Vô Thượng Thần Đế

Chương 3489: Trục Xuất Ta? (2)

Phía trên chủ vị, hai lão giả mặc huyết bào, sắc mặt tái nhợt, thần thái âm u đứng, ngậm miệng không nói.
Mấy người, hiện tại tranh luận không ngớt.
- Nếu như bây giờ chúng ta không động thủ, đợi cho Mục Vân vây cánh đầy đặn, chúng ta còn có thể giết chết hắn sao?
Một vị lão giả lạnh lùng nói:
- Chuyện không nên chậm trễ, hiện tại chúng ta điều động Ngự Thiên quân, vây chết Mục tộc, chém giết Mục Vân.
Huyết Trắc, ngươi sốt ruột như vậy làm gì?
Một vị tộc lão khác hiện tại mở lời:
- Hiện tại diệt Mục tộc, Ngự Thiên quân chúng ta cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn, một khi bị mấy tên Vương tộc cùng Hám tộc kia bắt được cơ hội, chỉ sợ là lưỡng hổ tranh đấu, lưỡng bại câu thương, trống rỗng để cho Vương tộc được tiện nghi.
- Huyết Bình, nói như vậy, chúng ta trơ mắt nhìn Mục tộc cường đại sao?
- Ta tất nhiên không có ý đó, ta chỉ nói, chúng ta cần phải thảo luận vấn đề này thật kỹ.
- Còn thảo luận dài? Đợi đến khi Mục Vân bước vào Hư Thánh, đạt tới Bán Thánh, thậm chí thành tựu cảnh giới Hóa Thánh, chúng ta lại đi giết hắn sao?
- Chẳng lẽ hiện tại không để ý nguy hiểm, đi giao chiến với Mục tộc, để Vương tộc làm ngư ông đắc lợi sao?
- Ngươi......
Sàn sạt...
Trong lúc một vài vị trưởng lão cãi vã, bên ngoài phòng, một đạo tiếng xào xạc vang lên, ba thân ảnh bước vào.
Người đầu tiên, rõ ràng chính là Huyết Kiêu.
- Có cần ồn ào như vậy không?
Huyết Kiêu nhìn mọi người, cười nhạt một tiếng.
- Kiêu nhi...
Huyết Thông Thiên thấy Huyết Kiêu xuất hiện, nhất thời ngẩn ra, nói:
- Ngươi xuất quan?
- Phụ thân!
Huyết Kiêu chắp tay, nhìn mấy vị tộc lão còn lại, nói:
- Về chuyện đối phó Mục tộc, ta đã có kế hoạch, mấy vị tộc lão cũng không cần tranh luận, đến lúc đó cần mấy vị tộc lão ra mặt, mấy vị tộc lão lại xuất hiện là được.
- Cái này…
Lời vừa ra, bên trong đại điện có chút yên tĩnh.
- Kiêu nhi, không thể nói lung tung!
Huyết Thông Thiên vội vàng kéo Huyết Kiêu qua, răn dạy:
- Mấy vị tộc lão lại thảo luận đại sự đối với Mục tộc, ngươi chỉ cần nghe là được rồi!
Các vị tộc lão đều là cảnh giới Hư Thánh, hắn thân là tộc trưởng, hiện tại quyền nói chuyện đều rất thấp, đừng nói vị Thái Tử điện hạ như Huyết Kiêu.
- Phụ thân!
Huyết Kiêu lại đứng tại chỗ, nói:
- Những lão già này, ai nấy đều cố trước lo sau, tham sống sợ chết, căn bản thương lượng không ra đại sự gì.
Huyết Kiêu vừa nói ra lời này, trong đại điện nhất thời có chút yên tĩnh.
- Làm càn!
Huyết Trắc hiện tại nhất thời quát lớn:
- Huyết Kiêu, ta thấy ngươi là phản thiên, chư vị tộc lão đang nghị sự, ngươi chỉ là một Thái Tử, cư nhiên bất kính như thế.
- Ta nói sai sao?
Huyết Kiêu lại bình tĩnh nói:
- Mấy người các ngươi, vốn đã sớm ở trong bế quan quanh năm, mất đi huyết tính.
- Huyết tộc, không phải mấy lão già các ngươi có thể hộ giá hộ tống.
- Hẳn là giao cho ta!
- Ngươi làm càn!
Huyết Bình vừa rồi tranh luận kịch liệt hiện tại cũng mắng:
- Huyết Thông Thiên, ngươi thân là tộc trưởng, dạy ra một vị Thái Tử như vậy sao?
- Khó trách ta vẫn nghe nói, trong tộc có chút phê bình kính đáo đối với Huyết Kiêu.
- Hôm nay vừa nhìn, người này, quả nhiên trong mắt không có ai.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Huyết Kiêu lạnh lẽo.
- Không cần chuyện gì cũng đổ lên người phụ thân ta, Huyết Trắc tộc lão!
Huyết Kiêu hừ lạnh nói:
- Phụ thân ta thân là tộc trưởng Huyết tộc, làm rất tốt, ngược lại là các ngươi, một đám lão bất tử, chỉ biết ầm ĩ không ngừng.
- Ngươi......
- Ta có nói gì sai không?
Huyết Kiêu hừ lạnh:
- Ta thấy hôm nay bắt đầu, Huyết tộc đại sự, ta đến chưởng quản, về phần khai chiến với Mục tộc, chờ thêm một đoạn thời gian nữa đi!
Lời này vừa ra, trong đại điện, mấy vị tộc lão nhìn Huyết Kiêu, hoàn toàn giống như nhìn ngu ngốc vậy.
- Tên này, bị điên, phải không?
Huyết Kiêu, ngươi quá càn rỡ!
- Huyết Trắc nhịn không được răn dạy nói:
- Ta đề nghị các tộc lão, bãi bỏ thân phận Thái Tử của tiểu tử này!
- Đúng vậy!
- Huyết Bình hiện tại đồng ý với Huyết Trắc, quát:
- Tên này, quá làm càn.
- Bãi bỏ ta?
Huyết Kiêu cười nhạo nói:
- Dựa vào hai người các ngươi, cũng xứng sao?
Oanh!
Ầm một tiếng vang lên, trong cơ thể Huyết Kiêu, một cỗ khí tức bàng bạc, trong nháy mắt cao lên.
Mạnh mẽ, bàn bạc sóng lớn, một tầng hơn một nặng.
Trong lúc đó, một cỗ uy áp thiên địa, cuốn tới trên người hai người.
Bán Thánh!
Bán Thánh chi cảnh, Huyết Kiêu, cư nhiên đặt chân vào Bán Thánh chi cảnh.
Hai người Huyết Thành Phong và Huyết Thành Vũ phía sau, hiện tại trong lòng càng kinh ngạc.
Huyết tộc, xuất hiện vị Bán Thánh thứ ba.
- Bây giờ, còn có muốn bãi bỏ ta?
- Huyết Kiêu hừ nói:
- Trưởng tộc, chính là quyền lên tiếng lớn nhất của một tộc, mấy người các ngươi mặc dù là cảnh giới Hư Thánh, nhưng chính là tộc lão thoái vị, cho dù thực lực còn hơn so với tộc trưởng một bậc, cũng phải phục tùng tộc trưởng.
- Huyết Trắc, Huyết Bình, ta hỏi các ngươi, nguyện ý nghe lệnh tộc trưởng hay không?
Lời này vừa ra, hai người Huyết Trắc, Huyết Bình nhất thời cảm giác được khí tức bị chèn ép.
Cảnh giới Hư Thánh, cảnh giới Bán Thánh, cảnh giới Hóa Thánh, ba bước cảnh giới, chính là con đường dẫn tới thánh vị.
Chỉ là ba bước này, từng bước một khó khăn hơn.
Đám người đi đến Hư Thánh, có thể nói là hao hết tâm huyết cả đời. Đối mặt với Bán Thánh... Loại kháng cự này, quá khó khăn.
- Tuân theo mệnh lệnh của tộc trưởng.
- Tuân theo mệnh lệnh của tộc trưởng!
Hai người Huyết Trắc, Huyết Bình hiện tại khuất phục.
Hai người không thể không khuất phục.
Khí tức của Huyết Kiêu nghiền ép, quả thật quá mạnh.
Mà hiện tại, hai thân ảnh phía trên hơi nheo mắt lại.
- Huyết Kiêu, nếu ngươi thành tựu Bán Thánh, đó chính là có thể được nội tộc tôn xưng là một trong các tộc lão.
Huyết Thành Phong hiện tại nhàn nhạt cười nói.
Hắn và Huyết Thành Vũ hai người, chính là trụ cột của Huyết tộc, hai đại Bán Thánh.
- Ta không quan tâm!
Huyết Kiêu lạnh lùng nói:
- Kế tiếp, ta sẽ tiếp tục bế quan, để đạt tới cảnh giới Hóa Thánh. Đến lúc đó, ngày ta xuất quan, chính là lúc Mục tộc bị diệt, không chỉ Mục tộc, Thạch tộc, Hám tộc, Mộ Dung tộc vân vân... Đều sẽ thần phục ta, nếu không, chính là chết!
- Lời nói vừa dứt, Huyết Kiêu hừ một tiếng, nói:
- Trong khoảng thời gian này, các ngươi cứ an tâm ở trong tộc chờ đợi, đừng làm chuyện ngu xuẩn là được.
- Mục Vân hắn, cho dù tăng lên nhanh hơn nữa, ta cũng sẽ giẫm lên hắn dưới chân.
Huyết Kiêu sải bước rời đi, khóe miệng hiện ra mỉm cười, tựa như lẩm bẩm nói:
- Hơn nữa, hắn tăng lên càng nhanh, đối với ta mà nói, chỗ tốt lại càng lớn... Ta đã nhịn không được, muốn nhấm nháp một chút hương vị máu tươi của Cửu Mệnh Thiên Tử...
Bạn cần đăng nhập để bình luận