Vô Thượng Thần Đế

Chương 3416: Sự Cường Đại Của Luyện Tâm Châu.

Hiện tại, đạt tới cảnh giới Tổ Thần thất biến, thực lực đại tăng không nói, giải quyết Mộ Dung Phong Tiêu, Mộ Dung tộc trong thời gian ngắn ngủi, chỉ sợ trong tộc, cũng đủ loạn thành một nồi cháo.
Điểm quan trọng nhất chính là, cừu hận vạn năm trước, hiện tại, xem như lấy lại lãi suất.
Giờ khắc này, giữa một tòa sơn mạch, thân ảnh Mục Vân khoanh chân ngồi, khí tức toàn thân như ẩn như hiện.
Thần lực lặng yên vận chuyển, ở bên ngoài thân thể Mục Vân, lưu chuyển không ngừng.
Trong lúc nhất thời, lực lượng bên trong thân thể tầng tầng lớp lớp.
Từ từ, Mục Vân thở ra, đứng dậy.
Trước người, một tia ánh sáng hiện tại, lưu chuyển không dứt.
Bàn tay lật lên, trong tay Mục Vân xuất hiện một viên châu màu xanh - Luyện Tâm Châu.
- Chí tôn thần khí Luyện Tâm Châu, luyện hóa bổn nguyên vạn vật.
Mục Vân thản nhiên cười nói:
- Thứ tốt như vậy, dùng trên người Mộ Dung Phong Tiêu, thật sự lãng phí.
Bàn tay nắm chặt, bên trong Luyện Tâm Châu, một cỗ khí tức điên cuồng, không ngừng phản kháng sự áp chế của Mục Vân.
- Phản kháng ta? Chủ sở hữu của ngươi đã chết trong tay ta, ngươi phản kháng, là không hiệu quả.
Từ từ, một cỗ khí tức thiên hỏa tràn đầy, tại hiện tại xuất hiện.
Đạo đạo thiên hỏa xuất hiện trong đó, khí tức cực nóng, làm cho thủy khí bên trong Luyện Tâm Châu đều bốc hơi.
Đột nhiên, Luyện Tâm Châu tại thời điểm này an ổn lại, tựa hồ mất đi tất cả lực lượng.
Khóe miệng khẽ nhếch, bàn tay Mục Vân nhẹ nhàng huy động.
Luyện Tâm Châu tiến vào bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
- Luyện Tâm Châu, luyện hóa vạn vật?
Mục Vân khẽ cười nói.
Trong phút chốc, bên trong Luyện Tâm Châu, từng tia ánh sáng, từ từ bốc lên.
Trong nháy mắt này, Mục Vân có thể cảm giác được rõ ràng, khí tức trong cơ thể, lúc này từ từ hiện ra.
Bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, trên thân ảnh ba trăm cốt vệ, từng đạo thủy quang chiếu xuống.
Tiếng ong ong vang lên, bên trong thân thể ba trăm cốt vệ, tựa hồ như có vật gì đó đang vỡ tan.
Mục Phong Trần hiện tại mở lời:
- Xem ra những chiến sĩ cốt tộc này, có thể lại phải giải trừ một bộ phận phong ấn.
- Giải trừ phong ấn?
Mục Phong Trần, Mục Phong Tiếu cùng với Mục Vấn Thiên ba vị lão tổ mấy năm nay, đều ở trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ.
Không có bia thánh để trú ẩn, ba người đều bám vào trên thế giới chi thụ, dựa vào sinh mệnh lực của thế giới chi thụ cường đại, để bảo đảm ý niệm tồn tại an ổn.
- Hẳn là vậy.
Mục Phong Tiếu cũng mở miệng:
- Luyện Tâm Châu này, chính là bảo bối của Mộ Dung tộc.
- Thứ này, trải qua mấy vạn năm tôi luyện, một ít lão tổ tiền của Mộ Dung tộc, hao phí vô số tâm huyết luyện chế thành, Mộ Dung Kinh cư nhiên là đưa vật này cho Mộ Dung Phong Tiêu mang theo.
Mục Phong Trần nhếch miệng cười nói:
- Cháu trai tốt, làm rất đẹp, giết Thái Tử Mộ Dung tộc, Mục tộc chúng ta, hảo hảo xuất ra một ngụm ác khí!
- Muốn xả hết tức giận, còn ở phía sau đây.
Mục Vân hiện tại cầm Luyện Tâm Châu trong tay, bên trong châu, từng cỗ lực lượng tinh thuần trút xuống.
Thủy linh khí tức hùng hậu, mang đến cho người ta một cỗ khí tức hưởng thụ độc đáo.
- Cảm giác thế nào?
Nhìn Lạc Thiên Hành, Mục Vân mở lời.
- Thư Sướng.
Lạc Thiên Hành nghiêm túc nói:
- Ta cảm giác khí tức trong cơ thể, tựa hồ đang dần dần mở ra, một cỗ lực lượng, ức chế không được muốn khuếch tán ra.
- Vậy thì đúng rồi.
Ánh mắt Mục Vân rơi về phía Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm hai người, nói:
- Các ngươi vốn là Kỳ Lân thần thú, nên có sự quyết đoán dứt khoác của chủng tộc các ngươi mới đúng.
- Chẳng qua ở lại nhân giới mấy vạn năm, khiến cho các ngươi giống như bị nhiễm một tầng bụi bặm.
- Có lẽ, cũng có thể thử xem, dùng luyện tâm châu này, đến luyện luyện thân thể các ngươi.
Vừa nghe lời này, Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm hai người, đều gật đầu.
Bọn họ đã là khôi lỗi của Mục Vân, chung quy vẫn tiếp tục đối kháng với Mục Vân, không phải biện pháp.
Hiện tại, rất cần tăng thực lực.
Không có thực lực, có lẽ tương lai trở lại Kỳ Lân tộc, cũng chỉ có thể đạt được an ủi tượng trưng, hết thảy hào quang ngày xưa, sẽ không còn sót lại chút gì.
Bàn tay Mục Vân vung ra, Luyện Tâm Châu hiện tại bay lên, từng tia thủy linh khí, rửa sạch thân thể cốt vệ cùng Mặc Vũ, Hoàng Diễm.
Thủy linh khí kia, giống như mưa phùn miên man, hiện tại tản ra đạo đạo lực lượng, không ngừng rửa sạch...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, Mục Vân cũng không có sốt ruột, mà ở lại đây, tĩnh tâm tu luyện.
Đạt tới cảnh giới Tổ Thần thất biến, lưu tinh bạo vũ, địa bạo thiên vẫn, dẫn dương loạn không, lăng thiên nhất quyết, khốn thiên tỏa ấn, phù diêu quỷ chỉ cùng với tứ phương thiên giới cùng phật quang địa trảm tám đạo thần quyết, uy lực tất cả đều đang tăng lên.
Hắn cần phải thích nghi kịp thời.
Đồng thời, Tổ Nguyên thần quyết ẩn chứa năm đại thần quyết, cũng là biến hóa về chất.
Lúc trước khi tập được những thần quyết này, chính là cảm giác được, theo thần lực của mình tăng lên, uy lực của mấy môn thần quyết này, cũng là từng bước tăng lên.
Mà Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ dung hợp, hiện tại càng thêm thông suốt. Thân thể long hóa ngưng tụ thanh lân long giáp.
Mắt phải Thương Thiên Chi Nhãn có thể thi triển uy lực ba động khủng bố.
Mục Vân càng có thể cảm giác được, lực lượng bên trong thân thể đang dần dần bị kích hoạt.
Hơn nữa theo cảnh giới của hắn tăng lên, cường độ lực lượng, tăng lên càng ngày càng lớn mạnh.
Đây, có lẽ chính là chỗ tốt hắn trải qua cửu sinh cửu thế mang đến.
Người bên ngoài tu hành, so sánh không bằng hắn.
Ước chừng biến mất mấy chục năm, Mục Vân vẫn không có ý định hoạt động xung quanh.
Hắn cô đơn lẻ bóng, đụng phải nhân quái, hoặc là đám người Cổ tộc, cũng không phải chuyện tốt.
Tuy rằng không khó đối phó, nhưng về thực lực mình ẩn nấp trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, hắn không muốn bại lộ.
Mà mấy chục năm thời gian này, hắn có thể nói là khống chế thần quyết trên người mình, nhất nhất diễn hóa một lần.
Diễn hóa như thế, dựa vào đế ảnh trong thời không yếu tắc trong Tru Tiên đồ.
Mục Vân hiện tại, hoàn toàn có tự tin, nghiền giết đối thủ cảnh giới Tổ Thần bát biến.
Thậm chí, Tổ Thần Cửu Biến mới vào, cũng sẽ không phải đối thủ của hắn.
Tự tin bực này, đến từ mấy chục năm tu hành.
Mà ba trăm cốt vệ cùng với Mặc Vũ cùng Hoàng Diễm, tăng lên càng khủng bố.
Ngay cả đám người Miêu Chiêm Dư, Miêu Vũ Đồng cũng tăng lên nhanh chóng. Chỉ bất quá, những lực lượng này, hắn cũng không chuẩn bị bại lộ.
Ngày hôm nay, Mục Vân vẫn như thường lệ, tu hành tại chỗ.
Thế nhưng, tiếng nổ ầm ầm, lại phá hư hắn tĩnh tu.
- Thái Tử điện hạ, những nhân quái này, quá khó đối phó.
Một tiếng nói có chút quen thuộc, từ từ vang lên.
Mục Vân hơi mở hai mắt ra.
Một đạo tiếng này, tựa hồ là... người Chiêm tộc?
- Phải nhanh chóng giải quyết, nếu không bị người khác phát hiện, chúng ta rất khó thoát thân.
- Vâng!
Tiếng chém giết vang lên, khoảng cách với vị trí của Mục Vân cũng không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận