Vô Thượng Thần Đế

Chương 3376: Cửu Tiêu Dực Thần Kiếm Quyết (1)

- Ở trong không gian thấp này, đã có hơn hai ngàn người, xem ra, chúng ta ở chỗ này, còn phải ở lại không ít thời gian.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Dựa theo lời phụ thân nói, nếu trong Cửu Không giới, không có chủng tộc nào khác xuất hiện, bọn họ sẽ mở cửa ra, để chúng ta trở về thần giới.
- Phán đoán có thể giải quyết xong những ngoại tộc này hay không, cứ nhìn lối ra sẽ mở khi nào ra.
- Ừm.
Mục Vân tự nhiên cắn nuốt tiêu hóa tinh khí huyết nhục của ba con Song Dực Ngân Sư, sau đó bốn người, lần nữa xuất phát.
Mười năm qua, tiến cảnh khá lớn, mặc dù không có đột phá tới cảnh giới Tổ Thần ngũ biến, nhưng Mục Vân có tự tin, lần thứ hai đối mặt với Long Hà cấp độ Tổ Thần tứ biến, không cần phí sức như vậy đã có thể chém giết đối thủ.
Lần này đi tới Cửu Không giới, kiến thức được đối thủ bên ngoài nhân giới, làm cho hắn lần nữa hiểu được, thực lực hắn tự cho là mạnh mẽ, ở trước mặt đối thủ chân chính cường hoành, cảnh giới cùng cấp bậc, đều khó có thể ứng đối.
Vượt cấp đánh chết, bất quá là ở trong nhân giới, vượt qua nhân giới, hắn ngược lại trở thành tồn tại giống như ếch đáy giếng.
Chuyến đi Cửu Không Giới lần này, thu hoạch khá lớn.
- Ừ?
Chỉ là đột nhiên, Mục Vân nhíu mày.
- Làm sao vậy?
- Hoàng Diễm tựa hồ gặp phải phiền toái.
Nhìn về phía trước, Mục Vân lại nói:
- Đi.
Mấy thân ảnh, hiện tại xuất phát.
Bản thân Hoàng Diễm chính là cảnh giới Tổ Thần ngũ biến, ở trong không gian thấp này, theo đạo lý mà nói, rất khó gặp được đối thủ.
Lần này chủ động phát ra cầu cứu, chỉ sợ gặp phải phiền toái không nhỏ.
Mục Vân cũng thông tri Mặc Vũ.
Mặc Vũ nhận được tin tức, càng vội vàng chạy tới phương vị của Hoàng Diễm.
Bằng vào sinh tử ám ấn liên hệ, Mục Vân bốn người, nhanh chân đi tới.
Ước chừng nửa canh giờ, bốn thân ảnh xuất hiện giữa một sơn cốc. Bốn phía sơn cốc, đều là những ngọn núi thấp bé, tầng tầng lớp lớp, rậm rạp phức tạp.
Mà hiện tại, từng tiếng đánh nhau, từ trong đó truyền ra.
Mục Vân giảm tốc độ, dọc theo mặt đất, tiếp tục di chuyển về phía trước.
Đến nơi giao chiến, Mục Vân mới thấy rõ phía trước.
Phía trước, hơn mười thân ảnh, hiện tại đang làm hàng rào bao vây một thân ảnh cực lớn.
Chính là Hoàng Diễm hóa thành chân thân.
Hiện tại Hoàng Diễm, máu tươi trên người không ngừng chảy ra, gầm thét từng trận không ngừng vang lên, nhưng không thể chấn nhiếp mọi người xung quanh chút nào.
- Hắc hắc, không nghĩ tới, hiện tại còn có thể gặp được Kỳ Lân thần thú!
Ngay phía trước, một nam tử cường tráng dáng người to con, hai má lõm xuống, tiếng thật lớn, cười nói:
- Viên Cương, lần này chúng ta kiếm được rất nhiều.
- Hắc hắc, không sai.
Một người khác, thể trạng cũng rất to con, cười ha hả nói:
- Một con Kỳ Lân thần thú, kỳ lân huyết đủ để giúp chúng ta tăng lên tới cảnh giới Tổ Thần lục biến, tên này, cũng không thể bỏ qua.
- Đúng vậy.
Hai người hiện tại, trong mắt lộ ra vẻ tham lam.
Mà hiện tại Hoàng Diễm lại thẹn quá hóa giận, gào thét nhìn hơn mười người bốn phía.
Hơn mười người này, từ Tổ Thần nhất biến cảnh giới đến Tổ Thần ngũ biến cảnh giới không giống nhau, cũng không có người liều mạng giết tới, nhưng một đám lại quấn quanh hắn, khiến hắn không cách nào thoát thân.
- Là Thái Thản Cự Viên nhất tộc cùng Tử Mâu Thần Ngưu nhất tộc.
Mục Viễn Thanh nhận ra mọi người trước mắt.
Thân ở trong Cửu Không Giới mười năm, bọn họ cùng võ giả của bảy đại chủng tộc đều giao thủ, liếc mắt một cái đã nhận ra.
Thể trạng cao lớn, diện mạo xấu xí, chính là Thái Thản Cự Viên nhất tộc, mà dáng người cường tráng, làn da hơi thô ráp, chính là Tử Mâu Thần Ngưu nhất tộc.
Hai đại chủng tộc này, giống như Long Tê tộc, phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa càng không giống chính là sát khí càng mạnh.
- Xem ra hai người này, hẳn là thủ lĩnh.
Mục Viễn Thanh hiện tại hơi nheo mắt lại.
Cảnh giới Tổ Thần ngũ biến, hơn mười người liên hợp, khó trách Hoàng Diễm cũng không ngăn cản được.
- Vân thúc, chúng ta làm sao bây giờ? Xông lên, không khôn ngoan.
- Chờ một chút!
Mục Vân hiện tại mở lời:
- Những người này, đối với thần trận của nhân tộc chúng ta, cũng không quen thuộc, địa hình nơi này độc đáo, ta có thể cấu tạo trước...
- Buông Hoàng Diễm ra.
Đang lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một thân ảnh màu đen ầm ầm mà đến, đánh vào trong đám người.
- Là Mặc Vũ.
- Tên ngu xuẩn này.
Mục Vân hiện tại nhịn không được mắng nhẹ một tiếng.
Những người này, rõ ràng không dễ chọc, tên này, dĩ nhiên vọt vào.
Hắn hiện tại muốn ngăn cản, cũng ngăn không được.
- Làm sao bây giờ, Vân thúc.
- Giết!
Mục Vân lạnh lùng cứng rắn nói:
- Đợi lát nữa sẽ tính sổ với hắn.
Hiện tại, hiển nhiên không có thời gian bố trí thần trận.
Mục Vân cầm Hồn Thiên Kiếm xông ra ngoài.
- A, đến giúp đỡ.
Viên Cương hiện tại cười hắc hắc, nói:
- Cư nhiên còn có một con Hắc Kỳ Lân, hơn nữa, còn có mấy nhân loại ti tiện.
Vừa nghe lời này, nam tử bên kia cũng cười hắc hắc:
- Lần này thú vị rồi.
- Ngưu Cát Cát, ngươi đối phó với tên nào?
Viên Cương nhìn đồng bạn bên cạnh, cười hắc hắc.
- Nhân loại kia, xem nhẹ đi, ta đến đối phó Thổ Kỳ Lân này, ngươi đối phó con Hắc Kỳ Lân kia, nhanh chóng giải quyết, bị những người khác phát hiện, khẳng định muốn tranh đoạt với chúng ta.
- Tốt!
Hai người bỏ qua Mục Vân. Tổ Thần tứ biến, căn bản không đáng để hai người bọn họ trực tiếp đối đãi.
Mười năm qua, bọn họ cũng gặp được gia hỏa nhân tộc, trong đó có một Tổ Thần ngũ biến, căn bản không đủ nhìn, thậm chí giao thủ xuống, cảm giác thật sự quá yếu.
Đối với việc này, bọn họ mới hoàn toàn hiểu được, nhân loại, thật sự nhỏ yếu đến đáng thương.
Hiện tại ngược lại còn cố thủ một góc, cảm giác mình là chúa tể của thiên địa, thật sự ấu trĩ đến buồn cười.
Nhất thời, hai người một trái một phải, đánh về phía Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm.
Mục Vân nhìn thấy cảnh này, hơi sửng sốt.
- Xem ra... Bị xem thường...
Mục Vân lạnh nhạt cười, điều này cũng tốt.
Vừa hay có thể ra tay, đi đối phó những người khác.
Mà cùng lúc đó, hai thân ảnh cao lớn Tổ Thần tứ biến, hiện tại xông về phía Mục Vân.
- Tiểu tử thúi, chút thực lực như vậy, còn dám tới gây sự.
- Không biết sống chết.
Hai người kia một trái một phải, đánh về phía Mục Vân, từ đáy lòng không để ý tới Mục Vân.
Hai đạo thân ảnh, mỗi người cầm binh khí trong tay, tốc độ xông về phía Mục Vân càng lúc càng nhanh.
- Trảm.
Một tiếng quát khẽ vang lên, Mục Vân cầm trường kiếm trong tay, lúc này giết ra.
Hồn Thiên kiếm, bản thân đã có danh tiếng lâu đời, uy lực cường đại.
Mà giờ khắc này, Mục Vân thi triển kiếm thuật, cũng không phải kiếm thuật bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận