Vô Thượng Thần Đế

Chương 3517: Bảy Phe Thế Lực (2)

- Cái miệng thối này của Tiêu Nguyên Bá, đúng là đắc tội với người khác, Tiêu gia ngươi không thể phái người khác đến sao?
Một tiếng nói lúc này vang lên, một người cuối cùng xuất hiện, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt giống như đao, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy không thoải mái.
- Vương Trần, có thể thu liễm khí tức của ngươi hay không? Làm như ai không biết ngươi là người hay là yêu...
Trần Sảng hiện tại cũng mở miệng oán giận nói.
Đến lúc này, bên trong vòng tròn kia, tựa hồ cuối cùng cũng an tĩnh lại.
Nhưng giờ khắc này, mọi người nhân giới phía dưới đều cảm giác được, một cỗ khí thế thái sơn áp đỉnh.
Những người này, mỗi một người, đều có được khí thế cùng thực lực có thể triệt để hủy diệt nhân giới.
Vô cùng khủng bố.
Lần này cũng nên đến đông đủ rồi rồi chứ?
Trần Sảng hiện tại lại nói:
- Đám con bò Thiên Cơ Các kia, đã nói cho chúng ta biết, không thể ở lâu nơi này, nói như thế nào, là địa bàn của Nhân Đế, vạn nhất chọc giận Tam Hoàng Nhân Đế của Tiêu Dao Thánh Khư, Băng Thần cung ta mặc dù không sợ bọn họ, nhưng cũng không muốn gây phiền toái.
- Lần này Thiên Cơ Các hao phí đại giới, mới cho chúng ta đi tới nơi này, Kim Nguyễn Thiên của Kim Kỳ Lân tộc, chính là một tên ngu xuẩn, tự cho là thời gian vạn năm, cùng hắn liên thông chính là người của Kỳ Lân tộc, trên thực tế đã sớm bị Thiên Cơ Các âm thầm sửa đổi.
- Dù sao cơ hội khó có được, mọi người bắt đầu đi.
Nghe được lời này, mấy người còn lại dẫn đầu, đều gật đầu.
Mà giờ khắc này, Mục Vân nghe được những người đó đàm luận, lại biết được một ít tin tức.
Trương Phương Minh, đến từ Đan Đế phủ.
Trần Sảng đến từ Băng Thần Cung.
Lục Dao đến từ Cửu Khúc Thiên Cung.
Mà An Thiên Mệnh kia là người của Thần Kiếm Các.
Còn có Tiêu nguyên Bá của Tiêu gia, Vương Trần của Thiên Yêu Minh, cùng với Huyết Quỳnh của Thái âm Giáo.
Những người này cũng không phải chủng tộc cửu cấp trong Thương Lan vạn giới, mà là nhân tộc.
Hơn nữa mấy người Trần Sảng kia, trong miệng lẩm bẩm Thiên Cơ các, tựa hồ, là thế lực chủ đạo hết thảy.
Nhưng những thế lực nhân tộc trong Thương Lan Vạn Giới này, đến nơi này làm cái gì?
- Chờ một chút!
Mà hiện tại, An Thiên Mệnh nghiêm túc nói cười kia, cũng khó có được mở lời:
- Còn có một người, đã đến rồi.
Còn một người nữa?
Nghe được lời này, mấy người còn lại nhất thời nhíu mày.
Trương Phương Minh mở lời:
- An Thiên Mệnh, lần này chúng ta đã nói xong, bảy phương cùng tiến vào nhân giới, mọi người đều theo nhu cầu riêng, hơn nữa lập tức đi ngay, không dừng lại, để tránh bị người của Tiêu Dao Thánh Khư phát hiện.
- Phải biết rằng, lần này bảy nhà chúng ta vì cùng Thiên Cơ Các làm giao dịch này, đã hao phí một lượng lớn nguyên thạch.
Đám người Trần Sảng cũng gật gật đầu.
- Hắn sẽ không đòi cái gì, chỉ đến xem một chút!
An Thiên Mệnh hiện tại thản nhiên nói:
- Hơn nữa ta tin tưởng, hắn đến, các ngươi cũng sẽ không nói thêm lời nào không vui.
An Thiên Mệnh tựa hồ tính tình rất nhạt nhẽo, nói xong lời này, liền trầm mặc.
Mấy người nhíu mày, đều bất mãn.
Phía dưới, đám người Mục Vân, nhất nhất đứng vững, không biết vì sao. Những người này căn bản không cùng một phạm trù với bọn họ.
Chỉ là đứng ở nơi đó, đã làm cho người ta không cách nào dâng lên một tia tâm tư phản kháng.
Hơn nữa quan trọng hơn là, những người này, đã sớm có dự mưu đến nơi này, bọn họ thậm chí còn không biết, những người này muốn làm gì.
- Còn phải chờ bao lâu nữa?
Tiêu gia Tiêu Nguyên Bá hiện tại bất mãn nói:
- Người ta muốn, đã là tìm được, ta không bồi các ngươi ở chỗ này.
Tiêu Nguyên Bá tính tình nóng nảy, nhịn không được, tiến lên, thân ảnh trong nháy mắt rơi xuống, đi tới trước người Mục Vân, một tay bắt ra.
Ba...
Chỉ là hiện tại, một tiếng vỗ vang lên, bàn tay Tiêu Nguyên Bá bị đánh rơi.
- Hắc hắc, Tiêu Nguyên Bá, ngươi vẫn sốt ruột như vậy, có thời gian, ta đi tìm cha ngươi, hảo hảo tán gẫu làm thế nào quản giáo ngươi, như thế nào?
Một tiếng cười hắc hắc vang lên.
Trước người Mục Vân, một đạo nam tử mặc quần áo chắp vá, chợt xuất hiện.
Nam tử một thân lam lũ, tóc dài tản ra, bộ dáng cười hì hì, có vẻ rất tùy ý.
Chỉ là, chư vị ở đây, nhìn thấy nam tử kia, trong nháy mắt ngẩn người.
- Uông Kiếm Thông.
- Uông Kiếm Thông.
Thủ lĩnh bảy phương thế lực, hiện tại ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
Uông Kiếm Thông?
Mục Vân hiện tại nhíu mày, nhìn nam tử trước người.
Đây là ai?
Thế lực bảy phương, hiển nhiên lai lịch bất phàm, nhưng tựa hồ, trong lòng những người đó đều mang sợ hãi đối với tên này.
- Chư vị, đã lâu không gặp.
Uông Kiếm Thông nhìn mọi người, cười ha ha nói.
- Cả đời không gặp ngươi, ta cũng không muốn gặp lại ngươi...
Trần Sảng hiện tại nhỏ giọng nói.
Đến lúc này, tựa hồ tất cả mọi người đều xuất hiện.
Thế lực bảy phương mấy trăm người, hiện tại hạ thân xuống, đứng ở bốn phía.
Uông Kiếm Thông đứng trước đám người Mục Vân vài thước, nhìn mọi người.
Trương Phương Minh phủ Đan Đế mở lời:
- Nếu Uông tiền bối tự mình đến, vậy chúng ta có thể bắt đầu hay không?
Mấy người còn lại cũng là ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Uông Kiếm Thông.
- Được, thời gian không nhiều lắm, mọi người không nên lãng phí.
Uông Kiếm nhếch miệng cười, ánh mắt xoay người.
- Đám lão cổ Thiên Cơ các cả ngày khuấy động thiên cơ, cùng các ngươi làm giao dịch, ta đại khái đã biết.
Uông Kiếm Thông một lần nữa nói:
- Mục đích chủ yếu của lần này ta đến chính là giám sát các ngươi, chọn người tốt, rồi đi, tất cả mọi thứ trong nhân giới, dựa theo sự phát triển ban đầu của nó, không thể xuất hiện thay đổi.
Nói đến đây, Uông Kiếm dừng một chút, sau đó nhếch miệng cười nói:
- Nếu không, các ngươi cũng nên biết, nếu thay đổi cái gì, hoặc các ngươi muốn mang đi cái gì khác từ thần giới, Nhân đế, cũng không phải ăn chay...
- Cốt tộc năm đó, đã ăn qua thiệt thòi lớn của Nhân Đế, đế quốc còn bị đại náo một phen, bắt đi ba trăm cốt sĩ.
Trong lúc Uông Kiếm Thông đang nói chuyện, cố ý vô tình nhìn về phía Mục Vân.
Giờ khắc này, mấy người còn lại, cũng rụt cổ.
Người kia, quả thật không dễ đắc tội.
- Lần này, nếu không phải Nhân Đế sốt ruột cứu Thanh Đế, chúng ta cũng không có cơ hội đi tới nơi này, ta nghĩ các ngươi đều nên hiểu rõ, nên làm cái gì, không nên làm cái gì, tự mình suy nghĩ trước.
Vừa nghe lời này, mấy người đều run rẩy cười.
- Uông tiền bối yên tâm là được.
Trương Phương Minh cười nhạt nói:
- Đan Đế phủ ta, từ trước đến nay đều biết chừng mực, lần này chỉ dẫn người, còn lại một mực không động.
Bọn họ đều là thiên chi kiêu tử đến từ các thế lực lớn, lần này phụng mệnh trưởng bối, đến dẫn người, mang người đi là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận