Vô Thượng Thần Đế

Chương 334: Bại Lộ Thân Phận (1)

Oanh...
Trong khoảnh khắc, trong hộ các đại trận của Thánh Đan các một mảnh hỗn độn, tiếng nổ ầm ầm trực tiếp đánh bay đám người trong Thánh Đan các.
Mà đám người ở phía trước càng một trận máu thịt be bét, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Chỉ là giờ phút này, tử đệ của mười đường Lục Ảnh huyết tông đã triệt để xông vào trong Thánh Đan các, sau cùng chém giết là chuyện khó tránh khỏi.
Đứng ở trong đám người, nhìn uy lực của Nhân Hoàng Kinh vừa rồi trong tay Mạnh Quảng Lăng, Mục Vân hơi sững sờ.
Nhân Hoàng Kinh này thật cường đại!
Thế mà ngay cả hộ các đại trận của Thánh Đan các cũng có thể trực tiếp nhất cử công phá.
Uy lực như vậy, quả thực là nghe rợn cả người.
Địa khí cực phẩm? Hoặc là thiên khí hạ phẩm?
Chỉ là, theo Mục Vân biết, toàn bộ Thiên Vận đại lục, địa khí cực phẩm đã là hiếm có, thiên khí hạ phẩm càng là bảo vật trấn phái được các thế lực lớn nắm trong tay.
Xem ra, địa vị của Mạnh Quảng Lăng trong Lục Ảnh huyết tông không chỉ tôn sùng, thân phận cũng không tầm thường.
- Tử Mộc tiên sinh, tiếp theo, ngài chỉ cần nhìn là được, tứ đại thế lực dám can đảm đối nghịch với Lục Ảnh huyết tông ta, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Sắc mặt Mạnh Quảng Lăng không thay đổi, tay nâng kinh thư, cười ha hả nói.
- Đó là đương nhiên! Nếu không, ta cũng sẽ không hợp tác với ngươi!
Mục Vân bất động thanh sắc, lại lần nữa nói:
- Mạnh Quảng Lăng, Nhân Hoàng Kinh trong tay ngươi, ít nhất là địa khí cực phẩm?
- Thực không dám giấu giếm, đây là một trong ba món pháp bảo phụ thân ta thu thập, ba món pháp bảo, mỗi một món đều là địa khí cực phẩm, hợp lại cùng nhau là có thể bộc phát ra uy lực của thiên khí.
- Quả nhiên!
Mục Vân cười nói:
- Có thể cho ta xem thử không?
- Đương nhiên!
Mạnh Quảng Lăng căn bản không có chút nào cảnh giác.
Một, hắn không tin Mục Vân dám cướp đoạt, hai, cho dù Mục Vân cướp đi, cũng không thể sử dụng.
- Hả?
Chỉ là, Nhân Hoàng Kinh vừa rơi vào trong tay Mục Vân, Mục Vân còn chưa kịp xem xét thì thân thể đã run lên.
Giờ phút này, Tru Tiên Đồ hồi lâu không động, thế mà là ở trong hồn hải, tản ra quang mang kim sắc, thông qua Mục Vân thân thể, trực tiếp chui vào trong Nhân Hoàng Kinh.
- Làm gì đấy?
Không ngờ Tru Tiên Đồ lại đột nhiên xảy ra dị biến như thế, đáy lòng Mục Vân phẫn nộ quát.
Chỉ là Tru Tiên Đồ kia hình như cảm giác được Mục Vân phẫn nộ, lập tức trung thực xuống, thế nhưng loại khát vọng trong tiềm thức đối với Nhân Hoàng Kinh lại vẫn vô cùng mãnh liệt.
- Ngươi rất muốn hắn?
Tru Tiên Đồ trong truyền đến khát vọng, Mục Vân biến sắc.
Nhân Hoàng Kinh này hình như cực kỳ phù hợp với khẩu vị của Tru Tiên Đồ, gia hỏa này không phải là muốn nuốt Nhân Hoàng Kinh này chứ?
Mục Vân mỉm cười, trả Nhân Hoàng Kinh lại trong tay Mạnh Quảng Lăng.
- Quả nhiên không hổ là thiên khí hạ phẩm, ta đúng là suy nghĩ không thấu...
- Ha ha, dùng tài năng của Tử Mộc tiên sinh, chắc hẳn không ngoài hai mươi năm là sẽ có thể luyện chế địa khí cực phẩm, món pháp bảo này của ta, ở trong mắt Tử Mộc tiên sinh cũng phải là thứ gì quá quý giá!
Mạnh Quảng Lăng cười ha ha nói.
Đáy lòng của hắn cảm thấy rất hiếu kì đối với Tử Mộc này.
Nhưng là trong mơ hồ hắn cũng có thể nói, Tử Mộc chỉ sợ là hảo hữu của Mục Vân, chỉ là ba năm trước đây, Mục gia bị hủy diệt, Lục Ảnh huyết tông hắn cũng tham gia.
Cho nên hắn rất muốn mời chào Tử Mộc, chỉ là lo lắng tầng quan hệ này, nên vẫn luôn không mở miệng.
- Mạnh Quảng Lăng, ta thấy hình như sức chiến đấu của tử đệ Lục Ảnh huyết tông các ngươi hơi yếu hơn tứ đại gia tộc!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Đan dược thượng đẳng, thần binh thượng đẳng, thế nhưng đã nửa ngày thời gian mà vẫn không cách nào đột phá phòng ngự của tứ đại thế lực.
- Những người này, ta xem là ba năm này, quá mức dễ chịu!
Mạnh Quảng Lăng cười lạnh một tiếng, chỉ cảm thấy tử đệ các đường thực sự là quá mất mặt, Nhân Hoàng Kinh bày ở trước người, quát:
- Tử đệ các đường nghe lệnh, chém giết võ giả Thông Thần cảnh của tứ đại thế lực, thưởng trăm vạn linh thạch thượng phẩm, chém giết võ giả Linh Huyệt cảnh, theo cảnh giới phân chia, cảnh giới nhất trọng thưởng mười vạn linh thạch, cửu trọng chín mươi vạn, nếu như là ai đứng cuối cùng, ta sẽ giết người đó.
- Nhân Hoàng Kinh làm ghi chép, các ngươi cứ yên tâm đi, Mạnh Quảng Lăng ta tuyệt sẽ không là giả!
Nghe thấy lời này, toàn bộ nhân mã Lục Ảnh huyết tông triệt để trở nên điên cuồng.
Đối với võ giả mà nói, linh thạch là tài nguyên tu luyện cùng với tài nguyên giao dịch quan trọng nhất.
Mà giờ khắc này, linh thạch đối với bọn hắn cũng là dụ hoặc lớn nhất.
- Giết!
Trong nháy mắt, tiếng chém giết động trời, truyền vang trong toàn bộ Nam Vân Đế Quốc....
Thiên Vận đại lục, phía trên lãnh thổ Nam Vân Đế Quốc, hai bóng người như hai mũi tên, nhanh chóng phi hành dưới bầu trời đêm.
- Vấn Thiên sư huynh!
Phía sau hai người, một bóng người đột nhiên đuổi lên, la lên:
- Vấn Thiên sư huynh, trong tông môn đạt được tín hiệu cầu cứu, nói Thánh Đan các trong Nam Vân Đế Quốc lọt vào công kích, hình như là nhân mã của Lục Ảnh huyết tông.
- Nam Vân Đế Quốc, nơi đó không phải cố hương của Tần sư muội sao?
Bắc Nhất Vấn Thiên còn chưa mở miệng, một thanh niên bên cạnh đã cười nói.
- Ồ?
Bắc Nhất Vấn Thiên khẽ mỉm cười nói:
- Lần này trở lại nơi này, là bởi vì sư tôn lão nhân gia ông ta cảm ứng được khí tức thiên hỏa, chỉ là phen tìm kiếm này lại không có gì phát hiện, cũng được, đến cố hương của Tần sư muội nhìn một chút.
- Vấn Thiên huynh, nghe nói năm đó, Tần sư muội tiến vào Thánh Đan tông đã có một phen khó khăn trắc trở, mà hình như là có như ý lang quân tại Nam Vân Đế Quốc.
- Không sai, người đó...
Trước mắt Bắc Nhất Vấn Thiên hiện ra một màn ba năm trước đây.
Đêm hôm ấy, nếu không phải sư tôn xuất hiện, hắn cũng kém chút bị thanh niên tên là Mục Vân kia giết chết, khí tức khủng bố đó làm cho hắn cũng là khó mà chống cự.
Chỉ là thời gian ba năm, xưa đâu bằng nay, hắn đã không còn là hắn ba năm trước đây, mà Mục Vân kia...
Lần này đi ngang qua Nam Vân Đế Quốc, thuận tay thu thập hắn cũng không tệ!
- Hiện nay, Tần sư muội tại Thánh Đan tông chính là đồ đệ quan môn của Tử Vũ Di Tử trưởng lão, ngay cả tông chủ cũng không thể quát lớn nàng, nghe nói ba năm này, trong môn không biết bao nhiêu đệ tử có tâm tư đối với nàng, nhưng đều nàng bị từ chối ở ngoài cửa, không biết Vấn Thiên huynh...
- Liễu Vô Tâm, ngươi không cảm thấy, ngươi nói hơi nhiều sao?
Sắc mặt Bắc Nhất Vấn Thiên phát lạnh, ngữ khí cũng trở nên lạnh lùng.
Liễu Vô Tâm mỉm cười, không lên tiếng nữa.
Bắc Nhất Vấn Thiên thân là đệ tử thân truyền đệ nhất Thánh Đan tông, thanh danh hiển hách, vang vọng toàn bộ các đại tông môn của Thiên Vận đại lục.
Chỉ là, từ ba năm trước đây, sau khi Tần Mộng Dao tiến vào Thánh Đan tông, trong tông môn, phàm là đệ tử thân truyền tự nhận là thiên tài đều chạy theo như vịt.
Bắc Nhất Vấn Thiên cũng không ngoại lệ.
Chỉ là, tất cả mọi người đụng vách, Bắc Nhất Vấn Thiên cũng không ngoại lệ.
Tần Mộng Dao kia căn bản không thèm quan tâm tên tuổi đệ tử thân truyền đệ nhất này của Bắc Nhất Vấn Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận