Vô Thượng Thần Đế

Chương 3533: Tích Dịch Vương (2)

Tốc độ của chúng thật sự quá nhanh, quả thực như phong bạo, trong nháy mắt nhào tới, chém giết mấy dong binh phụ cận Mục Vân.
Có hai Tích dịch nhân, lộ ra biểu tình dữ tợn, cầm đao chém Về phía Mục Vân.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Sắc mặt Mục Vân yên lặng, vung ra một đạo ngân mang chói mắt, hùng tráng giống như cửu thiên ngân hà, khí lưu cường hoành tuyệt trảm, xen lẫn khí thế tinh thần bạo diệt, lướt qua.
Đông!
Đông!
Hai tích dịch nhân kia, bị Mục Vân chém thắt lưng tại chỗ, máu tươi bắn tung tóe.
Tinh Bạo Khí Lưu Trảm, mặc dù chỉ là Tiểu Thánh Quyết, cũng không phải thánh quyết chân chính, nhưng muốn đối phó với Tích dịch nhân bình thường, cũng đủ rồi.
Những Tích dịch nhân khác, nhìn thấy một màn này, bộc phát lửa giận, lúc này tập kết đội ngũ, ngang nhiên chém giết Mục Vân.
Mục Vân cũng không chần chờ, rút lui.
Những Tích dịch nhân này đích thật hung hãn, tuyệt không phải yêu thú tầm thường có thể so sánh.
Mục Vân lui về đại bản doanh, chỉ thấy Ma Cơ Vệ đã vũ trang đầy đủ, nghiêm túc chờ đợi.
Mà Thi Phi Huyên cũng từ trong lều trại chạy ra, kinh hoảng thất sắc nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Vị thiên kim đại tiểu thư này, vội vàng, trên người chỉ khoác áo ngủ, từng mảng lớn da thịt trắng như tuyết bày ra, dưới ánh trăng biểu hiện ra mị lực kinh động tâm phách.
Nhưng dong binh xung quanh, hiện tại lại không có ai có tâm tình thưởng thức một màn này.
Bởi vì, bên ngoài doanh địa, hơn mười tích dịch nhân, cầm cốt đao trong tay, đang sải bước xông tới.
- Bảo hộ tiểu thư.
Thi Vô Mệnh hô to một tiếng, chỉ huy bộ hạ xuất chiến.
Mà những dong binh tạm thời chắp vá, muốn ở trước mặt Thi Phi Huyên biểu hiện một chút, đều nhao nhao xung phong đi lên, biểu hiện ra thực lực của mình một chút.
Nhưng bọn họ đơn đả độc đấu, đụng phải loại vũ trang tinh vi như Tích dịch nhân, hoàn toàn không phát huy được thực lực, còn chưa xông lên, đã bị mưa tên đầy trời bức lui, vận khí không tốt, tại chỗ đã bị bắn chết, thi thể ngã trên mặt đất.
- Đám phế vật các ngươi, toàn bộ lui về phía sau cho ta.
Thi Vô Mệnh giận dữ, những dong binh này dù sao cũng là tạm thời chắp vá, hỗ trợ đối phó yêu thú bình thường cũng được, nhưng đụng phải loại vũ trang như Tích dịch nhân, chỉ có thể dựa vào Ma Cơ vệ ra tay.
Ma Cơ Vệ tập kết đội ngũ, vệ binh hàng đầu cầm tấm chắn trong tay, ngăn cản một đợt mưa tên, chiến sĩ phía sau rút ra ma đao, xông lên, hai bên còn có nỏ thủ, không ngừng phóng tên trợ trận.
Trong khoảnh khắc, tích dịch nhân bị giết lui, để lại hơn mười thi thể, tích dịch nhân còn lại, chật vật chạy trốn.
Mục Vân ở bên cạnh nhìn, im lặng không lên tiếng, trong lòng âm thầm kinh ngạc, những Ma Cơ vệ này, được huấn luyện bài bản, thực lực cường hãn, so với Thanh Vũ quân, Vân Dực bách vệ, Huyền Cơ doanh trước kia của hắn đều lợi hại hơn.
Không chỉ là thực lực lợi hại, mà còn là phối hợp hoàn mỹ.
Một đám dong binh chứng kiến một màn này, đều xấu hổ, bọn họ rốt cục biết mình cùng Ma Cơ Vệ chênh lệch, thật sự là khác nhau.
Nhìn thấy tích dịch nhân bị đẩy lùi, Thi Vô Mệnh cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Tiểu thư, không sao chứ?
Thi Vô Mệnh chắp tay về phía Thi Phi Huyên.
- Không sao đâu, nơi này một chút cũng không vui, ngày mai ta phải trở về.
Thi Phi Huyên vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, trong lòng càng ngày càng hối hận, sớm biết không tham gia náo nhiệt, ở dã ngoại thám hiểm thật sự không vui.
- Xin lỗi, tiểu thư, chúng ta đã xâm nhập trăm dặm, đội ngũ không thể phân tán, nếu không có thể gặp phải tai họa diệt đỉnh. Ngài tiếp tục đi theo đội đi.
Thi Vô Mệnh bất đắc dĩ nói.
- Cái gì! Còn muốn tiến lên? Tam nguyên bí bảo kia rốt cuộc ở nơi nào!
Vẻ mặt Thi Phi Huyên đầy oán khí.
Thi Vô Mệnh nói:
- Không xa, trong phạm vi trăm dặm, ta đã cảm giác được khí tức của tam nguyên bí bảo, lần này xuất thế, đích thật là Thiên Nguyên kính trong truyền thuyết, ẩn chứa ảo diệu của thiên đạo.
Tam Nguyên bí bảo, Thiên Nguyên Kính, Địa Nguyên Thư, Nhân Nguyên Bút, Thi Vô Mệnh hiện tại đã điều tra rõ ràng, lần này xuất thế, chính là Thiên Nguyên Kính.
- Được rồi, ngươi phải bảo vệ ta.
Thi Phi Huyên bất đắc dĩ, xem ra không có biện pháp quay đầu lại.
- Vâng, tiểu thư.
Thái độ của Thi Vô Mệnh rất cung kính.
Mà đúng lúc này, mặt đất chấn động, một trận tiếng bước chân thật lớn, ầm ầm truyền tới.
- Là ai, là ai sát hại tộc nhân của ta.
Một tiếng quát tràn ngập man hoang, huyết lệ, bi thương, từ trong rừng rậm truyền ra.
Dưới ánh trăng, chỉ thấy một thân ảnh khổng lồ chậm rãi bò ra.
- Là Tích dịch vương!
Tất cả lính đánh thuê đều kinh hô lên.
Đạo thân ảnh này là một con thằn lằn thật lớn, bốn chân nằm sấp trên mặt đất, không ngừng thở hổn hển, từng trận mùi tanh hôi tràn ngập.
Mục Vân cũng hơi cả kinh, tích dịch nhân này, thân hình dài tới mấy chục trượng, giáp da thô ráp kiên cố, hai mắt như đèn lồng huyết hồng khổng lồ, thỉnh thoảng phun ra đầu lưỡi, cũng phun ra khí ô uế và mùi tanh.
Đây là Vương của đám tích dịch nhân.
Tích Dịch Vương! Trên người Tích dịch vương tràn ngập khí tức bàng bạc, thực lực của nó đủ để sánh ngang với cao thủ Thánh Nhân, nó còn có thể mở lời chuyện, mỗi một chữ, thiên địa tựa hồ đều đều rung động, hô hấp của nó mênh mông vô tận, giống như có thể nuốt chửng nhật nguyệt, đủ loại uy thế, đều biểu hiện ra thực lực cường đại của nó, tuyệt đối không thua kém cao thủ Thánh Nhân.
- Làm thịt nó!
Thi Vô Mệnh phất phất tay, cũng không nói nhảm, ra lệnh, hơn mười Ma Cơ Vệ dốc toàn lực mà ra, kết thành trận thế, chém giết Tích dịch nhân.
- Ha ha ha, một đám phế vật, nạp mạng cho ta.
Tích dịch vương mở miệng to chậu máu, rầm rầm một tiếng, lại nuốt chửng hai Ma Cơ vệ xung phong ở phía trước.
Mà Ma Cơ vệ còn lại, chứng kiến một màn này, lại không có chút sợ hãi cùng lùi bước, ngược lại tiếp tục cầm đao xông lên, biểu hiện ra ý chí chiến đấu cường hoành.
Mục Vân âm thầm kinh hãi, những Ma Cơ vệ này, lợi hại không chỉ thực lực, còn có ý chí chiến đấu cùng quyết tâm kiên cường, đội ngũ này đích thật là hổ lang chi sư, nếu đánh nhau, phi thường khó chơi.
Tranh tranh...
Đệ tử ma cơ vệ, vung đao chém vào da của Tích dịch vương, nhưng lại không cách nào phá vỡ phòng ngự của Tích dịch vương, thậm chí còn phát ra tiếng kim thiết giao kích, da của Tích dịch vương này, thật sự so với sắt thép còn cứng rắn hơn.
- Ha ha ha, ta đều nói, các ngươi là phế vật, không thương tổn được ta.
Tích dịch vương gầm lên, thân hình ngang ngược, trong nháy mắt nghiền chết mấy đệ tử Ma Cơ Vệ.
Mà đệ tử còn lại, vẫn như cũ không hề lùi bước, mỗi người không nói một lời, giống như điêu khắc, lại giống như máy móc giết người, có mấy đệ tử cắn rách đầu ngón tay, đem máu tươi nhỏ lên ma đao, sau đó lần thứ hai vung đao chém ra.
Lúc này đây, bọn họ rốt cục phá vỡ phòng ngự của Tích dịch vương, để lại trên người nó từng vết thương thật sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận