Vô Thượng Thần Đế

Chương 3529: Nguyên Châu (1)

Nghe Lý Ngạo Tuyết nói, Mục Vân cũng không khỏi trợn trắng mắt:
- Lý cô nương, ngươi đây là đang nguyền rủa ta.
- Ha ha, không dám, ta chúc ngươi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, ta ở Ngọc Thiềm Trai chờ ngươi.
Lý Ngạo Tuyết mỉm cười, lấy ra một túi gấm trữ vật, ném cho Mục Vân:
- Trong túi gấm trữ vật này, có một số vật thường dùng.
- Đa tạ.
Mục Vân cũng không nói nhảm, lấy đi túi trữ vật, sau đó rời đi.
Thời gian cấp bách, chỉ có nửa tháng, hắn phải nhanh chóng lẻn vào Thi Hoàng Thành, lấy Ngũ Long Luân về, đến lúc đó, có thể đổi được một bộ nhất phẩm Thánh Quyết.
Hắn theo đường cũ trở về, lại trở về Thi Hoàng thảo nguyên.
Trên thảo nguyên mênh mướt, cỏ xanh như cây, gió mát thổi qua, mà ở cuối thảo nguyên, lại sừng sững một tòa thành trì nguy nga, ẩn nhiên có khí tức quỷ dị âm trầm tràn ngập ra.
Mục Vân bất động thanh sắc, nhìn túi gấm trữ vật Lý Ngạo Tuyết đưa cho, chỉ thấy bên trong chứa chút hạt châu màu lam cổ quái, còn có đồng tiền, nguyên bảo, nến, lư hương các loại vật liệu, cư nhiên còn có mấy thanh kiếm gỗ đào.
- Đây là quỷ vật gì vậy?
Mục Vân nhíu nhíu mày, cũng không biết mấy thứ này có ích lợi gì.
Hắn cũng mặc kệ, đem đồ đạc thu lại, sau đó xuất ra quyển trục tiểu Thánh Quyết kia.
Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Mục Vân mở quyển trục ra, thấy được giới thiệu cuar một bản công pháp cực kỳ cường hoành, hắn ngưng thần lĩnh ngộ, yên lặng cảm ngộ.
Rời khỏi trấn nhỏ, tìm một mảnh rừng cây, Mục Vân ngồi xuống, cẩn thận cảm ngộ.
Một khi ngồi, ước chừng ngồi một ngày một đêm.
- Tìm được tên này rồi!
Đột nhiên, một tiếng rống to vang lên.
Mục Vân mở mắt ra, nhìn thấy một đám người xông tới, bọn họ mặt xanh răng nanh, tướng mạo dị thường dữ tợn, hiển nhiên đều đệ tử Thực Thi Thú tộc.
Hơn nữa, nhìn khí tức của bọn họ, cũng là cao thủ cấp bậc Bán Thánh, có chút cường hãn.
Mục Vân mắt lạnh lẽo, vừa mới lĩnh ngộ được tinh bạo khí lưu Trảm, các loại diệu quyết xẹt qua ở trong đầu hắn.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm!
Mục Vân hét lớn một tiếng, không nói nhảm chút nào, ra tay.
Chỉ thấy một đạo ánh sáng như lưu tinh, giống như ngân hà vung trảm ra, lấy khí thế sát phá thiên địa, điên cuồng chém về phía trước.
Ầm ầm!
Mấy cao thủ cấp bậc Bán Thánh ở trước mặt Tinh Bạo Khí Lưu Trảm, không có chút lực chống cự nào, bị miểu sát, thi thể bọn họ, trong kiếm khí cùng khí lưu bạo tạc đầy trời, hủy diệt hầu như không còn, hóa thành tro bụi.
- Thật lợi hại.
Mục Vân há miệng, Tinh Bạo Khí Lưu Trảm, uy lực không khỏi quá khủng bố một chút, chỉ là một kích đã mấy chém giết, cao thủ Bán Thánh hơn nữa hắn cũng không phải thật sự triệt để khống chế, chỉ là lĩnh ngộ được da lông.
Đây mới là Tiểu Thánh quyết mà thôi, so với Thần Quyết không biết thập hơn bao nhiêu lần.
Nếu như là thánh quyết chân chính, uy lực kia, thật sự sẽ rất khủng bố.
Trong ánh mắt Mục Vân nhất thời lộ ra thần sắc nóng rực, đúng như Quy Nhất nói, nếu như hắn có thể lấy được thánh quyết chân chính, đó thật sự là thoát thai hoán cốt, chỉ cần đạt tới cảnh giới thánh nhân, chính là mở ra thánh lộ, nhất phi trùng thiên.
- Thi Hoàng Thành, ta tới đây.
Mục Vân thu liễm tâm thần, vô thanh vô tức, lặng yên lướt về phía trước, không ngừng tới gần Thi Hoàng Thành.
Không bao lâu, Mục Vân đi tới dưới chân Thi Hoàng Thành.
Trước mắt, là tường thành nguy nga thật lớn, khe hở của gạch, lấp đầy thi thể cùng xương trắng, máu tươi đầm đìa, mùi máu tươi nồng đậm, làm cho người ta sợ xanh mặt, xung quanh từng trận, âm phong tản mát ra khí tức quỷ dị âm sâm.
Cảnh tượng như địa ngục, Mục Vân nhìn vào trong mắt, sắc mặt cũng ngưng trọng.
Chỉ thấy cửa thành không ngừng có người ra vào, đại bộ phận đều là người của Thực Thi Thú tộc, mỗi người đều mặt xanh răng nanh, có vẻ dữ tợn đáng sợ, còn có không ít chủng tộc khác, thậm chí còn có nhân loại, nhìn bộ dáng là thương nhân, cư nhiên đem việc làm ăn làm đến Thi Hoàng thành.
Mục Vân lặng lẽ lấy ra ẩn nấp phù, sử dụng, trong chốc chốc, bộ dáng của hắn sinh ra biến hóa, hắn cũng trở nên mặt xanh răng nanh, mặt ngoài thoạt nhìn, không sai biệt lắm đệ tử Thực Thi Thú tộc.
Nguyên lai cái gọi là ẩn nấp phù này, cũng không phải ẩn thân tàng hình, mà là thay đổi dáng người thành bộ dáng Thực Thi Thú, như vậy có thể đạt tới hiệu quả ẩn nấp đục nước béo cò.
Mục Vân bất động thanh sắc, xen lẫn trong đám người, đi về phía Thi Hoàng Thành.
Bộ dáng của hắn, thoạt nhìn chính là đệ tử Thực Thi Thú bình thường, ai cũng không phát hiện ra hắn.
- Này, một viên đồng nguyên châu, mau nộp tiền.
Hắn đang muốn vào thành, nhưng lại bị đệ tử thủ thành ngăn cản.
Mục Vân ngẩn người, nhìn thấy người khác đều phải trả phí vào thành, là một hạt châu.
Nguyên lai tam nguyên giới này tiền tệ, cư nhiên là hạt châu.
Hắn nhớ tới trong túi gấm trữ vật, tựa hồ cũng chứa không ít hạt châu, lấy ra một viên, giao lên.
- Ngươi cho ta Kim Nguyên Châu làm gì, ta không có tiền tìm cho ngươi, muốn Đồng Nguyên Châu, ngu xuẩn! ngươi có cảm thấy mình giàu có không!
Đệ tử thủ thành hô to, tựa hồ cảm thấy mình bị vũ nhục.
Mục Vân ngẩn người, vì tức giận, nhìn thấy hạt châu người khác cho, đều màu đồng, mà hạt châu hắn cho, lại là màu vàng, phẩm tướng cùng linh khí đều nồng đậm hơn rất nhiều, hiển nhiên kim nguyên châu giá trị càng cao.
- Vị đại ca này, Viên Kim Nguyên Châu này liền cho ngươi, không cần tìm đổi, vất vả ngươi rồi.
Mục Vân không muốn sinh phiền toái, mỉm cười, đưa cả viên Kim Nguyên Châu cho đệ tử thủ thành.
Đệ tử thủ thành ngẩn người, sau đó lộ ra thần sắc mừng như điên, thái độ phát sinh chuyển biến một trăm tám mươi độ, vội vàng nói:
- Đa tạ công tử, đa tạ công tử.
Mà mọi người xung quanh, cũng là một mảnh xôn xao, lộ ra thần sắc khiếp sợ, đều cho rằng Mục Vân là quý tộc công tử, phí vào thành nho nhỏ, cư nhiên đã cho một khỏa Kim Nguyên Châu.
Mà hành động này của Mục Vân, hiện tại bị mấy thương nhân bộ dáng nhân tộc nhìn vào trong mắt, những thương nhân này, đều nhân loại, bọn họ bất động thanh sắc, trao đổi ánh mắt một chút, trên mặt lộ ra một nụ cười hiểu ý nhau.
Mục Vân thuận lợi tiến vào thành, mà mấy thương nhân kia, im lặng đi theo phía sau Mục Vân.
Mục Vân bước vào thi hoàng thành, nhìn thấy nơi này, quả thực là địa ngục, khắp nơi đều là bạch cốt cùng thi thể.
Rất nhiều đệ tử Thực Thi Thú tộc, giết mổ người sống ngay trên đường phố, ăn uống, mà thương nhân tộc phụ cận, đối với việc này thờ ơ, ngược lại bắt đầu buôn bán nô lệ.
Mục Vân nhìn thấy một màn này, trong lòng nổi trận lôi đình, nhưng lại có chút sởn tóc gáy.
Thực Thi Thú Tộc là một chủng tộc ăn thịt người, Mục Vân có thể nghĩ đến kết cục hành động lần này của mình, nếu thất bại, khẳng định sẽ bị dỡ bỏ tám khối.
Nhưng bây giờ, đến trong Tam Nguyên giới, tất cả đều phải dựa vào chính mình. Thần không bảo động trong chư thần đồ quyển, hiện tại cho dù là Quy Nhất, cũng không cách nào thúc dục bảo vật cấp bậc cao hơn xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận