Vô Thượng Thần Đế

Chương 3524: Cường Giả Thánh Nhân

- Ha ha ha, sợ sao? Nếu ngươi muốn bảo vệ đầu, mở phong ấn cho ta, nếu không lão tử diệt ngươi.
Thái Nhạc ngữ khí cực kỳ kiêu ngạo, hắn đích xác cũng có tư bản kiêu ngạo, bởi vì, hắn là cường giả cấp bậc Hóa Thánh, mà Mục Vân chỉ là Bán Thánh.
- Muốn mở phong ấn, giết ta rồi nói sau.
Mục Vân hoành thương mà đứng, mắt lạnh nhìn Thái Nhạc, hắn cũng biết thực lực của mình, rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
- Ha ha ha, ngươi một Bán Thánh nho nhỏ, lại dám khiêu chiến ta?
Thái Nhạc cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lắc đầu:
- Thôi, lão tử lười cùng ngươi đánh nhau, miễn cho làm nhục thân phận của ta, Long Lai, Thi Linh, hai người các ngươi lên đi, ta lười ra tay.
- Vâng.
Hai tiếng nói vang lên.
Chỉ thấy hai thân ảnh, từ phía sau Thái Nhạc đi ra, bọn họ một người là Bạch Long Câu tộc, một người là Thực Thi Thú tộc, thực lực đều có chút cường hãn, cũng là cấp bậc Bán Thánh, trong bản tộc mình, có lực hiệu triệu cường đại, đối mặt với tiếng la hét của Thái Nhạc, bọn họ cũng có chút phiền chán.
Nhưng thực lực của Thái Nhạc thật sự quá cường đại, cao thủ cấp bậc Hóa Thánh, hoàn toàn nghiền ép bọn họ, bọn họ cũng không dám cãi lời mệnh lệnh của Thái Nhạc, đồng loạt tập kích mà ra, hướng Mục Vân giết tới.
Long Lai cùng Thi Linh hai người, một câu vô nghĩa cũng không nói, ra tay, tựa hồ muốn đem tức giận rải lên người Mục Vân.
Thái Nhạc híp mắt, mỉm cười đứng xem kịch, ở trong mắt hắn, Mục Vân đã là một người chết rồi.
Động!
Một thân thể bay ngược ra.
Thái Nhạc ngây dại.
Chỉ thấy Mục Vân đứng tại chỗ, trên mũi thương còn đính một cái đầu, là đầu của Thi Linh.
Vị lão huynh của Thực Thi Thú tộc này, xung phong ở phía trước, nghĩ một chiêu tiêu diệt Mục Vân, nhưng hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Mục Vân đã chém đầu.
Long Lai ở một bên hoàn toàn chấn động, ngạc nhiên nhìn Mục Vân, hắn hoàn toàn không thấy Mục Vân ra tay như thế nào, chỉ thấy một đạo xích mang hiện lên, đầu Thi Linh liền biến mất.
- Còn muốn giết ta sao?
Mục Vân mỉm cười, thản nhiên nhìn Long Lai.
Ngay cả Quy Nhất ở một bên cũng khiếp sợ một trận, không ngờ Mục Vân tiến bộ lớn như vậy, cư nhiên đối mặt một cái, đã chém giết cường giả Bán Thánh cùng cấp bậc.
Long Lai hoàn toàn nói không nên lời, ngay cả thở hổn hển cũng không dám thở, dưới khí tức của Mục Vân trấn áp, hắn ngay cả ý chí chiến đấu ra tay cũng không có.
- Hảo tiểu tử, ngược lại xem thường ngươi.
Thái Nhạc cũng cảm thấy kinh hãi, thực lực của Mục Vân vượt quá tưởng tượng của hắn, là cảnh giới Bán Thánh, cư nhiên một chiêu đã tiêu diệt Thi Linh, nếu để cho Mục Vân sống sót, có thời gian, nhất định sẽ vượt qua hắn.
- Không thể lưu lại người này.
Trong lòng Thái Nhạc bộc phát ra sát khí, không chút do dự, lúc này vung quyền điên cuồng quấy ra, đánh thẳng vào đầu Mục Vân.
Nắm đấm của hắn, không có bất kỳ chiêu thức biến hóa nào, chính là một quyền thô kệch hoang dã, tràn ngập khí thế bá đạo, giống như muốn một quyền oanh phá thiên địa nhật nguyệt.
Sắc mặt Mục Vân bình tĩnh, không có chút lùi bước, cũng là đánh ra một quyền mãnh liệt, trên quyền phong, nổ lên một chùm màu đen hỏa diễm thần bí.
Phanh!
Hai đấm va chạm, bộc phát ra tiếng động kinh thiên động địa.
Sóng khí thật lớn, từ quanh người Mục Vân cùng Thái Nhạc tràn ngập ra, Long Lai bên cạnh bị sóng khí tập kích, tại chỗ thất khiếu chảy máu, kêu thảm một tiếng, ngã xuống đất mất mạng.
Mà những người ở xa xa quan chiến, thần sắc đều hoảng sợ, đây là va chạm như thế nào, chỉ riêng bộc phát ra khí lãng, liền chấn chết một bán thánh.
Bọn họ e sợ gặp họa, nhao nhao chật vật lui ra phía sau.
Khói bụi cuồn cuộn dâng lên bầu trời.
Đợi đến khi khói bụi tan đi, thân thể Thái Nhạc bất động, mà Mục Vân thì có chút chật vật lui về phía sau ba bước.
- Ha ha ha, ta đã nói, một Bán Thánh nho nhỏ, cũng dám khiêu chiến ta, quả thực là muốn chết.
Thái Nhạc cười rộ lên, một hiệp giao phong này, hắn cảm giác được lực lượng của mình vượt xa Mục Vân.
- Ha ha, phải không?
Mục Vân mặc dù bị đánh lui, nhưng sắc mặt lại trầm tĩnh, hơn nữa còn đang cười.
- Tiểu tử thúi, ngươi cười cái gì?
Thái Nhạc giận dữ, cảm giác có chút không thích hợp.
Mục Vân liếc mắt nhìn cánh tay phải của hắn, lạnh lùng nói:
- Nhìn cánh tay ngươi.
- Ừ?
Thái Nhạc ngẩn người, ánh mắt nhìn về phía cánh tay phải của mình, chỉ thấy trên cánh tay, không biết từ khi nào quấn lên từng luồng hỏa diễm đen kịt, những ngọn lửa này giống như ác ma, quấn lấy cánh tay hắn, không có tản đi.
Da Thái Nhạc da dày, ban đầu còn chưa cảm giác được nóng, nhưng hiện tại, ngọn lửa đen đã thiêu đốt, trong không khí truyền ra mùi khét, da lông của hắn đều bị thiêu cháy.
- Ôi chao!
Thái Nhạc hét lớn một tiếng, muốn dập tắt hắc hỏa, nhưng những hắc hỏa này lại giống như giòi trong xương, gắt gao quấn lấy hắn, chẳng những không có dấu hiệu tản đi, ngược lại càng cháy càng lớn.
Xuy xuy!
Theo một trận tiếng nướng khủng bố, cả cánh tay Thái Nhạc đều bị thiêu thành than cốc, da thịt triệt để lộ ra, lộ ra bạch cốt sâm sâm.
Mà ngọn lửa màu đen kia, lại không ngừng lan tràn ra, trèo lên lồng ngực hắn, hai chân của hắn, cổ hắn, đầu hắn, cuối cùng toàn bộ thân thể Thái Nhạc đều bị ngọn lửa màu đen vây quanh.
- Cứu mạng, cứu mạng.
Thái Nhạc lớn tiếng kêu thảm thiết, ngã trên mặt đất lăn lộn, muốn dập tắt hắc hỏa, nhưng căn bản không có ích gì, hỏa thế càng lúc càng lớn, hắn đã thành than cốc.
Mục Vân mắt lạnh nhìn một màn này, những ngọn lửa màu đen này chính là Bất Tử Thần Hỏa, hắn dung hợp năng lượng Tước Thần Phiến, hiện tại triệt để khống chế Bất Tử Thần Hỏa, vừa thi triển ra, đã phát huy ra hiệu quả khủng bố.
Những Bất Tử Thần Hỏa này, trước khi đem mục tiêu thiêu đốt hầu như không còn, sẽ không dập tắt.
- Thái Nhạc đại nhân!
Người của các chủng tộc lớn nhìn thấy Thái Nhạc thảm trạng như thế, đều run sợ, nhưng bọn họ không ai dám đi cứu viện, Mục Vân đứng ở nơi đó, ai dám đi lên chịu chết.
- Ai dám kiêu ngạo ở đây?!
Đúng lúc này, một tiếng quát lạnh lùng truyền đến, chỉ thấy chân trời phương xa có một đạo thân ảnh màu đen bay tới, cả người hắn bao phủ trong một bộ hắc bào, thân hình gầy gò, khuôn mặt tái nhợt, ngũ quan yêu dị, khi nói chuyện mơ hồ lộ ra hai cái răng nanh, có vẻ cực kỳ âm trầm.
- Thi Vô Mệnh đại nhân.
Mọi người nhìn thấy hắc bào nhân này tới, đều đồng thanh hoan hô.
Trong lòng Mục Vân trầm xuống, ánh mắt nhìn hắc bào nhân kia, có chút khiếp sợ thì thào nói:
- Cường giả Thánh Nhân?
Trên người hắc bào nhân này tản mát ra khí tức cường đại không gì sánh kịp, vượt qua hết thảy, ngang dọc hết thảy, giống như có thể trấn áp Cửu Thiên, cường đại đến mức vô pháp vô thiên, Mục Vân còn chưa tiếp xúc qua với hắn, có thể khẳng định, nếu thật sự đánh nhau, mình tuyệt đối đánh không lại.
Bởi vì, hắc bào nhân này là cường giả Thánh Nhân trong truyền thuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận