Vô Thượng Thần Đế

Chương 3605: Hàng phục Phương Thiên Nhạc (1)

Cả ngọn núi, giống như một bàn tay, nguy nga nặng nề, tùy ý lôi điện chung quanh gầm thét, cũng không cách nào thương tổn đến Phương Thiên Nhạc mảy may.
Phương Thiên Nhạc cùng Trần Vũ Thiên, đều là cao thủ Thánh Nhân đại vị cảnh, tuy rằng dưới sự công kích mãnh liệt của Trần Vũ Thiên, Phương Thiên Nhạc lâm vào hoàn cảnh xấu, nhưng Trần Vũ Thiên muốn giết chết hắn, quả thực khó như lên trời.
- Bằng hữu bên kia, phiền ngươi đi ra tương trợ, Cửu Đỉnh thương hành ta tất có trọng thù lao.
Trần Vũ Thiên đột nhiên mở miệng.
Mục Vân trốn ở xa xa quan chiến, tự nhiên không thể gạt được ánh mắt của Trần Vũ Thiên và Phương Thiên Nhạc.
Hiện tại chiến cuộc lâm vào giằng co, chỉ cần Mục Vân ra tay là có thể phá vỡ cục.
- Tiểu huynh đệ, ta khuyên ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ, đây là nhiệm vụ của công hội sát thủ của ta, nếu như ngươi dám can thiệp, cho dù trốn đến chân trời góc biển, cũng không tránh khỏi sự truy sát của công hội sát thủ của ta.
Ánh mắt Phương Thiên Nhạc lạnh lẽ như thế nào, phát ra lời nói tàn nhẫn.
Hiện tại tuổi thọ Trần Vũ Điên đang cuồng trôi qua, chỉ cần hắn có thể bảo vệ, người thắng cuối cùng nhất định là hắn, hiện tại hắn sợ nhất chính là Mục Vân đi ra quấy rối.
Hắn cũng không có lợi dụ, mà là trực tiếp uy hiếp, đe dọa Mục Vân.
Bởi vì lợi dụ là vô dụng, Trần Vũ Thiên là đệ tử chân truyền của Cửu Đỉnh thương nghiệp, tài đại khí thô, có tiền hơn so với hắn, cho dù bán toàn bộ công hội sát thủ, cũng không sánh bằng.
Mục Vân bất động thanh sắc, yên lặng nghe hai người nói.
Trần Vũ Thiên nói:
- Bằng hữu, Cửu Đỉnh thương hành phú giáp thiên hạ, tài đại khí thô, nếu ngươi chịu giúp ta, muốn bao nhiêu tiền, cứ nói thẳng.
Nghe Trần Vũ Thiên nói, Mục Vân âm thầm cười lạnh, đột nhiên rút kiếm ra khỏi tráp, một kiếm chém về phía Trần Vũ Thiên.
- Làm càn! ngươi dám giết ta?
Trần Vũ Thiên thấy Mục Vân ra tay, nhất thời kinh hãi đan xen.
Hắn xuất ra Lôi Hoàng đỉnh, từng trận lôi đình khủng bố, điên cuồng hướng Mục Vân nổ tung.
- Lưu tinh chiến ngoa.
Trong lòng Mục Vân vừa động, lưu tinh chiến ngoa lưu chuyển ánh sáng, thân thể hắn giống như quỷ mị phiêu phù, lướt qua ở trong sấm quang đầy trời, không có chút thương tổn nào.
- Đồ hỗn trướng, ăn ta một roi.
Trần Vũ Thiên lộ vẻ mặt đầy lửa giận, mặt nhăn nheo đều đang nhảy lên, bàn tay nắm chặt roi dài, hung hăng quét ra.
Hắn không hổ là cường giả Thánh Nhân đại vị cảnh, một roi này phi thường hung hãn, quả thực có uy lực quét ngang thiên quân, Mục Vân như thế nào cũng trốn không thoát.
Nhưng Mục Vân cũng không kinh hoảng, ở trong mắt hắn, Trần Vũ Thiên đã là một cỗ thi thể.
- Ha ha ha, Trần Vũ Thiên, ngươi khi ta là không khí sao?
Xa xa, Phương Thiên Nhạc cười rộ lên, cầm Quỷ Đầu Đao lên, một đao chém về phía lưng Trần Vũ Thiên.
Trần Vũ Thiên lo công kích Mục Vân, sau lưng mở rộng cánh cửa trống, chính là cơ hội tốt để Phương Thiên Nhạc ra tay.
Mắt thấy, một đao của Phương Thiên Nhạc sắp chém chết Trần Vũ Thiên, nhưng trên mặt Trần Vũ Thiên đột nhiên lộ ra một tia cười lạnh.
- Phương Thiên Nhạc, ngươi chết chắc rồi, ngươi trúng kế, ta chính là lừa ngươi ra tay!
Ánh mắt Trần Vũ Thiên lộ ra sát khí, hắn giả vờ công kích Mục Vân, trên thực tế là đang dụ địch, dụ dỗ Phương Thiên Nhạc tiến công.
- Thiên Kiếm Ngự Lôi Quyết, giết!
Trần Vũ Thiên hét lớn một tiếng, lôi điện đầy trời, dung hợp hóa thành một thanh lôi kiếm, lăng không chém xuống.
Thanh lôi kiếm này, cả người quấn quanh điện mang màu tím, thân kiếm vô cùng lớn, có uy lực khai thiên liệt địa.
- Không tốt!
Sắc mặt Phương Thiên Nhạc đại biến, không thể tưởng được Trần Vũ Thiên lão luyện như vậy, cư nhiên thiết kế bẫy rập dẫn hắn bị lừa, hắn tập kích gấp gáp, pháp bảo Thiết Chưởng Phong còn ở phía sau, đã không kịp phòng ngự.
Ầm ầm...
Trần Vũ Thiên chém xuống một kiếm, Phương Thiên Nhạc bị thương nặng, há mồm phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thân thể bay ra ngoài, ngã trên mặt đất, sống chết không biết.
Mục Vân nhìn một màn này, trong lòng kinh hãi.
Trần Vũ Thiên này, không hổ là cao thủ Thánh Nhân đại vị cảnh, thủ đoạn sắc bén, tâm tư nhạy bén, thật sự lợi hại, loại thế cục cửu tử nhất sinh này, hắn cư nhiên có thể phản sát.
Nhưng Trần Vũ Thiên toàn lực đối phó Phương Thiên Nhạc, cửa trống sau lưng mở rộng, không có chút phòng bị nào, Mục Vân hoàn toàn có thể ra tay tập sát.
Mục Vân không nói hai lời, lập tức tế xuất Thiên Nguyên Kính.
- Thiên Đạo Thất Pháp, sát khí trường tồn!
Một đạo tinh mang sắc bén bộc phát ra từ trong Thiên Nguyên kính, giống như một đạo kiếm khí, trực tiếp giết tới Trần Vũ Thiên.
Thiên đạo thất pháp, Tổn Bổ Sinh Sát Dưỡng Diệt Chiêu, một chữ ‘Sát’ đại biểu cho bí pháp giết chóc, sát khí bộc phát ra ngoài, ngăn người đánh đâu thắng đó.
Nếu như bình thường, Mục Vân sẽ không sử dụng bí pháp giết chóc, bởi vì muốn tiêu hao linh khí của Thiên Nguyên Kính, có chút chịu thiệt, còn không bằng tự mình động thủ.
Nhưng ở trước mặt Trần Vũ Thiên, Mục Vân không dám khinh thường, kéo ra khoảng cách đủ an toàn, sau đó dùng Thiên Nguyên Kính chiếu tới, kiếm khí giết chóc, hung hăng bắn ra.
Phốc xích...
Không có chút ngoài ý muốn nào, kiếm khí sát lục xuyên thủng thân thể Trần Vũ Thiên, trực tiếp đánh ra một lỗ thủng trong suốt.
Sự thật chứng minh, Mục Vân lo lắng là dư thừa, Trần Vũ Thiên vì phản sát Phương Thiên Nhạc, đã hao hết toàn lực, sau lưng không có một chút phòng bị, cho dù Mục Vân một mình một kiếm giết tới, cũng có thể giết chết Trần Vũ Thiên.
Bất quá cẩn thận chạy thuyền đến vạn năm, cẩn thận một chút, luôn không sai, dù sao Trần Vũ Thiên cũng là cường giả Thánh Nhân đại vị cảnh.
Trần Vũ Thiên câm nín, cúi đầu nhìn lỗ thủng trong suốt trên người thể, nội tâm một mảnh hàn ý, sợ hãi về tử vong vang lên.
- Ta... Ta cư nhiên sẽ chết...
Thân hình Trần Vũ Thiên đang phát run, kế hoạch của hắn là toàn lực phản sát Phương Thiên Nhạc, không chừa đường sống, Mục Vân tập sát, ở trong dự liệu của hắn, nhưng hắn cũng không để ý, Thánh Nhân tiểu vị cảnh mà thôi, không thể tạo ra sóng gió gì.
Nhưng Mục Vân cường hãn, hoàn toàn ngoài dự liệu của Trần Vũ Thiên, thân hình của hắn giống như giấy dán, trực tiếp bị đánh xuyên thủng.
- Thiên Nguyên Kính, ngươi... Ngươi là Mục Vân!
Trần Vũ Thiên bi nộ đan xen, rốt cục cũng biết thân phận của Mục Vân.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Mục Vân cũng không nói nhảm, trực tiếp vung kiếm chém ra. Giết người bổ dao, anh ta sẽ không bao giờ quên.
Kỳ thật, Trần Vũ Thiên đã sắp chết, Mục Vân tùy tiện ra một kiếm, đều có thể giết chết hắn.
Nhưng Trần Vũ Thiên vừa mới biểu hiện ra thủ đoạn cùng trí tuệ, thật sự làm Mục Vân kiêng kỵ không thôi, hắn trực tiếp đánh ra một kiếm tinh bạo khí lưu trảm, hung hăng chém ra ngoài.
Sau khi hắn tu luyện Tinh Sát Biến, đã lĩnh ngộ phiên bản đầy đủ của Tinh Bạo Khí Lưu trảm, một kiếm này, uy lực là nhất phẩm thánh quyết hàng thật giá thật, phi thường lợi hại.
Thân hình Trần Vũ Thiên, hóa thành bụi bặm trong kiếm khí tuyệt trảm như ngân hà,.
- Thay ta báo thù, đại sư huynh, thay ta báo thù.
Trước khi chết, Trần Vũ Thiên phát ra tiếng gầm gừ tuyệt vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận