Vô Thượng Thần Đế

Chương 3395: Một Trảm Bốn (2)

Lạc Thiên Hành lần lượt đề cao, phong ấn lần lượt bị Mục Vân cởi bỏ, từ trạng thái người đầu lâu ban đầu, đến bạch cốt, đến ngọc cốt, đến bạch cốt sinh nhục, hình tượng đầy đặn.
Đến bây giờ, huyết nhục biến mất, dung nhập vào bên trong bạch cốt, khiến cho bạch cốt thoạt nhìn, tràn đầy khí tức thần thánh.
Đây mới là cốt tộc chân chính.
Tiến lên, mặt đất dưới chân hiện tại, xé rách ra.
Thân hình của hắn tuy rằng nhỏ bé có thể xem nhẹ ở trước mặt Long Khai Phong, nhưng bản thể của hắn lại dị thường cường đại.
Nhỏ, không có nghĩa là yếu.
- Miêu Miêu....
Một tiếng kêu khẽ vang lên, Miêu Chiêm Dư hiện tại cũng tiến lên, thân ảnh chuyển hóa thành một con mèo chín đuôi dài hơn một thước.
Một tiếng ầm lên, tốc độ của thân ảnh Miêu Chiêm Dư rất nhanh.
Hiện tại, Miêu Chiêm Dư cùng Long Khai Phong hai người phối hợp, thoạt nhìn, bổ sung cho nhau.
Long Khai Phong mạnh về lực lượng, mà tốc độ Miêu Chiêm Dư nhanh như thiểm điện, hai người hiện tại liên hợp cùng một chỗ, chính là lực lượng cùng tốc độ kết hợp.
Nhưng hiện tại, Lạc Thiên Hành lại không hề sợ hãi chút nào.
Mà bên kia, Mục Vân lấy một địch bốn, nhìn bốn người Huyết Triển, Huyết Trình, Chu Viễn Chinh cùng với Dương Dục.
- Đáng chết!
Huyết Trình hiện tại mắng nhẹ một tiếng, thở hồng hộc.
Bốn người liên tiếp vây công Mục Vân, thậm chí ngay cả thân ngoại hóa thân cũng thi triển ra. Đối phương cư nhiên không có một chút cảm giác rơi vào hạ phong.
Ngược lại bốn người bọn họ, tiêu hao khá lớn, lại không thấy Mục Vân lộ ra nửa phần mệt mỏi.
- Kiên trì thêm một chút.
Huyết Triển hiện tại khẽ quát:
- Tên này, không có khả năng thần lực viên mãn, thi triển thần quyết, tiêu hao thần lực rất khủng bố.
- Tốt!
Bốn người hiện tại, lần thứ hai giết ra.
Mục Vân mỉm cười, nhìn bốn người.
Nói thật, thần lực của hắn, thật sự là... Không lo lắng.
Hắn có được Thế Giới chi thụ, trong lúc thi triển Thần Quyết, tiêu hao thần lực mặc dù là lượng lớn, nhưng lại có thể dựa vào thế giới lực tiến hành chuyển hóa.
Chuyển hóa như thế, khiến cho trong cơ thể Mục Vân, lực lượng xoay chuyển, trở nên rất sắc bén.
Giờ khắc này, bàn tay Mục Vân nắm chặt Hồn Thiên Kiếm, thân ngoại hóa thân cầm Xích Linh trong tay, hai đạo thân ảnh đối diện tám đạo thân ảnh.
- Cũng nên kết thúc!
Ánh mắt Mục Vân hiện tại mang theo một tia sắc bén.
- Vốn tưởng rằng, lần này tam tộc các ngươi hẳn là sẽ hiểu được, nhân tộc gian nan, nguy cấp tồn vong, dù sao cũng nên hiểu được buông cừu oán xuống, nhưng không nghĩ tới, các ngươi vẫn như thế.
- Đã như vậy, vậy thì làm tốt giác ngộ chết mà thôi.
Bàn tay Mục Vân vung lên, một cỗ khí tức bàng bạc, hiện tại trong nháy mắt cao lên.
- Kiếm ra khỏi vỏ, máu nhiễm đến trời.
Một kiếm giết ra, Hồn Thiên Kiếm hiện tại lộ ra mũi nhọn.
Kiếm này vốn là tuyệt thế thần kiếm, Mục Vân hiện tại lấy thần cấp kiếm hồn ngưng luyện, lại lấy Cửu Tiêu Thí Thần Kiếm Quyết, kiếm này, không ra thì thôi, ra thì tất giết người.
Đômg...
Trường kiếm hiện tại giống như một đạo du long, uy thế một kiếm này, so với vừa rồi, sắc bén gấp mấy lần.
Nhìn thấy một màn này, bốn thân ảnh hiện tại lộ ra sắc mặt hoảng sợ, vội vàng vận chuyển thần quyết, đánh về phía kiếm quang.
Trốn là trốn không thoát.
Đông...
Một tiếng xé gió vang lên, Mục Vân một kiếm giết ra, cư nhiên trong nháy mắt, biến hóa thành bốn đạo kiếm khí, kiếm khí kia, mỗi một đạo, đều mang theo sát khí bá đạo, càng giống như bên trong mỗi một đạo kiếm khí, đều ẩn chứa một thân ảnh.
Oanh oanh oanh...
Trong phút chốc, tiếng nổ vang lên, mặt đất lúc này, từ từ xé rách ra.
Bốn đạo thân ảnh bị kiếm quang che chắn, biến mất không thấy.
- Chết rồi sao?
Đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn thấy một màn này.
Một kiếm chém bốn người?
Cái này cũng quá bá đạo phải không?
- Sao?
Mục Vân hiện tại lại khẽ hừ một tiếng, cười nói:
- Không nghĩ tới, ngoan cường như thế.
Dứt lời, bàn tay hắn vung lên, lưu tinh bạo vũ, trong nháy mắt lần thứ hai tập kích ra ngoài.
Từng đạo tinh quang, tựa như đoạt mạng tiễn, tại hiện tại, trong nháy mắt xông ra ngoài.
Bốn người Huyết Triển, hiện tại nhìn ngăn cản được kiếm uy, nhưng khí tức càng cường thịnh hơn đập vào mặt, khiến cho bốn người hiện tại, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
- Không phản kháng, liền chờ chết.
Huyết Triển hiện tại rít gào một tiếng, nhất thời xông ra ngoài, huyết khí quanh người trong nháy mắt ngưng tụ thành một huyết thuẫn, ngăn cản trước người.
Phanh...
Nhưng trong lúc này, một tiếng nổ tung vang lên, Huyết Thuẫn hiện tại, bạo liệt ra.
Mặt đất từ từ tản ra, thân ảnh Huyết Triển, ầm ầm một tiếng nện xuống mặt đất, từng vết nứt, tựa như mạng nhện tản ra.
- Muốn chết, ta thành toàn cho ngươi.
Trong mắt Mục Vân hiện tại mang theo một tia sát khí lạnh lùng.
Mà bên kia, ba người Huyết Trình lại hoàn toàn choáng.
Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, Mục Vân đều đùa giỡn bọn họ mà thôi.
Tên này, vốn có được lòng tin tuyệt đối, hoàn toàn đánh bại bọn họ.
Trong lòng hắn, bốn người bọn họ căn bản không phải đối thủ.
- Đáng giận.
Huyết Trình thầm mắng:
- Tên này, làm sao có thể đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy...
- Hắn chính là Thái Tử Mục tộc.
Chu Viễn Chinh hiện tại thở hồng hộc, tức giận mắng:
- Đáng chết, ta không phục.
- Không phục thì làm sao bây giờ?
Dương Dục hiện tại lạnh lùng nói:
- Hiện tại, không thể đánh.
- Rút đi!
Huyết Trình quyết định.
Huyết Triển chết, muốn đánh chết Mục Vân, vậy càng là người si nói mộng.
Bây giờ rút lui là sáng suốt nhất.
Dương Dục cùng Chu Viễn Chinh hai người, hiện tại cũng gật gật đầu.
- Chạy không thoát!
Ngón tay Mục Vân hơi động, thân ảnh nhanh chóng phi nước đại mà ra.
- Tứ phương thiên giới.
Hai tay hắn lúc này kéo ra, giữa hai ngón tay, giống như xuất hiện một kết ấn bốn phương tám phương.
Kết ấn kia, rời khỏi bàn tay của hắn, không ngừng phóng đại, không ngừng khuếch tán.
Dưới tốc độ cực nhanh, ấn ký khuếch tán ra, ba thân ảnh dần dần bị bao trùm đi vào.
Từ từ, mặt ngoài thân thể ba người đều bị ánh sáng bao phủ, lần thứ hai lao ra, nhưng bốn phía, toàn bộ là bình chướng.
- Đây là thứ quỷ gì vậy?
Ba người Huyết Trình hiện tại sắc mặt khó coi.
- Thứ nhốt các ngươi.
Mục Vân ngạo nghễ đứng lại, nhìn ba người.
- Hiện tại ba vị chuẩn bị sẵn sàng, trở thành chất dinh dưỡng của ta đi.
Ngón tay Mục Vân hơi động, một tia lực lượng khuếch tán ra.
Tứ phương thiên giới, lồng giam do ánh sáng ngưng tụ thành, hiện tại không ngừng thu nhỏ lại, thu nhỏ lại.
Từ từ, lồng giam không ngừng thu nhỏ, ba người cảm giác được, lực lượng bên trong thân thể mình cũng dần dần tiêu tán...
- Mục Vân, dừng tay!
Đối mặt với áp bách tử vong, ba người Huyết Trình rốt cục sắc mặt thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận