hồn.
Nhất thời, tiếng ong ong vang lên, một đạo lực lượng khống chế, trong nháy mắt đánh vào trong đầu Mục Vân, chen chúc bao trùm nguyên thần trong đầu Mục Vân.
- Thiên phú ngự hồn của Huyết tộc? Nó không có tác dụng với ta.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, sau một khắc, hồn phách của hắn hoàn toàn biến mất.
Thay vào đó, chính là trong đầu hắn, trống rỗng.
Công kích của Huyết Trường Không trong phút chốc thất bại.
- Làm sao có thể... Không có hồn phách?
Huyết Trường Không ngạc nhiên.
- Huyết Trường Không, sững sờ cái gì?
Vương Nguyệt Ảnh hiện tại khí tức thân thể tăng vọt, đứng ở trên không trung, cả người lại giống như nữ hoàng, một cỗ áp đảo cường đại uy hiếp lực, giờ khắc này, truyền đến trên người Mục Vân.
Khí phác vương giả.
Đây là thiên phú huyết mạch của Vương tộc.
Mục Vân nhếch miệng cười nói:
- Giết không chết ta, bắt đầu vận dụng thiên phú huyết mạch?
- Nhưng nói đến thiên phú huyết mạch, hai tộc các ngươi, tựa hồ… đã quên cái gì, phải không?
Trong phút chốc, bên trong thân thể Mục Vân, một cỗ ba động thôn phệ khủng bố, từ từ khuếch tán ra.
Thiên phú huyết mạch của Mục Tộc chính là thôn phệ.
Chính là bởi vì thôn phệ bá đạo, cho nên Mục Tộc mới có thể sừng sững ở đỉnh thần giới, trở thành tồn tại cửu đại cổ tộc kiêng kỵ.
Mà bây giờ, chính là lúc này.
Khí tức thôn phệ cường hoành từ trong thân thể Mục Vân truyền ra.
Huyết Trường Không cùng Vương Nguyệt Ảnh hai người nhất thời cảm giác được, lực lượng trong cơ thể, cuồn cuộn không ngừng trôi qua.
- Tên này, cư nhiên thôn phệ tinh khí thần của chúng ta, vào trong thân thể hắn.
- Tên hỗn đản này, điên rồi sao?
Hai người bọn họ đều hiểu được, thôn phệ thiên phú của Mục tộc, đúng là khủng bố.
Thế nhưng, bình thường mà nói, Mục tộc thôn phệ, chẳng qua thôn phệ lực lượng trong cơ thể đối thủ, sau đó chuyển hóa thành uy lực thần quyết, phóng thích ra, hoặc vứt bỏ.
Bởi vì Mục tộc không thể đồng hóa những lực lượng này, tăng cường thực lực của mình.
Nhưng cho dù như thế, thôn phệ thiên phú, đã có thể nói khủng bố không thôi.
Nhưng hiện tại, Mục Vân lại triệt để vận dụng thôn phệ thiên phú đến trên người mình.
Hai người bọn họ hiện tại có thể cảm giác được rõ ràng, Mục Vân thôn phệ lực lượng kia, toàn bộ bộ nuốt vào trong thân thể mình.
Gã này, điên rồi sao?
Cứ như vậy, sẽ chết.
Hai người hiện tại, vẻ mặt kinh ngạc.
- Chấn!
Mục Vân tiến lên, Xích Linh hiện tại giết ra.
Hai người là cảnh giới Tổ Thần tam biến không sai, nhưng hắn vừa mới dung hợp mệnh hồn, khí tức mênh mông trong cơ thể, quá cường đại.
Cỗ lực lượng này, cần phải triệt để phóng thích ra.
Cho nên, lần giao chiến này, Mục Vân cũng rất khẩn cấp.
Tuy rằng vượt qua rất nhiều thực lực của bản thân hắn, thế nhưng cũng không sợ hãi.
Hơn nữa Mục Vân hiểu được, hắn chỉ cần kéo tiếp là được.
Kéo đến Mục tộc tới hỗ trợ.
Dù sao, trận mở màn này, hắn mở ra, nhưng cuối cùng, tất sẽ khuếch tán đến cuộc đọ sức Tổ Thần đứng đầu.
Đến lúc đó, vẫn cần các đại cổ tộc trưởng ra mặt.
Thế nhưng, lúc này, hắn cũng có thể giết thêm vài người, để làm suy yếu thực lực của đối phương.
Dù sao, cho dù là Cổ tộc, một vị Tổ Thần, cũng là giá trị liên thành.
Bồi dưỡng một vị Tổ Thần, phải hao phí rất nhiều tinh lực.
Hắn mặc dù cảnh giới không bằng hai người trước mắt, nhưng luận về thiên phú huyết mạch, thân là dòng chính của Mục Tộc, đối mặt với những người này, đủ bỏ rơi bọn họ mười con đường.
Khí tức thôn phệ kinh khủng, tầng tầng lớp lớp tước đoạt lực lượng hai người trùng kích ra.
Mà dần dần, những lực lượng kia, từng đạo khuếch tán ra, khí tức bên trong thân thể hắn đang khuếch trương.
- Không xong!
Sắc mặt Mục Vân hiện tại khẽ biến.
Hai đại võ giả cảnh giới Tổ Thần tam biến, lực lượng phong phú như thế nào?
Có thể nói bản thân hắn chỉ là một gò đất, hai vị cự phách cảnh giới Tổ Thần tam biến, chính là núi cao ngàn trượng.
Cường thế thôn phệ như vậy, không khác gì nuốt cả núi cao ngàn trượng đằng.
Mà gò đất nhỏ này của hắn, chịu không nổi.
- Tiểu tử này, chống đỡ không nổi.
Huyết Trường Không nhìn thấy một màn này, vội vàng quát.
- Tốt, vậy chúng ta để cho hắn thôn phệ, xem hắn rốt cuộc có thể thôn phệ bao nhiêu!
Trong lòng Vương Nguyệt Ảnh hiện tại cũng thở ra một hơi.
Nếu Mục Vân thật sự không sao, vậy bọn họ thật sự thảm.
Hoàn hảo, tên này, tựa hồ cũng không phải có thể không sợ hãi thôn phệ.
Thời gian dần dần chảy xuôi, dần dần, bên trong thân thể Mục Vân, từng tầng lực lượng, truyền ra.
- Muốn chống đỡ ta? Không có cửa.
Mục Vân hừ một tiếng, bàn tay vung lên, vị trí bụng, thế giới chi thụ, mở Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ.
Từ từ, từng đạo lực lượng gia tăng, xông về phía Hoàng Tuyền đồ.
Trong phút chốc, lực lượng phong phú kia bị Thế Giới Chi Thụ trấn áp, sau đó, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, phạm vi trăm dặm, hiện tại không ngừng khuếch tán, núi non, dòng nước, bầu trời, mặt đất, hoa cỏ vân vân, lúc này khuếch tán.
Phạm vi thế giới của Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ lại mở rộng.
Khóe miệng Mục Vân hiện lên tươi cười.
- Tiếp tục, nuốt.
Trong nháy mắt, lực lượng thôn phệ càng thêm cuồng bạo, tinh luyện ra.
Mà hiện tại, tất cả mọi người đều rõ ràng cảm giác được, mặt đất từng đợt từng đợt khuếch tán ra, khoảng cách giữa Mục Vân và Huyết Trường Không, Vương Nguyệt Ảnh, càng kéo càng gần.
Dần dần, hơi thở mạnh mẽ, dao động tăng lên.
Lực thôn phệ kia, hiện tại càng ngày càng cuồng bạo.
- Tên này, sao đột nhiên...
Sắc mặt Huyết Trường Không biến đổi.
Khí tức thôn phệ của Mục Vân đột nhiên tăng cường.
Hơn nữa thân thể của hắn, tựa hồ cũng không có bị lực lượng tăng vọt trùng kích.
Điều này thực sự quá lạ.
Nhất thời, hai đạo thân ảnh, hiện tại từng đạo trùng kích ra.
Bọn họ nhất định phải ngăn cản Mục Vân.
Nhất thời, hai người giết ra, xông về phía Mục Vân.
- Hiện tại mới biết, muộn rồi.
Mục Vân hừ một tiếng, tay cầm Xích Linh.
- Khốn Thiên Tỏa Ấn!
- Phù Diêu Quỷ Chỉ.
Trong phút chốc, từng đạo xích sắt, chạy nước rút về phía trước, giống như quỷ tác đến từ địa ngục, thí nhân mang.
Mà trên mặt đất, một cự chỉ, từ từ bốc lên, lực lượng nổ tung, làm cho mọi người cảm giác được, đáy lòng mơ hồ phát run.
- Buộc!
Trong phút chốc, từng ấn ký xích sắt trói buộc thân ảnh Huyết Trường Không cùng Vương Nguyệt Ảnh.
Phù Diêu Quỷ Chỉ, hiện tại ấn đầu xuống.
Oanh oanh oanh... Trong khoảnh khắc, toàn bộ thiên địa, tiếng bạo liệt vang lên từng đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận