Vô Thượng Thần Đế

Chương 3445: Tước Thần Phiến

Trong nháy mắt, chín đạo thân ngoại hóa thân hiện tại vận dụng cửu quyết trong thánh bia, bộc phát ra.
Giữa hai người, thiên địa thất sắc, hết thảy giống như đều không còn sót lại chút gì.
Trong nháy mắt này, tất cả mọi người đều trầm tĩnh lại.
Trận chiến này giao thủ, thắng bại cuối cùng, vẫn cần xem ba vị cường giả đỉnh cao.
Nếu Mục Vân xuất hiện ngoài ý muốn, không chỉ thất bại trong trận chiến này, mà còn thất bại lớn của Mục tộc.
Đến lúc đó, chỉ sợ trong thần giới, dưới sự nhìn chằm chằm của bầy sói, tình huống Mục tộc càng thêm nguy cấp.
Tình huống bận này, tuyệt đối là ai cũng không muốn nhìn thấy.
Ầm...
Một tiếng nổ vang lúc này truyền ra, ngay sau đó, một thân ảnh đột nhiên đi ra.
Một thân mặc y, đã sớm giống như mảnh vụn yếu ớt, vết máu khiến người ta kinh hãi, càng là kinh khủng không thôi.
Chính là Mục Vân.
- Điện hạ.
- Vân lang.
- Chủ nhân.
Từng tiếng hô kinh ngạc vang lên, hiện tại, sắc mặt mọi người đều vui vẻ.
Mục Vân chưa chết.
Thiên Vấn Đỉnh đâu?
Ầm...
Trong phút chốc, một tiếng nổ vang, phá vỡ mặt biển, trong nháy mắt lao ra.
Trong lúc tiếng nổ vang lên, tất cả mọi người đều khẩn trương hẳn lên.
Không phải Thiên Vấn Đỉnh còn chưa chết sao?
- Mục Vân, ta muốn giết ngươi.
Thiên Vấn đỉnh tay cầm trường đao, xông về phía Mục Vân, sát khí trong nháy mắt tràn ngập trên người Mục Vân.
Vù vù!
Nhưng đột nhiên, thân hình chạy như bay kia, trong lúc đó lại ầm ầm ngã xuống đất.
Một màn này, nhất thời khiến cho tất cả mọi người ngẩn ra.
- Phốc...
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Thiên Vấn Đỉnh trắng bệch, từng bước dừng lại, thân thể lại không còn có bất kỳ sinh cơ nào nữa.
Chết rồi!
Tên này, cho dù nghẹn một hơi cuối cùng, vẫn như cũ không muốn chết.
- Sự nghiệp của ngươi, kết thúc.
Bàn tay Mục Vân vung ra, một cỗ khí tức thôn phệ khủng bố, lúc này nổ tung bao trùm.
Thân thể của Thiên Vấn Đỉnh, vào hiện tại, bị cắn nuốt.
Một cỗ lực lượng này tiến vào trong cơ thể.
Trùng kích tứ chi bách mạch, hai má Mục Vân tái nhợt, hơi khôi phục lại, bên trong thân thể, vết thương lúc này từ từ khép lại.
Trong nháy mắt này, lực lượng trong cơ thể tăng lên.
Sắc mặt Mục Vân đỏ hồng, trong nháy mắt phun ra một ngụm máu.
Chín phân thân, hiện tại đứng ở bốn phía, cẩn thận nhìn xung quanh.
Mục Vân bây giờ, đừng nói là Tổ Thần cửu biến, cho dù là Tổ Thần bát biến, cũng có thể dễ dàng chém giết.
Tiếng tê tê vang lên, Mục Vân đứng dậy.
- Phu quân, chàng thế nào?
Tiêu Doãn Nhi, Diệp Tuyết Kỳ hai người, hiện tại phi nhanh như bay tới.
- Chết không được.
Mục Vân cười khổ một câu, nói:
- Cảnh giới Tổ Thần siêu nhất lưu, quả nhiên khủng bố, xem ra bên trong Thần giới cũng bài danh không giống như Thần Mệnh bảng.
Hai người gật gật đầu.
Nhưng trong lòng vẫn có một cỗ cảm giác sống sót sau kiếp nạn.
Không phải các nàng, mà là Mục Vân.
Mục Vân là cảnh giới Tổ Thần tam lưu, cứng rắn vượt qua Tổ Thần nhất lưu, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ là đối với điểm này, trong lòng Mục Vân lại có chút sáng suốt.
Thực lực của Thiên Vấn Đỉnh, mạnh mẽ thái quá.
Sở dĩ có thể làm thịt tên này, hơn phân nửa bởi vì, tên này trước đó cũng không biết, mình mang chín thân ngoại hóa thân.
Trận chiến này, ngoại giới truyền ra, nhất định sẽ bị mọi người trong thần giới biết được.
Một khi việc này bị lộ ra ngoài, vậy lần thứ hai đối mặt với Tổ Thần siêu nhất lưu, hắn rất khó theo đó mà đột nhiên gặp khó khăn.
Bất quá thôn phệ khí huyết của Thiên Vấn Đỉnh, ngày sau tiêu hóa, thực lực của hắn, nhất định cũng có thể tiến thêm một bước.
Hiện tại, đối với bên kia mà nói, lại là kinh hãi.
Phương Kình Thương cùng Huyền Thiên Sách hai người, hoàn toàn run rẩy.
Thiên Vấn Đỉnh, cư nhiên sẽ chết trong tay Mục Vân.
Đùa ta đấy à.
Thực lực Thiên Vấn Đỉnh không chênh lệch bao nhiêu với bọn họ.
- Rút đi!
Phương Kình Thương hiện tại cùng Huyền Thiên Sách tâm thần trao đổi nói.
- Đáng giận.
Huyền Thiên Sách sáng suốt, hiện tại nếu không rút đi, sẽ phải đối mặt với công kích càng thêm cao của Mục Tộc.
Thiên Vấn Đỉnh chết, những tên Mục Tộc, ai nấy đều giống như đánh máu gà, không sợ sinh tử.
Đây là một cỗ khí thế.
Tiếp tục giao chiến ở đây, quả thật không sáng suốt.
Thế nhưng hắn khổ tâm mấy vạn năm kinh doanh Huyền Vũ Thánh Đảo, hiện tại lại muốn chuyển tay cho người khác.
- Mục Vân, món nợ này, ngày khác, ta sẽ tự mình tính với ngươi, ngươi chờ đó!
Huyền Thiên Sách rít gào một tiếng, quát:
- Chúng tướng nghe lệnh, rút lui!
- Muốn đi?
Khí tức cả người Tần Mộng Dao băng hàn bộc phát, tập kích.
- Tiểu nha đầu, ngươi cũng chỉ có thể ngăn cản ta, giết ta, ngươi còn chưa đủ!
Huyền Thiên Sách hừ một tiếng, trước người, một thuẫn bài, hiện tại rõ ràng xuất hiện.
- Huyền Vũ thần thú.
Nhìn thấy tấm chắn kia giống như mai rùa, một số người hiện tại kinh ngạc hô to.
Không nghĩ tới, bản thể vị yêu đế Huyền Thiên Sách này cư nhiên là một Huyền Vũ thần thú.
Ầm...
Tần Mộng Dao công kích rơi xuống, nhưng tấm chắn kia, phòng ngự hiển nhiên là rất bá đạo.
Một kích hạ xuống, căn bản không có phá vỡ phòng ngự của thuẫn bài.
- Đáng chết!
Tần Mộng Dao khẽ quát một tiếng, khí tức băng hàn càng thêm ngưng tụ.
- Không thể!
Mục Vân nhìn thấy một màn này, lại lên tiếng ngăn cản.
- NgưNàngơi muốn thi triển bí quyết của Băng Hoàng nhất mạch à? Ngươi hiện tại, chỉ sợ vừa kết hợp với Băng Hoàng thần phách, còn chưa chân chính trở thành chủ nhân của nó, vì hài tử của chúng ta, cũng không thể mạo hiểm.
- Nhưng tên này muốn chạy.
Tần Mộng Dao nhìn thấy thuẫn bài của Huyền Thiên Sách lúc này hóa thành ánh sáng, biến mất không thấy, một đầu đâm xuống đáy biển, vội vàng nói.
Tên này chính là Huyền Vũ thần thú, trốn vào trong biển, ai có thể đuổi kịp?
- Lần sau lại giết hắn.
Mục Vân nhìn về phía bốn phía, nói:
- Trận chiến này hung hiểm, kế tiếp, cần giải quyết hậu quả, còn có rất nhiều chuyện.
- Chỉ có thể như thế.
Tần Mộng Dao gật gật đầu.
Mà cùng lúc đó, Phương Kình Thương, sớm đã mang theo người của Tứ Phương thương hội, bắt đầu từng bước lui lại.
Đại quân Mục Tộc, liên tiếp mang theo tứ đại yêu vương dưới Mục Vân Tọa, nhất nhất đuổi theo.
Mục Vân nhìn về phía thân ảnh Huyền Thiên Sách bỏ chạy, hiện tại hai mắt híp lại.
Người này bỏ chạy, chung quy vẫn là một tai họa ngầm.
Ồ...
Mà lúc này, đột nhiên, trên mặt biển, sóng biển cuốn ra, ước chừng cao tới vạn thước.
Dưới biển rộng, một bóng đen, hiện tại rất nhanh di động mà đến.
Một bóng đen kia, nhìn kỹ, cơ hồ triệt để bao trùm một mảnh hải vực này.
Thân ảnh khủng bố, giống như một núi cao vạn trượng đổ xuống, che khuất bầu trời, không khoa trương chút nào.
Trong nháy mắt này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ầm...
Đột nhiên, trên mặt biển, tiếng nổ vang lên, một thân ảnh, hiện tại, phá biển mà ra.
Đó là một cái miệng, một cái miệng to chừng gần vạn thước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận