Vô Thượng Thần Đế

Chương 3534: Liệt Thiên Đao (1)

- Cư nhiên thiêu đốt tu vi bản mạng của mình, ha ha ha, rất tốt, ta đã sớm nghe nói qua uy danh của Ma Cơ Vệ, quả nhiên danh bất hư truyền.
Tích dịch vương bị thương, nhưng không phẫn nộ, mà là nhe răng cười rộ lên.
- Nhưng chỉ có mấy người các ngươi, cũng muốn cùng ta tranh đoạt Thiên Nguyên Kính, không khỏi có chút khinh thường ta.
Tích dịch vương đánh ra một vuốt, phốc một tiếng, liền đánh bẹp một đệ tử Ma Cơ Vệ, người sau biến thành thịt tương, thi cốt không còn.
- Thực lực của ta, đủ để sánh ngang với Thánh Nhân, dưới Thánh Nhân, đều con kiến hôi, các ngươi ở trong mắt ta, bất quá chỉ là một đám con kiến hôi, tội gì giãy dụa.
Tích dịch vương đuôi vẫy ngang, quét ngang ra, lại giết chết mấy đệ tử Ma Cơ Vệ.
Mục Vân ở xa xa quan chiến, nhìn thấy tình hình chiến đấu đã thảm thiết như thế, Ma Cơ Vệ cư nhiên còn không có chút lui về phía sau, thật sự là làm cho người ta rung động, bọn họ thậm chí không tiếc thiêu đốt tu vi bản mạng của bản thân, chỉ cầu lưu lại trên Tích dịch nhân vương một vết thương không đáng kể.
Nhưng thực lực chênh lệch quá mức, thực lực của Tích dịch vương, có thể so với Thánh Nhân, căn bản không phải bọn họ có thể đối phó.
- Toàn đội rút lui!
Lúc này, Thi Vô Mệnh mở miệng.
Ma cơ vệ vừa rồi còn đang phấn đấu quyết chiến, rút đao lui về phía sau, động tác dứt khoát lưu loát, nhanh như gió, không có một tia dây dưa, vừa lui liền xếp thành trận thế, đứng ở phía trước Thi Phi Huyên cùng Thi Vô Mệnh, thề chết thủ hộ.
- Nghiệt súc, ở trước mặt ta, ngươi còn dám làm càn.
Hai mắt Thi Vô Mệnh toát ra lửa giận, lăng không bay ra, đứng ở trước mặt Tích dịch vương, trên người hắn, khí tức thánh nhân bàng bạc, gào thét mà ra.
- Cao thủ Thánh nhân! Ngươi là một cao thủ Thánh nhân.
Tích dịch vương biến sắc, thực lực của nó, chỉ có thể so sánh với Thánh Nhân, còn không phải Thánh Nhân chân chính, nhưng Thi Vô Mệnh, lại là cao thủ Thánh Nhân hàng thật giá thật.
- Ta niệm tu vi ngươi không dễ dàng mới có, không đành lòng giết ngươi, ngươi nhanh chóng rời đi, miễn cho uổng phí tính mạng.
Tiếng Thi Vô Mệnh như chuông bạc, chấn động núi rừng.
Hắn không phải nhân từ, mà hành động bất đắc dĩ, bởi vì, không lâu sau sẽ tranh đoạt Thiên Nguyên Kính, hắn muốn bảo tồn thực lực, thật sự không cần phải lãng phí khí lực với Tích dịch vương.
Mà Tích dịch vương tựa hồ cũng nhìn thấu điểm này, cười ha ha:
- Khẩu khí thật lớn, hôm nay ta phải xem ngươi lợi hại như thế nào.
Tích dịch vương đột nhiên đứng dậy, nó đứng dậy, không còn nằm sấp trên mặt đất.
Một màn này rất khủng bố, Tích dịch vương dài chừng hơn mười trượng, hiện tại cư nhiên đứng lên, quả thực đã thành một đầu cự ma hung tàn, chỉ cần trên người nó tản mát ra khí tức hung tuất, cũng đủ để chấn nhiếp cảnh giới Tổ Thần. Trong tay nó xuất hiện một thanh cốt đao thật lớn, trên cốt đao, khắc trận pháp huyền ảo, phát ra một tia khí tức cắt sắc bén, không gian xung quanh, dưới cỗ khí tức cắt này, giống như đều muốn sụp đổ.
- Nhị cấp nhận trận.
Thi Vô Mệnh nhìn trận pháp khắc khắc trên cốt đao, đôi mắt hơi co rụt lại.
- Hắc hắc, ăn ta một đao.
Tích dịch vương cũng không nói nhảm, lăng không chém xuống một đao, trận pháp trên người đao bộc phát ra dị sắc chói mắt, khí tức từng trận sắc bén, cũng theo đó nổ tung mà lên, hư không xung quanh, trong nháy mắt bị cắt thành mảnh vụn, từng trận không gian loạn nhận, cũng bộc phát ra.
Đây là một đao không thể địch nổi, ẩn chứa cự lực cường hãn của bản thể Tích dịch vương, còn có trận pháp sắc bén loạn nhận, thật sự không dễ đối phó.
Nhưng sắc mặt Thi Vô Mệnh bình tĩnh, cũng không kinh hoảng, da thịt trên khuôn mặt hắn, từng khối rơi xuống, lộ ra xương trắng sâm sâm, tròng mắt của hắn, cũng thiêu đốt không còn gì, chỉ còn lại hốc mắt trống rỗng, sau đó có hai điểm quỷ hỏa màu xanh biếc, bốc cháy lên.
Cổ của hắn, cơ thể của hắn, bàn tay của hắn, tất cả các nơi trên cơ thể, tất cả da và thịt, tất cả rơi ra, trong một khoảnh khắc, hắn đã hóa thành một bộ xương trắng.
- Vô mệnh vô tướng, bạch cốt hóa thân! Nhất phẩm thánh quyết, Bạch Cốt Bá Thể Quyết, khai.
Thi Vô mệnh quát to, da thịt trên cổ họng hắn đã sớm thiêu đốt hầu như không còn, chỉ còn lại một đoạn xương cốt, lời nói của hắn, từ trong khe xương đè ép ra, tràn ngập khí tức âm trầm hung lệ, làm cho người ta toàn thân sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
Khanh...
Tích dịch vương chém xuống một đao, chém vào trên người Thi Vô Mệnh, kích động mấy điểm hỏa tinh.
Mà thân thể Thi Vô Mệnh, bất động, thân thể bạch cốt nhìn như suy nhược, lại dễ dàng ngăn cản mãnh trảm của Tích dịch vương.
- Không có khả năng!
Tích dịch vương hoàn toàn bị sốc.
- Cảnh giới của ta, không phải ngươi có thể hiểu được, ta là Thánh Nhân, Thánh Nhân chấn cổ bộc kim! Dưới Thánh Nhân, đều là con kiến hôi! Nghiệt súc, ta hôm nay để cho ngươi nhìn, uy lực Thánh Nhân, rốt cuộc có khủng bố bao nhiêu!
Thi Vô Mệnh vung ra thủ trảo, một cốt trảo, che tinh phủ nguyệt, lăng không bao phủ xuống.
Tích dịch vương vốn đứng, nhưng dưới uy áp của Thi Vô Mệnh, chỉ có thể chật vật nằm sấp trên mặt đất, cốt đao trong tay cũng rơi xuống đất.
Mục Vân ở bên cạnh nhìn một màn này, trong lòng âm thầm rung động, Thánh Nhân, đây chính là uy lực của Thánh Nhân, quả nhiên là chấn thiên bộc địa, cường hoành đến mức vô pháp vô thiên.
- Khi nào, ta cũng có thể tìm hiểu Thánh Nhân đại đạo!
Trong lòng Mục Vân tràn đầy khát vọng.
- Nếu ngươi như lấy được nhất phẩm thánh quyết, tu luyện, không quá trăm năm, ngươi có thể lập địa thành Thánh.
Tiếng nói lười biếng của Quy Nhất vang lên bên tai Mục Vân.
Mục Vân lắc đầu, muốn ở trong tay Lý Ngạo Tuyết lấy được nhất phẩm thánh quyết, nhất định phải giúp nàng đoạt lại Ngũ Long Luân, mà Ngũ Long Luân giấu ở trong ma cơ vũ khố, rất bất hạnh, Thi Vô Mệnh chính là thống lĩnh của Ma Cơ vệ.
Nhìn Thi Vô Mệnh hiện tại khí thế bá đạo vô biên, Mục Vân thật sự không có lòng tin đoạt lại Ngũ Long Luân từ thủ hạ của hắn.
- Nghiệt súc, chết đi!
Lúc này, móng vuốt của Thi Vô Mệnh đã trấn áp triệt để tích dịch vương, xương cốt của tích dịch vương, kinh mạch cùng xương cốt toàn thân, dưới uy lực của thánh nhân nghiền ép, không ngừng nghiền nát.
- Thánh nhân! Đây là sự cường hãn của Thánh Nhân, tại sao, tại sao! Thực lực của ta, cũng đủ để sánh ngang với thánh nhân, vì sao ta ở dưới tay ngươi, vẫn không bằng con kiến hôi.
Tích dịch vương phát ra tiếng gầm tuyệt vọng.
- Rất đơn giản, bởi vì ta nắm giữ nhất phẩm thánh quyết, Bạch Cốt Bá Thể Quyết! Thiên uy của Thánh Quyết, không phải ngươi có thể chịu đựng được, thánh quyết mênh mông, xuyên qua chư thiên, ngươi là súc sinh, ngươi là yêu thú, không tính là chủng tộc cửu đẳng, cho dù thực lực của ngươi đủ để sánh ngang với Thánh Nhân, nhưng ngươi chưa từng luyện qua Thánh quyết, ngươi vĩnh viễn… Không thể nhìn thấy Thánh lộ.
Tiếng Thi Vô Mệnh, vô tình lãnh khốc.
- Ta không phục! Ta không cam lòng! Thực Thi Thú các ngươi, ở thời viễn cổ, cũng là một đám yêu thú mà thôi, vì sao có thể áp đẩu trên đầu ta, ta không phục.
Tích dịch vương tuyệt vọng gầm thét, đôi mắt của nó, một mảnh đỏ như máu, xương cốt kinh mạch toàn thân nó, đã toàn bộ vỡ vụn, tại thời điểm sắp chết này, ánh mắt của nó rơi vào trên người Thi Phi Huyên.
Nó biết, nữ nhân này, địa vị vẫn còn trên Thi Vô Mệnh, là hạch tâm của toàn bộ đội ngũ, nó sắp chết, nhưng nó không cam lòng chết như vậy.
- Ta ngay cả chết, cũng phải kéo các ngươi chôn cùng.
Tích dịch vương gào thét bi thương một tiếng, há mồm phun ra một mũi tên máu.
Đạo huyết tiễn này, ẩn chứa tu vi cả đời của nó, tràn ngập khí tức cuồng bạo hung tuất, hướng Thi Phi Huyên bắn tới.
- Không tốt!
Sắc mặt Thi Vô Mệnh đại biến, hắn vừa mới ra tay, mở ra Bạch Cốt Bá Thể Quyết, chính là muốn một chiêu chém chết Tích dịch vương, miễn cho nó sắp chết phản công, thương tổn đến Thi Phi Huyên cùng đệ tử Ma Cơ Vệ.
Nhưng không nghĩ tới, tích dịch vương này, cũng rất cường hãn, kinh mạch xương cốt toàn thân đã nát bấy, cư nhiên còn có thể liều chết phun ra một mũi tên máu, đánh về phía Thi Phi Huyên.
Thi Vô Mệnh muốn cứu viện, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Thi Phi Huyên có tu vi Hóa Thánh đỉnh phong, thật ra nàng nếu mà xuất thủ, hoàn toàn có thể tự mình giải quyết đạo huyết tiễn này.
Nhưng vị thiên kim đại tiểu thư này, kinh nghiệm chiến đấu cơ hồ bằng không, tại thời khắc sinh tử này, nàng hoàn toàn choáng váng, ngây ngốc đứng tại chỗ, dưới kinh hoảng, ngây ngốc như gà gỗ, mắt thấy sắp bị huyết tiễn này giết chết.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Đúng lúc này, Mục Vân ra tay.
Một đạo tuyệt trảm giống như ngân hà chiếu sáng cả bầu trời đêm, dùng tốc độ thịnh hành, trong nháy mắt chém ra.
Xuy!
Huyết tiễn của Tích dịch vương bị Mục Vân chém rơi, hóa thành mưa mù bay đầy trời.
Thi Phi Huyên chạy thoát từ trong chỗ chết, sắc mặt trắng bệch, cảm kích liếc mục Vân một cái, sau đó ‘Oa’ một tiếng khóc lên.
- Tiểu Thánh Quyết!
Thi Vô Mệnh nhìn thấy chiêu tinh bạo khí lưu trảm này, cũng chấn động, không thể tưởng được trong đội ngũ dong binh tạm thời chắp vá, cư nhiên có người nắm giữ tiểu thánh quyết.
Sắc mặt hắn ngưng trọng, ý vị thâm trường nhìn Mục Vân, luôn cảm giác phong phạm Mục Vân ra tay, phi thường quen mắt, hắn tựa hồ đã nhìn thấy ở nơi nào đó.
Nhưng Mục Vân có ẩn nấp phù, hoàn toàn ngụy trang thành bộ dáng thực thi thú tộc, Thi Vô Mệnh căn bản tra không ra chi tiết của Mục Vân.
- Súc sinh! Dám thương tổn tiểu thư, muốn chết!
Ánh mắt Thi Vô Mệnh một lần nữa rơi vào trên người Tích dịch vương, sống lưng đã toát ra một thân mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi Tích dịch vương đánh lén thành công, Thi Phi Huyên tất phải chết không thể nghi ngờ, nếu thi phi Huyên chết, ngẫm lại lửa giận của Thi Hoàng thành chủ, hắn đã cảm giác một trận hàn ý.
Một móng vuốt của Thi Vô Mệnh trấn áp xuống, nghiền ép thân thể của tích dịch vương thành bột mịn.
Mà thanh cốt đao binh khí của Tích dịch vương, dưới sự nghiền ép của thánh nhân thiên uy của hắn, cư nhiên còn không có chút tổn hại nào, thật sự kỳ lạ.
Lúc đầu cốt đao khổng lồ, hiện tại đã hóa thành ba thước dài ngắn, rơi vào bên cạnh tro cốt của Tích dịch vương, phía trên khắc trận pháp, dưới ánh trăng vẫn lưu chuyển hào quang thần bí như cũ.
- Tiểu thư, không sao chứ?
Thi Vô Mệnh khom người đi tới trước mặt Thi Phi Huyên, mồ hôi lạnh từng giọt từng giọt chảy xuôi, thật sự sợ hãi, trong lòng cũng đang âm thầm mắng mẹ nó, tiểu thư ngang ngược vô lý này hết lần này tới lần khác muốn đi theo, vừa rồi thiếu chút nữa đã chết, nếu như thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mười cái đầu của hắn đều không đủ.
Thi Phi Huyên lau khô nước mắt, hồi tưởng lại hung hiểm vừa rồi sinh tử một phát, thân thể mềm mại của nàng vẫn run rẩy như cũ, nói:
- Ta không sao đâu, may mắn hắn cứu ta.
Thi Phi Huyên chỉ chỉ Mục Vân.
Thi vô mệnh hỏi:
- Ngươi tên là gì?
- Khởi bẩm đại nhân, tiểu nhân tên Thi Vân.
Mục Vân đứng ra chắp tay nói, mặt không đỏ thuận miệng nói một cái tên.
Đôi mắt Thi Vô Mệnh lạnh lẽo, nói:
- Thực thi thú tộc chúng ta, trong vòng năm đời, cũng không có chữ bối là Vân.
Mục Vân vừa nghe, nhất thời toát ra mồ hôi lạnh, không ngờ Thực Thi Thú tộc này lại còn có người xếp hàng, Lý Ngạo Tuyết cũng chưa từng nói cho hắn biết, hiện tại phiền toái, muốn lộ ra ngoài.
Thi Phi Huyên hiện tại lại mở lời:
- Có thể hắn là chi nô lệ, không có chữ bối.
Thi Vô Mệnh cười ha ha, nói:
- Một chi nhánh của nô lệ đã nắm giữ tiểu thánh quyết, nói cũng không ai tin.
Mục Vân vội vàng nói:
- Đại nhân, tiểu thư, ta đích thật là nô lệ bàng chi, tiểu thánh quyết này là lúc ta ra ngoài mạo hiểm, ngẫu nhiên ở trong động phủ tìm được.
Mục Vân miệng mở sông, chỉ cầu mông lừa gạt qua cửa ải.
Thi Vô Mệnh lạnh lùng nói:
- Động phủ nào? Ngươi là người của bàng chi nào, ngươi cho ta biết tường tận.
Thực lực của hắn, đã lên tới vị trí Thánh Nhân, có thể bắt được thiên địa mệnh số, nguy hiểm cát hung điềm báo, hắn trong bóng tối đã cảm giác Mục Vân phi thường nguy hiểm, làm cho trong lòng hắn bất an, cho nên hắn không ngừng chất vấn, muốn điều tra đến tột cùng.
Mục Vân còn chưa mở miệng, Thi Phi Huyên đã không vui nói:
- Thi vô mệnh, ngươi lớn tiếng như vậy làm gì, hắn là ân nhân cứu mạng của ta, chẳng lẽ còn có thể là gian tế sao? Ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, cũng là đồng tộc chúng ta, hắn lập công lớn, ngươi nên hảo hảo ban thưởng.
Nghe Thi Phi Huyên nói, Thi Vô Mệnh cũng không dám vi phạm, chậm rãi nói:
- Hết thảy nghe tiểu thư phân phó.
Thi Phi Huyên mỉm cười nhìn Mục Vân:
- Ngươi gọi Thi Vân đúng không, ngươi muốn ban thưởng gì?
Mục Vân nói.
- Bảo vệ tiểu thư, ta nghĩa bất dung từ, không cần ban thưởng.
Thi Phi Huyên nói:
- Không được, ngươi cứu ta, ta khẳng định có thưởng.
Thi Phi Huyên nhìn bốn phía, ánh mắt dừng trên cốt đao của Tích dịch vương.
Nàng nhặt cốt đao lên, nói:
- Thanh cốt đao này, tên là Liệt Thiên đao, là chí bảo truyền thừa của bộ tộc Tích dịch, dùng thi cốt của lão yêu Tích dịch chế thành, uy lực không phải chuyện đùa. Hơn nữa, mặt trên còn khắc một trận nhân cấp hai, lực sát thương cực lớn, Thánh Nhân trở xuống, bất luận tu vi như thế nào, đều có thể một đao miểu sát, đây chính là uy lực của nhị cấp nhận trận.
Nghe vậy, Mục Vân âm thầm kinh ngạc, xem ra thi phi Huyên này, tuy rằng ngực to không não, nhưng dù sao cũng xuất thân hào môn, kiến thức kinh nghiệm đều phi thường lợi hại, ánh mắt cực kỳ chuẩn xác.
Thanh cốt đao này, tên Liệt Thiên Đao, khắc một nhị cấp nhận trận.
Mục Vân cũng không biết cái gì là nhận trận, nhưng Thi Phi Huyên cư nhiên nói, dựa vào nhị cấp nhận trận này, đụng phải Thánh Nhân trở xuống, bất luận tu vi như thế nào, đều có thể một đao miểu sát.
Điều này quả thật khủng khiếp.
- Thanh Liệt Thiên đao này, ta ban cho ngươi, ngươi có đao này, sau này đụng phải địch nhân dưới Thánh Nhân, đều có thể một đao chém giết, nhưng ngươi cũng không thể lạm dụng, nhị cấp nhận trận, lực sát thương quá lớn, có thể sẽ cắn trả bản thân, ngươi tự cho mình.
Thi Phi Huyên mỉm cười, muốn ban Liệt Thiên đao cho Mục Vân.
- Tiểu thư, tuyệt đối không thể.
Lúc này, Thi Vô Mệnh đứng ra phản đối.
- Liệt Thiên Đao chính là chí bảo truyền thừa của Tích dịch tộc, giá trị mấy ngàn kim, sao có thể dễ dàng đưa ra ngoài. Thi Vân này đích thật là lập được đại công, nhưng ban thưởng này cũng quá nặng, tiểu thư suy nghĩ kỹ.
Thi Vô Mệnh khuyên can.
- Hừ, Thi Vô Mệnh, chẳng lẽ tính mạng của ta còn kém mấy ngàn kim hay sao? Thi Vân cứu ta, dù hắn muốn một vạn khỏa kim nguyên châu ban thưởng, cũng là nên làm.
Thi Phi Huyên hừ lạnh một tiếng, cũng mặc kệ Thi Vô Mệnh khuyên can, đưa Liệt Thiên đao cho Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận