Vô Thượng Thần Đế

Chương 3578: Trình độ của thử thách

- Bảy thanh kiếm này, tựa hồ có chút cổ quái.
Thần sắc Mục Vân trầm xuống, cũng nhìn ra manh mối, bảy thanh kiếm trên tay kiếm ma này, mỗi cây đều hữu dụng, công thủ đầy đủ, còn có thể trị liệu, thật sự lợi hại.
Nhưng Mục Vân cũng không có kinh hoảng, bởi vì hắn đã thăm dò ra, thực lực kiếm ma cũng cứ như vậy, lợi hại chỉ là bảy thanh kiếm mà thôi, chỉ cần mình một kích, dùng hết toàn lực, kiếm ma này tuyệt đối không ngăn cản được.
Mục Vân lấy lại bình tĩnh, bắt đầu ngưng tụ khí tức, hóa chỉ làm kiếm, huyết mang đỏ thẫm bốc lên trong đầu ngón tay, mơ hồ hóa thành bộ dáng thiên long, kiếm khí Thăng Long đang ấp ủ.
Kiếm Ma tựa hồ cũng cảm giác được nguy hiểm, vội vàng xuất một thanh kiếm màu lam.
Thanh kiếm này, màu xanh biếc, giống như bầu trời, phản chiếu trái tim.
Lam kiếm vừa ra, Mục Vân cảm giác được, trong lòng hắn bắt đầu nổi lên các loại cảm xúc hỗn loạn.
- Thanh kiếm này, có thể câu dẫn tâm ma.
Mục Vân lắp bắp kinh hãi, thì ra thanh kiếm này có thể câu dẫn tâm ma, hắn tuy rằng không có tâm ma, nhưng bị lam kiếm không ngừng câu dẫn quấy nhiễu, trong lòng cũng là phiền não một trận, khó có thể trấn định.
Hắn vội vàng vận chuyển Thiên Nguyên Kính, bảo vệ tâm cảnh, những cảm xúc hỗn loạn kia bị quét sạch không còn.
Mục Vân nhìn Bạch Trần, cười nói:
- Ha ha ha, khó trách ngươi đánh không lại, thì ra kiếm ma này, còn có thể câu dẫn tâm ma.
Nhược điểm lớn nhất của Bạch Trần, chính là Tâm Ma, hắn vì tranh đoạt đại vị Bách Luyện sơn trang, hai tay dính đầy nước bẩn, thật sự quá nhiều, mấy năm nay cũng không biết phạm phải bao nhiêu ác hành, tâm ma là nghiệt chướng lớn nhất của hắn.
Khuôn mặt Bạch Trần đỏ lên, cắn răng, nói:
- Mục Vân, ngươi không cần cười ta, mỗi người đều có nhược điểm của mình, hiện tại ta muốn cùng ngươi đàm phán một giao dịch, ngươi có nguyện ý hay không?
Nghe vậy, Mục Vân rời khỏi vòng chiến, đi tới bên cạnh Bạch Trần, hỏi:
- Giao dịch gì, nói nghe một chút.
Bạch Trần nói.
- thật ra cửa ải này, chính ta cũng có thể vượt qua, nhưng phía sau còn có rất nhiều cường địch, ta không muốn lãng phí khí lực mà thôi, cho nên muốn cùng ngươi hợp tác.
Mục Vân bất động thanh sắc, Bạch Trần này, rõ ràng đang nói dối, cửa ải này hắn không vượt qua được, bởi vì tâm ma của hắn quá nghiêm trọng.
- Nói nhảm ít nói, ngươi muốn hợp tác như thế nào?
Mục Vân lãnh đạm nói.
Bạch Trần nói:
- Cửa ải này, ngươi mang theo ta, để cho ta thông qua cửa ải này, sau khi chuyện thành công, ta nguyện ý thay ngươi luyện chế Lưu Tinh chiến ngoa, để cho Lưu Tinh chiến ngoa của ngươi, lột bỏ thành nhất phẩm Thánh khí.
Thánh khí, là tồn tại vượt qua tiên khí, thần khí, là trang bị cực kỳ quan trọng.
Ở trong Tam Nguyên giới, người có thực lực luyện chế Thánh khí, chỉ có Bách Luyện sơn trang, toàn bộ pháp môn luyện chế Thánh khí bij nắm giữ trong tay Bách Luyện sơn trang.
Những người khác muốn luyện khí, tối đa chính là luyện chế ra tiểu Thánh khí, cũng không phải Thánh khí chân chính.
Giống như Lưu Tinh chiến ngoa của Mục Vân, nhiều nhất cũng chỉ là tiểu Thánh khí, không phải Thánh khí hàng thật giá thật.
Thánh khí chân chính, có thánh đạo chi quang, uy lực thật lớn.
Nghe được lời của Bạch Trần, trong lòng Mục Vân khẽ động, nếu lưu tinh chiến ngoa lột xác biến thành Thánh khí, giá trị khẳng định tăng lên rất nhiều, nhưng cẩn thận ngẫm lại, ý nghĩa thực chiến cũng không lớn, bởi vì, hiện tại Lưu tinh chiến ngoa, hoàn toàn đủ dùng, lột xác tiến hóa, cũng chỉ là thêm hoa trên gấm.
- Xin lỗi, ta không có hứng thú.
Mục Vân lắc đầu.
- Cái gì!
Bạch Trần lắp bắp kinh hãi, không ngờ Mục Vân lại quyết đoán từ chối.
Phải biết rằng, Thánh khí rất trân quý, có thánh đạo chi quang, nếu như cùng địch nhân cùng cấp bậc chiến đấu, có được một kiện Thánh khí, phần thắng ít nhất có thể tăng lên năm thành, nếu như Thánh khí này còn khắc trận pháp, cơ hồ là nghiền ép thắng lợi.
Tất nhiên, đây là binh khí.
Rất đáng tiếc, giày chiến đấu lưu tinh của Mục Vân là giày, cho dù lột xác thành Thánh khí, thực chiến đánh nhau, thắng mặt cũng không tăng lên bao nhiêu.
Vì vậy, hắn từ chối, và từ chối rất dứt khoát.
Mục Vân nói:
- Bạch Trần công tử, tất cả mọi người đều là người thông minh, ngươi không cần lừa gạt ta, ngươi tặng ta một thanh tiểu Thánh khí, bây giờ ta rất cần binh khí, ngươi cho ta một thanh tiểu Thánh khí, ta sẽ mang ngươi vượt qua cửa ải này.
Mục Vân cũng không tham lam, chỉ cần tiểu Thánh khí là tốt rồi, giống như Liệt Thiên Đao, cũng không cần khắc trận pháp, hắn hiện tại chỉ muốn một thanh binh khí tiện tay.
- Tiểu Thánh khí? Ha ha, ngươi có biết, luyện chế một thanh tiểu Thánh khí, cần hao phí bao nhiêu thời gian tinh lực hay không, ta để cho ngươi dẫn ta xông qua một cửa ải, chỉ là một cửa mà thôi, ngươi cần gì phải há mồm sư tử như vậy.
Bạch Trần có chút tức giận.
- Nếu không thể nói chuyện, vậy thì quên đi, ngươi tự xông.
Nói xong, Mục Vân cũng không khách khí, phi thân lướt vào chiến trận, hóa chỉ làm kiếm, vung tay lên, một đạo Thăng Long kiếm khí, trong nháy mắt chém ra.
- Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Kiếm khí sắc bén hung hăng chém về phía Kiếm Ma.
Kiếm Ma xuất ra trường kiếm màu vàng, một mặt kiếm khí thuẫn bài, nhất thời ngưng luyện ra, muốn ngăn cản công kích của Mục Vân.
Nhưng không có chút tác dụng nào, Kiếm khí Thăng Long của Mục Vân phá tan mà ra, thế như chẻ tre, chém tan lá chắn, sau đó hung hăng chém lên người Kiếm Ma.
Thân thể kiếm ma hóa thành sương khói linh khí tiêu tán.
Cạch.
Một mặt vách tường trong phòng lật qua, cơ quan bật ra, phần thưởng bên trong lấp lánh, là một đống kim nguyên châu.
Phanh...
Mà cửa lớn nối liền tầng thứ năm mươi, cũng theo đó mở ra.
Mục Vân thàn không khách khí, thu toàn bộ phần thưởng, sau đó đi lên tầng thứ năm mươi.
Bạch Trần thấy cửa lớn mở ra, cũng muốn đi theo, nhưng Mục Vân quay đầu lại nhìn hắn một cái, cười nói:
- Bạch Trần công tử, chẳng lẽ ngươi muốn làm đuôi chó của ta, thật sự muốn đi lên sao?
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Trần đỏ bừng, đứng tại chỗ, trơ mắt nhìn Mục Vân leo lên tầng năm mươi, hắn cũng không có mặt mũi đuổi theo, quá mất mặt, huống chi, Mục Vân cũng tuyệt đối sẽ không cho hắn chiếm tiện nghi.
Phanh...
Đại môn lần thứ hai khép lại, trong gian phòng tầng thứ bốn mươi chín, chỉ lưu lại một mình Bạch Trần, còn có Kiếm Ma Thủ Hộ Thú một lần nữa sinh ra.
Mục Vân cũng mặc kệ Bạch Trần sống chết, đi tới tầng thứ năm mươi, sau đó hắn nhìn thấy một màn cực kỳ náo nhiệt, ở tầng thứ năm mươi, chật ních người, hắn nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.
- Dương Đỉnh Thiên, Lý Ngạo Tuyết, Long Nham, Thái Man Tử...
Mục Vân sơ lược đếm một chút, trong tầng năm mươi, ít nhất có hơn ba mươi người, có rất nhiều người ngay cả Thánh Nhân cũng không phải, chỉ là Bán Thánh, Hóa Thánh, rõ ràng là đệ tử tùy tùng hầu theo, theo nằm thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận