Vô Thượng Thần Đế

Chương 3548: Thi Thiên Liệt (2)

Mục Vân kinh ngạc nói:
- Tiểu thư, không cần xóa sạch ký ức của ta sao?
Thi Phi Huyên nói:
- Không cần, xóa bỏ trí nhớ, quá mức nguy hiểm, tóm lại, ngươi đáp ứng ta, sau này không cần sử dụng bộ công pháp này nữa, cũng được.
Mục Vân mừng rỡ, nói:
- Được, tiểu thư, ta đã đáp ứng ngươi.
Thi Phi Huyên mỉm cười, bỗng nhiên nhào vào trong ngực Mục Vân, ôm chặt lấy hắn.
Mục Vân ngây người một chỗ, không dấu vết đẩy Thi Phi Huyên ra, nói:
- Tiểu thư, thành chủ đại nhân triệu kiến ta, ta muốn đi phủ thành chủ.
Thi Phi Huyên không thể tưởng được Mục Vân sẽ đẩy nàng ra, có chút u oán, nói:
- Ừm, ta đã nói với phụ thân, ngươi cống hiến rất lớn, người sẽ ban thưởng ngươi.
Mục Vân gật gật đầu, rời đi, chạy tới phủ thành chủ.
Dưới sự dẫn dắt của thị vệ, hắn đi tới đại sảnh phủ thành chủ.
Trên sảnh đường, một thân ảnh xấu xí đang ngồi, hoàn toàn là một vu yêu, thân mặc một bộ trường bào màu đỏ, thân thể chính là một bộ xương màu xám trắng, đầu là một cái đầu lâu, trong mắt thiêu đốt quỷ hỏa.
Nhân vật như vu yêu này chính là thành chủ thi hoàng thành, Thi Thiên Liệt.
Bộ dáng thi Thiên Liệt như vậy, cũng không khiến Mục Vân kinh ngạc, bởi vì ánh mắt Mục Vân, toàn bộ đều rơi vào trên người một người bên cạnh.
Người này, chỉ còn lại một con mắt, một con mắt khác không còn, hốc mắt trống rỗng, một mảnh u ám, hơn nữa, cánh tay phải của hắn cũng bị gãy, trong ống tay áo trống rỗng.
Nhưng Mục Vân nhìn hắn, lại kinh ngạc hoảng sợ một trận, bởi vì người này, chính là Thi Vô Mệnh.
Thi Vô Mệnh vì cướp đoạt Thiên Nguyên Kính, trả giá thật lớn, một bên mắt không còn, cánh tay phải cũng không còn, nhưng hắn có thể còn sống trở về từ trong tay của Dương Đỉnh Thiên, chứng minh hắn lợi hại.
Hơn nữa, Mục Vân còn cảm nhận được, Thi Vô Mệnh tuy rằng tàn tật, nhưng tu vi khí tức hơn xa trước kia, dĩ nhiên đã bước vào trung vị cảnh.
Thi Vô Mệnh nhìn Mục Vân, sắc mặt âm trầm một mảnh, hai người là lão oan gia, lần này gặp mặt, nếu như không phải thành chủ đại nhân ở đây, chỉ sợ Thi Vô Mệnh đã sớm ra tay rồi.
- Ngươi chính là Thi Vân?
Thi Thiên Liệt nhìn Mục Vân, từ trong cổ họng nặn ra một tiếng nói khàn khàn khó nghe, như Dạ Quỷ khóc lóc, làm cho người ta sởn tóc gáy.
- Vâng, thành chủ đại nhân.
Mục Vân chắp tay.
Thi Thiên Liệt nói:
- Ngươi lần này lập đại công, ngươi muốn ban thưởng gì?
Mục Vân nói.
- Hết thảy nghe thành chủ đại nhân phân phó.
Thi Thiên Liệt ‘Ừ’ một tiếng, nói:
- Rất tốt, ngươi không kiêu ngạo, rất tốt rất tốt.
Thi Thiên Liệt mỉm cười, hắn chính là hình tượng vu yêu, lần này mỉm cười, có vẻ khủng bố mà xấu xí, có chút dọa người, nhưng Mục Vân biết, đây là nụ cười thiện ý, kế tiếp hắn chỉ chờ phong thưởng.
Thi Thiên Liệt nói:
- Ta nghe nói ngươi là chi nhánh nô lệ, nhưng ngươi lần này có công huân hiển hách, cũng không cần làm nô lệ nữa, ta ban cho ngươi thế hệ, ngươi sau này xếp hạng chữ Vô, đổi tên thành Thi Vô Vân đi.
- Đa tạ thành chủ.
Mục Vân có chút thất vọng, nhưng vẫn phải giả bộ mừng rỡ như điên, chắp tay bái tạ.
Ở Thi Hoàng Thành, là chú ý luận chữ bài bối, hắn từ một bàng chi nô lệ, trong nháy mắt có chữ bối Vô, cùng Thi Vô Mệnh, Thi Vô Thương thành cùng thế hệ, ngồi ngang hàng.
Thi Vô Mệnh nghe được, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra thần sắc oán độc âm ngoan.
Thi Thiên Liệt tiếp tục nói:
- Ta lại ban cho ngươi một bộ công pháp, là bí pháp truyền thừa của bản tộc, Thi Hoàng Bá thể quyết, tổng cộng có năm chuyển, ta nghĩ ngươi cũng nghe nói qua, ta ban cho ngươi đệ nhất chuyển, ngươi hảo hảo tìm hiểu.
Thi Thiên Liệt lấy ra một bộ quyển trục, ném cho Mục Vân.
Mục Vân một trận thất vọng, Thi Hoàng Bá Thể quyết chuyển đầu tiên, hắn đã sớm học được, nhưng hắn không thể biểu lộ ra ngoài, đành phải tiếp nhận quyển trục, làm bộ vui mừng:
- Đa tạ thành chủ ban thưởng.
Bất quá cũng may, Thi Thiên Liệt ban thưởng như thế, hắn ít nhất có thể quang minh chính đại thi triển ra Thi Hoàng Bá thể quyết chuyển đầu tiên.
- Thành chủ đại nhân, tuyệt đối không thể.
Thi Vô Mệnh nóng nảy:
- Thi Hoàng Bá Thể Quyết là bí pháp đỉnh cấp của tộc ta. Vô Vân huynh đệ tuy rằng cống hiến thật lớn, nhưng ban thưởng Thi Hoàng Bá Thể quyết, cũng có chút quá nặng.
Thi Thiên Liệt nói:
- Thi Vô Mệnh, ngươi không cần nhiều lời, ta còn chưa nói ngươi, lúc trước ngươi không đi thi hoàng đại đạo, lại đi bạch cốt tà đạo, đi luyện cái gì bạch cốt bá thể quyết, nếu không, ngươi hiện tại đã luyện thành chuyển thứ va.
Sắc mặt Thi Vô Mệnh trầm xuống, cúi đầu, cũng không nói gì nữa, dù sao đây là quyết định ban thưởng của Thi Thiên Liệt, hắn không có tư cách can thiệp.
Trong lòng Mục Vân cười khổ, Thi Thiên Liệt ban thưởng hai cái này, đối với hắn cũng không có chút tác dụng nào, hắn cũng không phải của Thực Thi Thú tộc, bối phận tăng cao hơn nữa thì như thế nào, còn không bằng cho chút kim nguyên châu cho thực tế, mà về phần Thi Hoàng Bá thể quyết chuyển đầu tiên, hắn đã sớm học được, có cũng vô dụng.
- Ngươi bây giờ là chức vụ gì?
Ánh mắt Thi Thiên Liệt dừng trên người Mục Vân, hỏi.
- Tiểu nhân vẫn là một người áo vải trắng thân.
Mục Vân đáp.
- Ừm, lần này Ma Cơ Vệ hy sinh không ít người, cần bổ sung nhân thủ, ngươi cứ đi ma cơ vệ doanh làm việc, phụ trách trông coi ma cơ vũ khố, như thế nào?
Thi Thiên Liệt nói.
Nghe vậy, Mục Vân mừng như điên, lần này thật sự vui sướng, không phải ngụy trang, bởi vì chức trách của Ma Cơ Vệ, chính là trông coi vũ khố ma cơ, chỉ cần tiếp cận ma cơ vũ khố, có thể đục nước béo cò, lặng lẽ lấy về Ngũ Long Luân.
Nhưng Mục Vân bề ngoài, vẫn phải khiêm tốn một chút, nói:
- Tiểu nhân tu hành nông cạn, chỉ sợ khó đảm đương đại trách.
Thi Thiên Liệt nói:
- Không sao, ngươi đi theo dưới tay Thi Vô Thương, rèn luyện thật tốt một phen, ngày sau dốc sức cho Thi Hoàng thành ta.
Mục Vân nói.
- Đa tạ thành chủ đại nhân.
Hắn sợ Thi Thiên Liệt đổi ý, cho nên hiện tại đáp ứng, chỉ cần trở thành Ma Cơ Vệ, có thể tới gần ma cơ vũ khố.
Thi Thiên Liệt hơi gật đầu, sau đó nhìn về phía Thi Vô Mệnh, nói:
- Thi Vô Mệnh, ngươi lần này cũng lập được đại công, cư nhiên một mình một mình đoạt được nửa mảnh Thiên Nguyên kính từ trong tay đại bộ đội của Dương Đỉnh Thiên, thực sự không dễ dàng.
Thi Vô Mệnh chắp tay nói:
- Đều dựa vào hồng phúc của thành chủ đại nhân phù hộ.
Thi Thiên Liệt nói:
- Ta ban cho ngươi một vạn khỏa Kim Nguyên Châu, gia tăng tước vị Võ uy, thế tập võ thế.
Thi Vô Mệnh mừng rỡ, nói:
- Đa tạ thành chủ.
Thi Thiên Liệt nói:
- Tộc ta đã tuyên bố khai chiến, muốn quyết thắng bại với Cửu Đỉnh Thương Hành, ta giao cho ‘ngươi’ vị trí tổng binh Thiên Thi quân, lĩnh tám mươi vạn tướng sĩ Thiên Thi quân, trong vòng kỳ hạn, công hãm Cửu Đỉnh thành, diệt trừ Cửu Đỉnh thương hành, đoạt lại nửa Thiên Nguyên kính khác.
Thi Vô Mệnh mừng như điên, quỳ xuống, dập đầu nói:
- Thuộc hạ nhất định không làm nhục thánh mệnh, dốc hết toàn lực, san bằng Cửu Đỉnh nghịch tặc!
Mục Vân nghe được Thi Thiên Liệt nói, cũng là khiếp sợ một trận.
Phong thưởng này, thật sự quá lớn, Thi Vô Mệnh là một bước phóng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận